Vương Anh cảm thấy người này đẹp trai thì đẹp trai đấy nhưng mà tính cách thì lại lạnh lùng quá, chẳng trách Vương Linh Linh lại từ chối đủ đường.
"Thôi vậy, anh không muốn thì thôi."
Cô vào sâu bên trong dạo tiếp vậy, biết đâu lại gặp được con thỏ khác thì sao?
"Đừng đi vào sâu nữa, mùa này có sói."
Anh nói xong, Vương Anh chỉ cảm thấy gùi của mình bỗng trĩu xuống, giống như là có vật gì nặng vừa rơi vào.
Ngoảnh đầu lại, chỉ còn trông thấy bóng lưng của Từ Sương.
Nhìn con thỏ còn nguyên vẹn trong gùi, Vương Anh không khỏi vui sướng.
Là cô hẹp hòi rồi!
Anh đẹp trai này không chỉ có gương mặt đẹp mà tâm cũng tốt nữa!
Có con thỏ này rồi, Vương Anh cũng không còn hào hứng đi tìm thêm đồ nữa, cô tiện tay hái vài loại thảo dược thường thấy rồi vui vẻ xuống núi.
Nhưng chỗ mà Vương Anh xuống núi không đúng, cô đi dạo một vòng lớn trên núi, lúc xuống núi đã không còn là con đường lúc đầu đi nên nữa rồi.
Vì thế, Vương Anh cõng gùi xuất hiện ở phía bên kia đại đội, cần phải đi qua toàn bộ đại đội mới có thể về nhà.
Vương Anh:... Sai lầm rồi!
Vương Anh vội vàng nhét thỏ xuống dưới đáy gùi, với kiến thức hữu hạn của mình thì cô cũng biết rằng sau núi thuộc về tập thể, anh lên núi kiếm chút rau dại thì không sao, nhưng bắt được thú rừng như thế này, nghiêm khắc mà nói phải tính là tài sản chung của đại đội.
Vương Anh nhét thỏ xuống dưới xong thì trải một lớp thảo dược lên trên, nhìn qua trông cũng chỉ giống như cỏ dại bình thường không có gì đặc biệt cả.
Bởi vì chuyện mấy ngày trước, hiện tại toàn bộ đại đội đều có ấn tượng không tệ với Vương Anh, lúc Vương Anh đi qua, không ít người còn kéo cô lại nói chuyện.
Vương Anh trong lòng âm thầm lau mồ hôi, may mà nguyên chủ là người không thường xuyên ra ngoài, lúc này mọi người nhìn thấy cô có vẻ không được tự nhiên thì cũng chỉ cảm thấy tội nghiệp cho cô bị nhà bác cả đối xử hà khắc.
"Tam Nha, nhà bác cả cháu hôm nay có chuyện gì vui thế? Ban nãy cô mới thấy Nhị Nha đi đổi nửa con gà về.”
Tin tức trong đại đội lan truyền nhanh chóng, không có chuyện gì là bí mật cả, đừng nói là nhà ai ăn thịt, nhà ai xé áo, cho dù là chuyện nội bộ trong nhà thì họ cũng có thể nắm được đại khái.
Người vừa hỏi lời này là thím Quế Hoa, bà ta ở đại đội luôn bất đồng với Lý Xuân Quyên, nguyên nhân bất đồng thì từ rất lâu về trước.
Hai người đều là từ đại đội khác gả tới, lúc ban đầu còn là hàng xóm của nhau.
Chẳng qua hai bên ở gần, quan hệ lại không tốt lắm.
Nhà Ngô Quế Hoa chướng mắt việc nhà Lý Xuân Quyên rõ ràng có ba người đàn ông lại luôn sai vợ và con gái ra đồng làm việc, nhà Lý Xuân Quyên thì khinh thường nhà Ngô Quế Hoa không có con trai.
Hiềm khích giữa hai nhà càng ngày càng lớn, cuối cùng làm ầm lên không ra thể thống gì cả.
Cho nên mặc dù Ngô Quế Hoa và Lý Xuân Quyên hiện giờ đều đã có cả con trai cả con gái nhưng hai bên vẫn nhìn nhau không vừa mắt.
Ngô Quế Hoa vừa kể vừa hỏi: "Vừa nãy cô còn nhìn thấy bác Lý Xuân Quyên của cháu dẫn theo một người phụ nữ về nhà, đây là chuẩn bị mời người làm mai rồi hả? ”
Ngô Quế Hoa không nghĩ đi đâu khác cả, phản ứng đầu tiên của bà ta chính là Vương Linh Linh đã đến tuổi, người trong thôn cũng đều biết Lý Xuân Quyên đã sớm đồng ý với nhà họ Từ, chuẩn bị cho Vương Linh Linh nên duyên với Từ Sương.