- Thưa Trần hội trưởng, có lẽ nguyên nhân khiến huyết nhục nổ tung là do hấp thu quá nhiều nguyên tố Hỏa dẫn đến xung đột năng lượng, trong huyết nhục cũng không hề dung hợp nguyên tố Hỏa, thí nghiệm đã thất bại.
Dứt lời, Tiểu Trịnh ngẩng đầu nhìn Cao Bằng một cái đầy vẻ ý vị thâm trường, nhưng rất nhanh đã che giấu đi.
- Năng lượng xung đột à?
Trần hội trưởng nhíu mày, năng lượng xung đột có nghĩa là hai loại năng lượng căn bản không thể dung hợp với nhau, nói cách khác thí nghiệm này đã hoàn toàn thất bại.
Căn cứ vào kinh nghiệm tổng kết từ các thí nghiệm lúc trước, Trần hội trưởng thấy rằng nếu thí nghiệm có khả năng thành công thì hẳn có thể tìm ra chút ít hoặc là một bộ phận đã được dung hợp nguyên tố Hỏa trong đống huyết nhục tàn dư, dạng này chỉ cần không ngừng cải tiến cách điều chế hoặc điều chỉnh tỉ lệ là được.
- Ý nghĩ của tiểu Cao cũng không có vấn đề, tiếp tục thí nghiệm đi.
Trần hội trưởng khoát khoát tay, dù sao cũng đã chuẩn bị tâm lý với việc thất bại, làm gì có vận khí tốt đến mức chỉ một lần đã thành công được.
Cao Bằng nhìn nhìn bóng lưng Trần hội trưởng, yên lặng nửa ngày, hắn không hề nghĩ tới vậy mà Trần hội trưởng lại tín nhiệm hắn như thế.
Trần hội trưởng cũng không phải đơn thuần tin tưởng Cao Bằng, chỉ là sau khi Cao Bằng đưa ra đề nghị này, ông ta nghiêm túc tự hỏi cũng cảm thấy rất có tính khả thi.
Mà lần này ông ta gọi Cao Bằng tới, cũng có ý bồi dưỡng Cao Bằng, người có thiên phú thì không thể lãng phí. Ông ta chọn đám người tiểu Trịnh làm học sinh cũng bởi vì bọn họ có thiên phú ở phương diện này. Con đường Dục Thú Sư còn rất dài, chỉ dựa vào một mình ông ta thì rất khó đi xa được. Ông ta hi vọng khi còn sống có thể nhìn thấy các Dục Thú Sư có thể đi được xa hơn trên con đường dài dằng dặc này.
Nếu như muốn hoàn thành giấc mộng đó thì cần phải để cho càng nhiều người có thiên phú hơn tham gia mở rộng con đường này mới được.
Có thể trở thành Dục Thú Sư cao cấp đúng là cần thiên phú nhất định, loại thiên phú này rất khó dùng ngôn từ để miêu tả, giống như một loại thiên phú đến từ linh hồn. Những người sở hữu loại thiên phú này, thời điểm bồi dưỡng dục thú thường thường có thể linh quang lóe lên, tìm được điểm mà người khác không chú ý đến.
Giống như Trung y cổ đại của Hoa Hạ vậy, rõ ràng khi đó không có các loại máy móc y học cao cấp hiện đại, cũng không biết tế bào hay thần kinh là loại đồ vật gì, cũng chỉ lấy âm dương ngũ hành làm lý luận trụ cột, chia thân thể con người thành ba loại là khí, hình, thần; thông qua "vọng, văn, vấn, thiết" làm phương pháp chẩn đoán và chữa bệnh, đặt ở trong lý luận Tây y thì đây chính là Huyền học!
- Ừm.
Tiểu Trịnh chỉ ừm một tiếng, cũng không quá xem trọng.
Nói thật, thân là một học sinh của Trần hội trưởng, đối với việc thầy mình mang một gã thanh niên như Cao Bằng vào phòng thí nghiệm, quả thực khiến hắn có chút ghen ghét. Lại nói, thầy chưa bao giờ tỏ ra coi trọng bọn họ như vậy.
̀ g khảo hạch hiệp hội Dục Thú Sư, nhưng Trước đó, hắn cũng có nghe thấy những sự việc liên quan đến Cao Bằng xảy ra ở hiện trươn hắn cho rằng chỉ là trùng hợp, đơn thuần do vận khí tốt mà thôi.
Thằng nhóc học sinh cấp ba tên là Cao Bằng này có lẽ cũng có một chút bản lĩnh, nhưng vào trong miệng của Trần hội trưởng vẫn không khỏi có hơi khoa trương.
Nhưng nếu như thầy đã muốn tiếp tục thí nghiệm, vậy thì cứ thí nghiệm đi.
Chỉ cần thí nghiệm cứ không ngừng thất bại, nhất định sẽ có thể vạch trần bộ mặt thật sự của thằng nhóc kia!
Lần thứ hai thí nghiệm thất bại. . .
Lần thứ ba thí nghiệm vẫn là thất bại. . .
Ròng rã đến trưa đều liên tiếp thất bại, tiến độ nghiên cứu không tiến triển chút nào.
Tiểu Trịnh và mấy gã nhân viên nghiên cứu khác trao đổi ánh mắt với nhau, sâu trong ánh mắt đó ẩn chứa một tia cười trên nỗi đau của người khác.
Lúc này, vẻ mặt Cao Bằng hơi đổi, bỗng lên tiếng nói rằng:
- Trần hội trưởng, thí nghiệm nhiều như vậy, tôi cảm thấy chỉ dùng Hồng Diện Ma Quỷ Lạt Tiêu làm tài liệu chính thì không được, có lẽ nên tăng thêm một loại tài liệu chủ yếu nữa.
- Sử dụng hai chủ tài à? Ý nghĩ này có chút lớn mật.
Trần hội trưởng nói, ngẩng đầu nhìn Cao Bằng.
Cao Bằng thì nhìn thân thể lồi lõm do da thịt bị cắt mất của Không Phúc Kim Thiềm bằng ánh mắt đồng tình, dù vết thương đã khép lại nhưng chỉ sợ những nơi da thịt bị cắt mất không thể khôi phục được trong thời gian ngắn.
Không Phúc Kim Thiềm tức giận trừng mắt lườm bọn người Cao Bằng, sau đó quay lưng lại, quyết định không nhìn đám nhân loại đáng giận này nữa.
Ở trên mông nó cũng bị cắt đi một miếng thịt rất lớn.
Cũng may là bọn người Trần giáo sư còn có chút lương tâm, mỗi lần cắt thịt đều không nhiều, sau đó nhất định có thể khôi phục, với lại đã sớm gây tê.
- Ngoài ra cậu chuẩn bị sử dụng loại chủ tài nào?
Trần hội trưởng âm thầm lắc đầu. Kỳ thực ông ta không mấy xem trọng quyết định này, tuy nhiên cũng không nên đả kích tính tích cực của Cao Bằng.
- Hắc Nhuyễn Thổ, Hắc Nhuyễn Thổ là một loại linh vật thuộc tính Thổ thiên về âm tính ẩm ướt, Không Phúc Kim Thiềm nuốt vào sẽ có thể giúp bảo hộ phủ tạng của nó, sau đó cho thêm một số Tước Tiên Mộc vào Hồng Diện Ma Quỷ Lạt Tiêu, Mộc sinh Hỏa, Hỏa sinh Thổ.
Trần hội trưởng gật đầu với vẻ mặt thận trọng. Loại lời nói như thế này vừa rồi ông ta đã nghe mười mấy lần, tất cả đều là lợi dụng các loại thuộc tính tương sinh tương khắc. Nhưng tài liệu thuộc tính Hỏa, thuộc tính Mộc và thuộc tính Thổ nhiều như vậy, chân chính có thể phối hợp mấy loại tài liệu lại sao cho vừa đúng, tuyệt đối không phải chuyện dễ, mỗi lần tăng thêm bao nhiêu loại thuộc tính thì hệ số khó khăn cũng gia tăng bấy nhiêu.
- Tạm thời thử một chút đi vậy.
Trần hội trưởng gật đầu.
Tài liệu nhanh chóng được chuẩn bị kỹ càng, thí nghiệm bắt đầu ngay sau đó. Dù rằng kết quả thí nghiệm cũng thất bại, nhưng đã thành công rót nguyên tố Hỏa vào trong huyết nhục, với lại phân lượng cũng không ít!
Con đường này có tính khả thi!
Trần hội trưởng mừng rỡ không thôi.
Tiếp tục điều chỉnh phân lượng thật tinh vi và điều hòa dược tính, thay đổi các chủng loại dược tài, sau đó lựa chọn các loại tài liệu tương tự.
Mấy tiếng đồng hồ sau, rốt cuộc màu sắc của huyết nhục bên trong dụng cụ thí nghiệm cũng biến hóa, từ màu vàng sẫm trở nên càng lúc càng tươi đẹp hơn, sau cùng hóa thành một màu đỏ sậm, chí ít không tiếp tục nổ tung như lúc đầu nữa.
Lại có thể đi đến một bước này! Tròng mắt mấy gã nghiên cứu viên suýt chút thì rơi ra ngoài, trong lòng không ngừng nói một vạn câu không thể tin được.
Đến lúc này, rốt cuộc bọn họ đã hiểu rõ sự chênh lệch giữa nhóm người mình và Cao Bằng.
Từ đầu tới cuối, Cao Bằng vẫn không hề để ý đến mấy gã tôm tép nhãi nhép, lòng dạ nhỏ hẹp, ánh mắt thiển cận kia. Hắn cảm thấy trước đây mình và bọn họ chưa từng xảy ra bất kỳ mâu thuẫn gì, vậy mà trong lòng bọn họ lại tràn ngập đố kị với mình, căn bản không phải người cùng một đường.
Cao Bằng nói với Trần hội trưởng:
- Hay là trực tiếp tiến hành thí nghiệm trên cơ thể sống thì sao? Bởi vì có mấy loại tài liệu cần phải nuốt vào mới có thể biết được hiệu quả, chỉ lấy xuống một chút máu thịt tiến hành thí nghiệm như thế này thì không thể chính xác được.
Cuối cùng đã muốn vươn ma trảo về phía Không Phúc Kim Thiềm vô tội rồi sao?
Tiểu Trịnh và mấy gã nghiên cứu viên âm thầm mặc niệm mấy giây cho Không Phúc Kim Thiềm, trong lòng cười lạnh một tiếng, chờ mong Cao Bằng xấu mặt.
Trần hội trưởng cũng không trực tiếp đồng ý với lời đề nghị của Cao Bằng. Dù quân đội đã cấp cho ông ta một chỉ tiêu tử vong nhất định, nhưng thân là một Dục Thú Sư, ông ta cần phải chịu trách nhiệm với sinh mệnh của Ngự thú.
- Tốt lắm! Bắt đầu thí nghiệm trên cơ thể sống đi.
Sau cùng Trần hội trưởng hít sâu một hơi, ra quyết định.
Lấy ra lọ chứa có thể chịu đựng nhiệt độ cao, đặt Không Phúc Kim Thiềm vào trong đó.
Có lẽ bởi vì nguyên nhân nó là Ngự thú của quân đội nên con Không Phúc Kim Thiềm này tỏ ra cực kỳ phối hợp nghiên cứu, đối với một con quái vật mà nói, đây là hành động cực kỳ hiếm thấy.
Dựa theo từng tỉ lệ một, cho từng loại từng loại tài liệu vào trong lọ chứa, nấu thành một thứ nước màu đỏ sôi trào, bốc lên mùi nồng nặc lan tràn trong không khí, dù mọi người đều mang khẩu trang nhưng vẫn cảm thấy khó có thể chịu đựng được.
Khụ khụ khụ. Có người bật ra tiếng ho khan, ánh mắt cũng bị hun đỏ bừng.