Đây đều là đồ chơi của Hứa Nặc và anh trai, đều là Hứa Ái Quốc cùng Đường Tuyết mang về.
Nhìn chung, từ sau khi Hứa Nặc và Hứa Thừa được sinh ra thì đã vô cùng thoải mái, trong đội không có đứa trẻ nào so được với bọn họ, ngay cả Hàn Ngang cũng vẫn kém hơn.
Hứa Nặc nhìn anh trai và Hàn Ngang chơi trên đống gỗ, bản thân vừa xếp gỗ vừa tập nói chuyện. Cô thật sự là chịu đủ ngày tháng đi đường không nhanh nhẹn nói chuyện không lưu loát như hiện tại, tuy rằng cô không có biện pháp với bản thân dục tốc bất đạt trực tiếp trưởng thành tay dài tay dài, nhưng tốt xấu có thể trước tiên đầu lưỡi thẳng nói năng nhanh nhẹn, không cần lắp bắp một chữ hai chữ.
Muốn nói chuyện, đầu tiên dùng từ thường sử dụng ở bên cạnh để luyện tập, Hứa Nặc do dự một chút, trước chọn hai chữ: Ăn thịt. Sau đó cô gạch bỏ hai chữ này trong lòng, cảm thấy ăn kẹo có thể phù hợp với tích cách của trẻ con như cô hơn. Thật ra hai chữ ăn kẹo tách ra cô có thể nói, nhưng ở cạnh nhau thì nói không được.
Chốc lát sau Hứa Nặc liên kết tìm được cảm giác, lại luyện tập mấy từ ngày thường hay sử dụng, sau đó gục đầu xuống chăn bông.
Luyện nói chuyện quá khó khăn, cô vẫn nên làm người câm đi.
Từ ngày đó về sau, Hứa Nặc và anh trai trên cơ bản mỗi ngày đều chơi cùng Hàn Ngang, hoặc là ở nhà họ Hứa không thì là ở nhà họ Hàn, dù sao trời lạnh như vậy dù ở nhà ai cũng sẽ không cho bọn chúng ra ngoài chơi. Cũng vì như vậy, Hứa Nặc vô cùng chờ đợi mùa xuân đến.
Đại đội Thanh Miêu dựa vào tài nguyên vô cùng dồi dào của dãy núi Tiểu Hưng An, giống như hạt thông sau khi bán ra thị trường thì không rẻ, ở nhà họ Hứa không thể tùy tiện ăn, nhưng muốn ăn cũng sẽ có. Đại khái là bởi vì dựa vào núi, nên thật ra đại đội Thanh Miêu có cuộc sống tốt hơn nhiều vùng đồng bằng không núi không nước. Hiện tại mỗi ngày Hứa Nặc bảo Tống Úc Hòa làm cho cô một chút nhân hạt thông ăn dần dần, cũng không ăn nhiều lắm, ăn cùng với anh trai mỗi người một ngày ăn khoảng mười mấy hai mươi hạt, hạt thông này rất nhiều dầu.
Mấy ngày trước ông Hứa đến tìm Tống Úc Hòa, nói với Hứa Kiến Quốc con dâu Vương Đại Nữu lại có thai, bảo Tống Úc Hòa đừng giận dỗi mà hãy về nhà đi, con cái trong nhà đều nhớ bà. Lúc ấy Hứa Nặc bị ông Hứa cực kỳ chán ghét, rõ ràng là muốn Tống Úc Hoà qua đây làm việc nhà, nào có nhớ hay không nhớ gì. Nhớ thật thì sao lúc trước không nhớ, đợi sau khi Vương Đại Nữu mang thai mới nhớ?
Tống Úc Hòa hiển nhiên cũng không quen sự dối trá của chồng, trực tiếp đuổi ông Hứa trở về. Dùng lời nói của Tống Úc Hòa thì chính là con gái cô ta muốn mạng cháu gái tôi mà tôi còn phải đi hầu hạ cô ta? Cô ta nghĩ sao mà hay như vậy. Tôi còn trở về làm gì? Là nghĩ bản thân mạng quá dài trở về chịu chết? Ông Hứa muốn đánh bài tình cảm, còn nói cái gì mà Hứa Chiêu Đệ phạm sai lầm ông cũng đã đánh, Tống Úc Hoa không nên so đo với một đứa trẻ như con bé.
Cho dù đã sớm biết ông Hứa là người dối trá đến cực điểm nhưng lúc ấy Tống Úc Hòa cũng bị tức giận đến buồn cười. Năm đó vốn dĩ bà không muốn tái giá, nhưng vì cứu con trai lớn nên lấy ông Hứa, bà cũng chưa từng hối hận, càng đừng nói về sau bà còn sinh ra hai đứa con tri kỷ như Hứa Ái Quốc và Hứa Hồng Trang.
Nhưng không hối hận cũng không có nghĩa không ghê tởm, thời điểm vừa lấy ông Hứa bà cũng nghĩ cho dù mình không muốn làm mẹ kế thì cũng sẽ đối xử với Hứa Kiến Quốc và Đồng Tử Viễn bình đẳng, nhưng chẳng ai ngờ đến Hứa Kiến Quốc độc ác còn hay cáo trạng điêu, ông Hứa thiên vị Hứa Kiến Quốc bà có cũng có thể hiểu, bởi Hứa Kiến Quốc mới là con trai ruột của ông Hứa. Nhưng sau ông Hứa phần lớn đều đối xử lơ là với Hứa Ái Quốc và Hứa Hồng Trang, ở trong lòng ông Hứa thì Hứa Ái Quốc cộng với Hứa Hồng Trang so ra vẫn còn kém một Hứa Kiến Quốc.
Nếu ông Hứa không yêu thích con do bà sinh ra, Tống Úc Hòa cũng không để bụng, loại tình cảm như tình thương của cha không có thì cũng không còn cách nào, nhưng ông Hứa muốn uống máu mình và con trai mình để nuôi dưỡng kẻ hèn nhát Hứa Kiến Quốc kia thì Tống Úc Hòa không đồng ý. Cái loại rác rưởi chỉ biết ức hiếp người nhà, bà ước gì có thể cách thật xa, vô cùng vất vả mới ở riêng, bà sẽ không thèm liên hệ dính líu với mấy người Hứa Kiến Quốc. Nói câu không dễ nghe, bà và ông Hứa cũng chưa nhận giấy kết hôn đâu, bây giờ muốn tách ra cũng giảm bớt việc ly hôn. Cũng đừng nói nhà họ Hứa nuôi dưỡng Đồng Tử Viễn, khi Tống Úc Hòa gả đến cũng mang theo của hồi môn của bản thân, bà còn có công việc, tiền của bà đừng nói chỉ nuôi sống Đồng Tử Viễn và bản thân bà, cả nhà họ Hứa cũng là dựa vào bà đấy. Lúc ấy không phải mẹ ông Hứa sống chết muốn bà gả vào để đổi lấy nhân sâm, bà hoàn toàn có thể bỏ tiền để mua lại nhân sâm.