Sau khi tiễn mấy người Lưu Triều Vũ đi, Cao Bằng trở lại phòng lấy ra một quyển tạp chí khoa học mới nhất rồi bắt đầu đọc.
Ngày thường, trong những lúc không có khách thì Cao Bằng có thói quen thích xem một vài tạp chí, vừa có thể giết thời gian, vừa có thể học thêm nhiều kiến thức, thật là nhất cử lưỡng tiện.
Trong đó có một chương mục hấp dẫn sự chú ý của Cao Bằng, tên tác giả là Minh Cam Đan, là một học giả có danh tiếng nhất định trong giới học thuật, cũng thường xuyên đăng bài trên các tạp chí lớn.
Trong bài viết có nói rằng:
- Mộc sinh Hỏa, tính Mộc ấm áp...... Cái tính của trời đất, thường là lấy nhiều thắng ít, do đó Thủy khắc Hỏa. Tinh thắng kiên, nên Hỏa mới khắc Kim... Vì thế mà Mộc sinh Hỏa, Hỏa sinh Thổ, Thổ sinh Kim, Kim sinh Thủy, Thủy sinh Mộc. Kim khắc Mộc, Mộc khắc Thổ, Thổ khắc Thủy, Thủy khắc Hỏa, Hỏa khắc Kim.
Minh Cam Đan nói rằng tất cả những thứ này đều là dẫn chứng hắn đọc được từ trong sách cổ, sau đó lại đưa ra những lý luận mà cổ nhân đã hiểu được từ rất lâu trước đó, đoạn sau lại dẫn chứng thêm từ một vài sách cổ khác.
Cao Bằng đọc đến say sưa ngon lành, hắn khá là đồng ý với cách nói trên, đương nhiên cũng có không ít vấn đề trong đó.
Trong hiện thực, trên cơ bản những thuộc tính quái vật mà Cao Bằng tiếp xúc đều dựa theo nguyên lý tương sinh tương khắc này.
Nhưng cũng không hề thiếu ngoại lệ, sinh mệnh ra đời vốn đã là kỳ tích.
Không phải tất cả sinh mệnh đều dựa theo quy luật này, cũng có một bộ phận quái vật nào đó cũng không tuần hoàn dựa theo nguyên lý tương sinh tương khắc, thậm chí còn có thể xuất hiện thể loại tuần hoàn ngược.
Tựa như con Bạc Hà Miêu vừa rồi, vốn là Thủy sinh Mộc, dựa theo lý thuyết thì tổn thương hệ Thủy đối với nó sẽ bị suy giảm trên diện rộng, tức là sẽ không gây ra được bao nhiêu tác dụng, nhưng mà cố tình nhược điểm của nó lại là hệ Thủy, hoàn toàn tương phản như thế.
Cao Bằng vốn tưởng rằng khả năng chiều nay chỉ có một đợt khách mà thôi, chẳng ngờ trong lúc hắn đang đọc sách thì ngoài phòng làm việc lại đến mấy người.
Trong mấy người này còn có một người quen: Mã đại phú hào, không đúng, là Mã Giản.
Đáy lòng Cao Bằng lặng lẽ nói lời xin lỗi với bạn học Mã Giản.
- Cao tiên sinh, lần này lại làm phiền ngài rồi.
Mã Giản vừa nói vừa cười ha ha đi vào, dáng vẻ như rất quen thuộc nơi này.
Hai người đi theo phía sau Mã Giản là một nam một nữ, nhìn tuổi tác cả hai cũng không chênh lệch nhiều, cộng thêm dáng vẻ khi bọn họ đứng cạnh nhau, đoán rằng đây hẳn là một đôi tình nhân.
Thế nhưng, thứ hấp dẫn Cao Bằng không phải cái này, mà là một con sứa bảy màu đang lẳng lặng trôi nổi trong không trung bên cạnh cô nàng kia.
Cái dù trắng của con sứa không ngừng co bóp, hàng tá xúc tu nhỏ bé bên dưới hơi hơi lay động, khiến người ta cảm giác kỳ lạ chính là con sứa này lại không phải trôi nổi trong nước, mà là bồng bềnh trong không khí.
Trên đời còn có loại sinh mệnh kỳ lạ lấy hư không làm biển thế này sao?
Cao Bằng âm thầm cảm khái.
Yêu cầu tấn chức phẩm chất không phải con sứa đó, mà là con Ngự thú ở bên cạnh, trông có vẻ vừa thuộc loại mèo lại thuộc loại hổ.
Vóc dáng cũng không lớn, chỉ dài chừng một mét rưỡi, màu sắc toàn thân đen nhánh, phảng phất như thêm vào từng tầng từng tầng ánh sáng bao bọc bên ngoài.
Đây là một con Miêu Hổ Thú, Cao Bằng nhận ra con Ngự thú này vốn dĩ là mèo, nhưng sau khi trải qua tai biến đã thức tỉnh huyết mạch loại hổ trong cơ thể nó, vì vậy mới hình thành nên một loại quái vật vừa có sự linh hoạt của mèo, lại có sức mạnh to lớn như hổ.
Cao Bằng nhìn con Miêu Hổ Thú này một chút, thấy phẩm chất của nó chỉ là phổ thông, hắn chẳng thể nói gì, quả thật, nào có nhiều quái vật phẩm chất tinh nhuệ hay hoàn mỹ như vậy.
- Con Miêu Hổ Thú này của tôi là phẩm chất tinh nhuệ, hôm nay tôi tới đây chính là muốn nhờ cậu giúp nó tăng lên phẩm chất hoàn mỹ.
Người đàn ông kia mở miệng nói với một chất giọng vô cùng ôn hòa, tiếng phổ thông cũng rất tiêu chuẩn.
Phẩm chất tinh nhuệ?
Sắc mặt Cao Bằng trở nên quái lạ, lại nhìn qua một lần nữa, xác thực chỉ là một con Miêu Hổ Thú cấp 18 phẩm chất phổ thông mà thôi.
Cao Bằng muốn nói lại thôi, miệng há ra rồi ngậm lại ngượng ngùng không thể lên tiếng.
Nói nhiều thành thù.
Cao Bằng không biết rốt cuộc mình có nên nói sự thật cho người đàn ông này không, nhưng suy đi nghĩ lại, cảm thấy mình và người nọ cũng không thân quen gì, nếu mạo muội nói ra e rằng không tốt lắm.
Cao Bằng gật đầu nói:
- Được rồi, chi phí thăng cấp cho con Miêu Hổ Thú này sẽ là 60 điểm tín dụng.
Người đàn ông kia nghe thế thì hơi sửng sốt, khó hiểu nhìn về phía Mã Giản.
Mã Giản cũng ngây ra, vội vàng nói với Cao Bằng:
- Cao tiên sinh, tôi đã nói trước quy củ và tiêu chuẩn thu phí của ngài cho anh họ biết rồi, anh họ của tôi cũng không có bất kỳ ý kiến gì, mong ngài cứ chiếu theo giá gốc thu phí là tốt rồi.
Sau đó Mã Giản lại ho khan hai tiếng, ngượng ngùng cười gượng nói tiếp:
- Tôi biết ông chủ Cao ngài là người có bản lãnh thật sự, nhưng mà không sao, ngàn vạn lần đừng bởi vì quan hệ quen thuộc giữa tôi và ngài liền gõ tôi một phen như vậy, tôi biết ngài làm ăn cũng không dễ dàng gì.
Trong lúc hoảng hốt, mọi người ở đây dường như có thể nhìn thấy sau mông Mã Giản đột nhiên xuất hiện một cái đuôi, không những thế còn đang điên cuồng ngoe nguẩy.
- Tôi biết và cũng không có ý định đó, nhưng tôi chỉ có thể thu phí với mức giá như vậy thôi, nếu không thì chính là tự đạp đổ chiêu bài của mình rồi.
Cao Bằng nói với giọng nhàn nhạt.
- Ặc, nói vậy là có ý tứ gì?
Trong thoáng chốc Mã Giản còn chưa kịp phản ứng lại.
Thế nhưng người anh họ của hắn thì nhíu lông mày lại, khẽ đưa mắt nhìn Miêu Hổ Thú dưới chân, lại nhìn Cao Bằng, trên mặt lộ ra nụ cười tươi, nói:
- Được, vậy nghe Cao tiên sinh.
Lời vừa dứt đã trực tiếp lấy thẻ ra bắt đầu chuyển khoản, động tác liền mạch lưu loát không chút ngập ngừng.
Xem ra cũng là một người sảng khoái!
Cao Bằng rất thích làm ăn với người sảng khoái.
Ngươi có yêu cầu, ta cũng có theo đuổi.
Việc làm ăn là việc làm ăn, còn giao tình thì là giao tình. Như vậy thật tốt biết bao, hoàn thành giao dịch, cũng không thiếu nợ gì nhau!
Nhìn theo bóng dáng Miêu Hổ Thú bị Cao Bằng mang đi, anh họ Mã Giản lấy điện thoại di động ra, bấm số gọi.
- Bảo Từ Tam nghe điện thoại, nói là Mã Nghĩa tôi tìm cậu ta. Đầu dây điện thoại bên kia hơi sửng sốt một chút, sau đó tạm dừng một lát rồi mới có người hớt hải lên tiếng:
- Mã thiếu, chuyện gì vậy ạ?
- Tôi bảo cậu tìm cho tôi một con Miêu Hổ Thú có phẩm chất thấp nhất là tinh nhuệ phải không?
Mã Nghĩa ngay lập tức đi thẳng vào vấn đề.
- ... Đúng vậy ạ, Mã thiếu, ngài không hài lòng với con Miêu Hổ Thú đó sao? Nếu như ngài không hài lòng thì......
- Nghe tôi nói xong đã.
Mã Nghĩa ngắt lời Từ Tam, nói tiếp:
- Những cửa hàng mua bán Ngự thú trong toàn bộ thành phố Trường An này không phải chỉ có một nhà Từ Tam cậu, ở thành nam có Tào Hổ, còn thành tây thì có Lý Lão Nhị, bọn họ đều muốn tìm ông đây làm ăn buôn bán! Nể tình đại ca cậu đã từng là thuộc hạ cũ của cha tôi, vì vậy khi công ty yêu cầu bất kỳ Ngự thú gì thì tôi đều nhập hàng từ chỗ cậu, tôi cũng rất tin tưởng cậu.
Đầu dây bên kia rơi vào yên lặng.
- Một tuần sau là sinh nhật 18 tuổi của em gái tôi, con bé đặc biệt yêu thích Miêu Hổ Thú, nên tôi mới chuẩn bị tặng cho nó một con Miêu Hổ Thú phẩm chất cao.
- Nhưng mà cậu lại đưa cho tôi một con Miêu Hổ Thú phẩm chất phổ thông là có ý gì hả?
Mã Nghĩa nheo mắt lại, phảng phất như một con hổ dữ sắp sửa lên cơn nóng giận đả thương người.
- Nhìn qua trông tôi giống người dễ bị lừa gạt đến vậy sao?
Từ Tam ở đầu dây bên kia túa mồ hôi lạnh khắp người, di động cầm trên tay cũng không ngừng run rẩy.
- Mã thiếu, tôi thật sự không biết, nếu như tôi biết mà nói thì dù có lừa ai cũng không bao giờ dám lừa ngài cả.
Từ Tam thấp giọng cầu xin.
- Khi Miêu Hổ Thú được vận chuyển tới thì tôi còn đặc biệt mời người xem qua, bọn họ nói nó là phẩm chất tinh nhuệ mà......
- Được rồi, tôi cũng mong rằng cậu thật sự không hề biết gì.
Mã Nghĩa nói tiếp:
- Chuyện này cứ tạm thời dừng tại đây, lần này tôi không so đo tính toán với cậu, đồng thời tôi cũng hy vọng không có lần thứ hai.
- Vâng, vâng ạ…
Ở đầu dây bên kia, Từ Tam liên tục vâng dạ một hồi.
Sau khi thấy anh họ ngắt điện thoại, Mã Giản cũng có chút ngây ngốc, gọi một cuộc điện thoại kết quả không hề có chuyện gì xảy ra, cuối cùng là muốn làm gì đây.
Mã Nghĩa nhét điện thoại lại vào túi quần, đánh giá bốn phía sau đó tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống.
Dường như nhận ra Mã Giản đang rất thắc mắc, vẻ mặt nghiêm túc của Mã Nghĩa lộ ra một tia ôn hòa, giải thích:
- Gần đây cái gã Từ Tam kia có hơi không thành thật, nên anh mới mượn cơ hội này tiện thể cảnh cáo hắn một chút.
- Anh họ, anh cứ thế mà tin tưởng Cao tiên sinh sao?
Mã Giản nghẹn nửa ngày, cuối cùng không nhịn được mới hỏi ra nghi vấn trong lòng.
Bản thân hắn đương nhiên tin tưởng Cao tiên sinh, nhưng mà hôm nay mới là lần đầu tiên anh họ gặp mặt Cao tiên sinh.
- Điều mà anh tin tưởng không phải Cao tiên sinh, mà là đôi mắt của chính mình.
Mã Nghĩa nói với vẻ từ tốn. …
Hai tiếng đồng hồ trôi qua, cuối cùng thì con Miêu Hổ Thú này cũng thành công tăng lên phẩm chất tinh nhuệ.
Mã Nghĩa đứng dậy nói tiếng cám ơn. Lúc này Cao Bằng hỏi:
- Không biết có thể mạo muội hỏi một chút, các vị đã mua con sứa này ở nơi nào không?
Mã Giản nhanh nhẹn đáp:
- Cao tiên sinh cũng cảm thấy hứng thú với con Phù Không Thủy Mẫu này sao? Con Phù Không Thủy Mẫu này vốn là đặc sản của Bằng Thành, dạo gần đây có mấy tay buôn bán nhỏ đã nhập về không ít, lúc này chắc là đang bán ở phố thương mại bên quảng trường Võ Khúc ấy. Kỳ thật con sứa này cũng chỉ là một sủng vật nhỏ tôi mua về chơi chút thôi, điều đặc biệt chính là nó có tác dụng như một cái túi tiền tùy thân vậy.
Nói xong Mã Giản lập tức tóm lấy con Phù Không Thủy Mẫu, sau đó mở bộ phận bên dưới con sứa ra, rồi ném chùm chìa khóa trên tay vào trong, chỉ nháy mắt chùm chìa khóa đã mất hút.
Cao Bằng nhìn vô cùng rõ ràng, chùm chìa khóa không phải bị nuốt vào bụng con sứa, mà chính xác là đã biến mất ngay trước mắt hắn, hệt như rơi vào một không gian khác vậy.