Hai đứa bé nắm tay nhau chậm rãi đi tới phòng bếp, lúc này Tống Úc Hoà, Hứa Ái Quốc và Đường Tuyết đều đang nấu cơm nói chuyện ở trong phòng bếp. Đi đến gần, Hứa Nặc liền nghe thấy tiếng nói chuyện bên trong, cô vểnh tai lên nghe, biết được là đang trò chuyện về nhà cũ bên kia.
Tống Úc Hoà muốn dẫn Hứa Nặc và Hứa Thừa chuyển đến nhà mới ở, mặc kệ là ông cụ Hứa hay là vợ Hứa Kiến Quốc - Vương Đại Nữu đều không vui. Một người là không muốn bạn già mình rời đi, một người là nghĩ đến mẹ chồng hờ đi rồi thì việc nhà đều rơi hết trên người mình. Đáng tiếc là ai cũng nói không lại Tống Úc Hoà, lúc trước Tống Úc Hoà là nhân sâm của nhà họ Hứa để cứu Đồng Tử Viễn nên mới gả tới, nhưng bản thân bà ấy cũng có công việc, sau khi kết hôn, tiền lương của bà ấy được dùng để tự trang trải cho bản thân và Đồng Tử Viễn, thậm chí sau đó có cả Hứa Ái Quốc và Hứa Hồng Trang chi tiêu cũng dư dả, có thể nói nhà họ Hứa có thể sống tốt như vậy không thể bỏ qua công lao của Tống Úc Hoà.
Đáng tiếc cuối cùng lại nuôi ra là vong ân bội nghĩa.
Trước đó, Hứa Kiến Quốc còn muốn công việc của Tống Úc Hoà, nhưng Tống Úc Hoà không cho ông ta, mà giao cho Hứa Hồng Trang, điều này khiến Hứa Kiến Quốc không vui một thời gian dài, đối mặt với ba mẹ con Tống Úc Hoà, Hứa Ái Quốc và Hứa Hồng Trang đều là dáng vẻ không ưng cái này thì lại không ưng cái kia, thái độ vốn không tốt lại ngày càng kém. Tống Úc Hoà cũng không chiều lòng ông ta, cảm thấy công việc của mình không liên quan gì đến nhà họ Hứa, nếu không phải Hứa Hồng Trang đã đến tuổi cần có một công việc tốt hơn thì bà sẽ làm việc cho đến khi về hưu, sau đó ở nhà hưởng lương hưu qua ngày.
Sau khi Hứa Hồng Trang có việc làm thì tìm được một người trong huyện thành để kết hôn, hiện tại cũng đã mang thai, không lâu nữa Tống Úc Hoà sẽ lên chức bà ngoại.
"Mẹ, nhà cũ bên kia mẹ tính toán thế nào?"
Hứa Nặc chỉ nghe thấy Tống Úc Hoà cười lạnh một tiếng: "Tính toán? Con muốn tính toán gì? Chỉ là một kẻ bất công và một đám vong ân bội nghĩa, nếu biết điều một chút không đụng đến chúng ta thì thôi, thử động tới mẹ xem, đừng trách mẹ không khách khí."
"Lúc mẹ đuổi tà ma, Hứa Kiến Quốc còn chưa được ra đời đâu, hiện tại làm sao có phần cho nó múa may quay cuồng."
Nghe đến đây, Hứa Nặc sinh lòng tôn kính đối với người bà nội từng đánh nhau với quỷ.
Thật là một người phụ nữ Hồng Quân*.
*Người phụ nữ Hồng Quân: tên một bộ phim kể về hai người phụ nữ nông dân tham chiến năm 1930.
Cơ thể của Hứa Nặc khỏe rồi, Hứa Ái Quốc và Đường Tuyết cũng phải một lần nữa trở lại làm việc trên cương vị. Tuy rằng bây giờ là mùa đông, nhưng Hứa Ái Quốc cũng thường xuyên phải lái xe, có lúc đi xa sẽ còn đi phía nam, lần này Hứa Nặc nghe nói đội vận chuyển của Hứa Ái Quốc muốn đi tỉnh G, ông còn hứa hẹn với Hứa Nặc và Hứa Thừa đến lúc đó trở về nhất định sẽ mang theo quần áo xinh đẹp và kẹo ngon trở về.
Công nhân bây giờ không được ưa chuộng giống như thời năm 1970, rất nhiều người coi thường hộ tứ thuộc[1]. Như là nhà của Hứa Nặc còn tốt, một nhà hộ khẩu có bốn người các cô đều ở trong huyện thành, ăn lương thực và hàng hóa của hộ khẩu huyện thành thị trấn, không cần đại đội Thanh Miêu chia khẩu phần lương thực cho họ. Tuy rằng Hứa Nặc và Hứa Thừa đều ở trong đội, lúc Hứa Ái Quốc và Đường Tuyết nghỉ ngơi cũng sẽ trở lại trong đội, nhưng trên thực tế bốn người họ đều không chiếm lương thực của người trong đội. Ngược lại hộ khẩu của Tống Úc Hòa là của đại đội Thanh Miêu, khẩu phần lương thực của bà ấy đều là tự mình làm việc kiếm công điểm để kiếm ra, lại bởi vì Tống Úc Hòa và ông cụ Hứa chia nhà cho nên Tống Úc Hòa còn có thể nuôi một con lợn và hai con gà.
[1]Hộ tứ thuộc: là gia đình cán bộ, công nhân, giáo viên, bộ đội.
Tuy nói mùa màng mấy năm nay không tốt, nhưng dù sao cũng có danh ngạch này, chỉ cần danh ngạch còn, chờ đến khi mùa màng tốt bất cứ lúc nào đều có thể nuôi lợn và gà.
Các đội viên không thích hộ tứ thuộc, nhưng đa số các đội viên đều ngưỡng mộ những công nhân kia, bởi vì công nhân có thể lấy tiền mặt dịp lễ tết, còn có phúc lợi. Giống như trong nhà Hứa Nặc, Hứa Ái Quốc là tài xế của đội vận tải, một tháng lương bốn mươi hai đồng, Đường Tuyết là đầu bếp tiệm cơm quốc doanh, một tháng lương tuy rằng không cao bằng Hứa Ái Quốc, nhưng cũng được ba mươi lăm đồng năm hào. Mà Tống Úc Hòa bên này, Đồng Tử Viễn cùng Hứa Hồng Trang mỗi tháng cũng sẽ hiếu kính cho tiền, gia đình nhà họ thực ra không thể nào thiếu tiền tiêu.
Nhưng không thiếu tiền tiêu cũng không có nghĩa là có tiền, là có thể mua được đồ, mấy năm nay nhà nào cũng thiếu lương thực, ngay cả trong tay có tiền có phiếu cũng không mua được lương thực, cả nhà họ không ai chết đói là vì mỗi tháng Hứa Ái Quốc đều có thể chuyển một ít lương thực trở về.