"Bạch thiếu gia, Đại tiểu thư nói để người chuẩn bị cho buổi thí luyện Thánh Đạo Bi thật tốt, không được ngài ấy cho phép, không cho người rời khỏi vườn Đông Hiền." Một nha hoàn tầm mười lăm mười sáu tuổi dùng sức kéo cánh tay của một thiếu niên khoảng mười sáu mười bảy tuổi, trên gương mặt đều là vẻ lo lắng.
"Cung Tố Quân kia chẳng qua chỉ là lão bà của ta, cũng không phải mẹ ta, ta nên làm cái gì hay không nên làm cái gì, còn chưa tới lượt nàng quản." Bạch Thương Đông nói với vẻ tức giận.
Bạch Thương Đông cảm thấy mình là một người nho nhã được hưởng nền giáo dục cao đẳng, ăn nhậu chơi bời là thế mạnh của hắn ta, còn chuyện chém chém giết giết gì đó thì tuyệt đối không thích hợp với hắn.
Nhưng trời cao lại muốn đùa giỡn hắn, hết lần này tới lần khác để hắn xuyên đến thế giới ma đạo hoành hành, yêu nghiệt um tùm tu luyện này, điểm duy nhất đáng được ăn mừng là thế giới này cũng không đơn thuần là thế giới võ lực, mà là một thế giới cổ quái văn võ song tu, lực lượng văn học cũng là nhân tố không thể thiếu để thu được lực lượng cường đại.
Năm đẳng cấp Văn Sĩ, Chân Nhân, Hiền Nhânĩ, Chí Nhân, Thánh Nhân, mỗi một cấp đều yêu cầu dùng lực ngưng văn, khắc văn thơ của chính mình sáng tác lên Thánh Đạo Bi, để Thánh Đạo Bi tự động phân chia phẩm cấp, đạt tới yêu cầu mới có thể tăng cấp, thu được lực lượng Thánh Đạo Bi ban cho.
Sáng tác ra văn chương thơ càng hay, lực lượng thu được cũng càng mạnh. Thế nhưng nhất định phải có lực lượng tương ứng, mới có thể lấy khí ngưng văn, khắc văn chương của chính mình lên trên Thánh Đạo Bi, văn võ song tu thiếu một thứ cũng không được.
Thân thể này của Bạch Thương Đông vốn cũng là một tên công tử bột, cha Bạch Đính Thiên là một vị cường giả cấp Hiền Nhânĩ, ở thành Thanh Vân cũng được coi là nhân vật có danh tiếng, đáng tiếc lại ngã xuống trong một cuộc chiến với ma đạo, chỉ để lại một nhi tử là Bạch Thương Đông, bị vị hôn thê Cung Tố Quân đớn về, coi như là ở rể, bắt đầu cuộc sống ăn nhờ ở đậu.
Hết lần này tới lần khác tên Bạch Thương Đông này còn không biết cố gắng, đã mười sáu mười bảy tuổi rồi còn chưa thông qua kiểm tra của"Thánh Bia" để đạt tới cấp Văn Sĩ này, không thể thu được "Chân Mệnh Đạo Ấn" tượng trưng cho cấp Văn Sĩ này. Thậm chí còn muốn cường bạo lão bà mình là Cung Tố Quân, kết quả là cưỡng gian không thành công còn bị đánh trọng thương hôn mê, thế nên Bạch Thương Đông mới xuyên qua.
Điều duy nhất khiến Bạch Thương Đông cảm thấy vui vẻ yên tâm là từ nhỏ Bạch Thương Đông đã tu luyện « Thương Thiên Bá Khí Quyết » do phụ thân Bạch Đính Thiên lưu lại, tu luyện được khí thế hùng hậu bá đạo, đủ để in dấu chữ viết xuống Thánh Đạo Bi gì đó để đạt được phẩm cấp Văn Sĩ, tiết kiệm cho hắn vài chục năm khổ cực tu hành.
Cấp Văn Sĩ lại chia thành ba phẩm cấp là thượng trung hạ, Thánh Đạo Bi cũng như vậy, nếu như là hạ phẩm Văn Sĩ Thánh Đạo Bi, cho dù ngươi có tài sáng tác văn chương vang dội cổ kim, cũng chỉ có thể thu được Chân Mệnh Đạo Ấn hạ phẩm.
Nếu là Văn Sĩ Thánh Đạo Bi Thượng phẩm, như vậy nếu có đủ tài văn chương, là có thể thu được Chân Mệnh Đạo Ấn Thượng phẩm, uy lực của nó hoàn toàn vượt xa đạo ấn hạ phẩm.
Trên ba phẩm cấp này còn có Thánh phẩm, thế nhưng Thánh Đạo Bi Thánh Phẩm cực kỳ hiếm thấy, hơn nữa nếu không phải tuyệt đại văn chương được truyền tụng thiên cổ vạn thế thì không thể khắc xuống trên đó, trên đời này chi sĩ tu hành có khả năng có tài văn chương ít lại càng ít, trăm năm khó gặp.
Hơn nữa Thánh Đạo Bi càng cao cấp thì lại càng khó khắc xuống dấu vết, cần phải có đủ lực lượng, đây là ưu thế duy nhất của Bạch Thương Đông.
Lúc trước tài văn chương của Bạch Thương Đông không hay cảm ngộ cũng không đủ, hết lần này tới lần khác lại muốn dùng Chân Mệnh Đạo Ấn thượng phẩm để tấn cấp Văn Sĩ, kết quả đến tận mười sáu mười bảy tuổi mà vẫn không thể tăng cấp lên Văn Sĩ.
"Ngươi muốn đi đâu?" Bạch Thương Đông không thèm để ý tới nha hoàn ngăn cản vẫn đi tới cửa viện, lại bị một vị mỹ nhân mắt ngọc mày ngài mặc váy xanh tầm hơn hai mươi tuổi chặn đường.
"Đi uống rượu." Ánh mắt Bạch Thương Đông rơi vào trên người mỹ nhân này, không hề có ý muốn lùi bước. Thế giới quỷ quái này không có tivi, không có máy tính, không có điện thoại di động, không có mạng khiến hắn buồn bực đến mức sắp nổi điên rồi, sao có thể quan tâm được nhiều chuyện như vậy.
Mỹ nhân mặc váy xanh này chính là thê tử Cung Tố Quân của Bạch Thương Đông, Đại tiểu thư Cung gia danh môn ở thành Thanh Vân, chín tuổi đã dùng một bài « Thiên Nữ » để thông qua kiểm tra Thiên Nữ Thánh Đạo Bi Thượng phẩm, thu được Thiên Nữ Chân Mệnh Đạo Ấn Thượng phẩm, được vinh danh là đệ nhất tài nữ của thành Thanh Vân, tướng mạo của nàng cũng thanh lệ thoát tục, khiến không ít danh gia đệ tử thiếu niên thèm chảy nước miếng.
Người người đều hâm mộ Bạch Thương Đông có khả năng cưới được thê tử tài mạo song toàn như thế, nhưng Bạch Thương Đông lại hiều rất rõ ràng, mặc dù Cung Tố Quân cùng nguyên chủ Bạch Thương Đông có danh nghĩa vợ chồng, nhưng không thật sự là vợ chồng. Cung Tố Quân coi thường Bạch Thương Đông, căn bản không cho phép Bạch Thương Đông vào phòng nàng, đừng nói là chuyện vợ chồng, ngay cả tay nhỏ cũng không nắm được mấy lần.
"Ngày mai sẽ là thời gian kiểm tra Thánh Đạo Bi, ngươi còn muốn đi ra ngoài uống rượu?" Cung Tố Quân cau mày nhìn Bạch Thương Đông rồi nói.
"Cũng không phải là lần đầu tiên, có gì cần khẩn trương đâu?" Bạch Thương Đông không có hứng thú gì với Cung Tố Quân, hắn cũng không phải nguyên chủ Bạch Thương Đông, cũng không có hảo cảm gì đối với mỹ nhân xa lạ này.
Sở dĩ Cung Tố Quân tuân thủ ước định gả cho Bạch Thương Đông, chẳng qua là bởi vì Bạch Đính Thiên đã từng đã cứu phụ thân của Cung Tố Quân, vì báo đáp ân tình Bạch gia nên Cung Tố Quân mới đồng ý gả cho, trong xương nàng lại hoàn toàn không coi Bạch Thương Đông ra gì.
"Ngươi cũng biết lần này không phải lần thứ nhất rồi hả? Với tài văn chương của ngươi, trung phẩm Thánh Đạo Bi còn có thể thử một lần, cần gì phải nhất định muốn giành được Thượng phẩm. Người phải quý vì tự biết mình, ngươi đã sắp mười tám tuổi rồi, nếu lần này vẫn không thể tăng cấp lên làm Văn Sĩ, sẽ trễ nãi thời kỳ tốt nhất để cấp Văn Sĩ tu luyện, đời này cũng khó mà có thành tựu, thậm chí cả đời này không thể chạm tay tới cấp Chân Nhân. Ngươi cứ cẩn thận suy nghĩ đi, lần này tốt nhất không nên tiếp tục đi khiêu chiến khối Thanh Liên Thánh Đạo Bi Thượng phẩm kia nữa." Cung Tố Quân nói.
"Lần này ta sẽ không khiêu chiến khối Thanh Liên Thánh Đạo Bi Thượng phẩm kia nữa." Bạch Thương Đông lạnh nhạt đáp lời.
"Ngươi có thể suy nghĩ thông suốt tự nhiên là tốt nhất, trong Văn Sĩ Thánh Đạo Bi trung phẩm kia, Cung gia chúng ta có khối Độc Sơn Thánh Đạo Bi là xuất chúng nhất, nếu ngươi có đạt được Độc Sơn Chân Mệnh Đạo Ấn, về sau muốn tăng cấp lên Chân Nhân cũng có thêm mấy phần hy vọng, không đến nỗi cả đời long đong bị người khác nhạo báng." Cung Tố Quân nghe thấy lần này Bạch Thương Đông không khăng khăng khiêu chiến Thanh Liên Thánh Đạo Bi Thượng phẩm nữa, vui mừng gật đầu nói.
"Hiện tại ta có thể đi ra ngoài chứ?" Bạch Thương Đông thuận miệng nói.
"Mặc dù là Thánh Đạo Bi trung phẩm, nhưng cũng không thể khinh thường, ngươi nên suy nghĩ thật kỹ phải làm thế nào để dùng Độc Sơn làm một phần văn chương, để tránh cho đến lúc đó ngay cả kiểm tra trung phẩm Thánh Đạo Bi cũng không thông qua." Cung Tố Quân thấy Bạch Thương Đông còn muốn ra ngoài uống rượu, lập tức nói với vẻ không vui.
"Ta tự có tính toán, không cần ngươi bận tâm." Bạch Thương Đông bước qua bên cạnh Cung Tố Quân, nhanh chân rời đi vườn đông hiền.
Gì mà trung phẩm Thượng phẩm, cho tới bây giờ Bạch Thương Đông chưa từng suy nghĩ về những phẩm cấp Chân Mệnh Đạo Ấn này, chuyện khác thì Bạch Thương Đông không dám nói, hiện tại hắn không thể chém chém giết giết được, nhưng nói đến văn học, nhân loại ở địa cầu từ cổ kim nội ngoại truyền lưu xuống thiên cổ văn học có thể nói là nhiều vô số kể, xán lạn như Ngân hà, tác phẩm truyền kỳ cũng nhiều đến không thể đếm hết được, mà Bạch Thương Đông lại dốc rất nhiều công sức vào việc này, thuộc lòng không ít thi từ ca phú, kiểm tra Thánh Đạo Bi với hắn mà nói căn bản không phải vấn đề gì khó.
Mục tiêu của Bạch Thương Đông tuyệt đối không phải Thánh Đạo Bi trung phẩm Thượng phẩm, mà là một khối Văn Sĩ Thánh Đạo Bi Thánh phẩm duy nhất ở Cung gia, cũng là một khối Thánh Đạo Bi Thánh Phẩm duy nhất của Cung gia.