Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thập Niên 60: Gây Dựng Lại Gia Đình Hằng Ngày Nuôi Con

Chương 50:

Chương 50:
826 chū
Sự trưởng Chung sợ bị Dư Hồng Anh nhìn ra được, ông ấy liền vội vàng nói sang chuyện khác: “Đây là gì vậy?”

Dư Hồng Anh cười nói: “Tiểu Liễu kiên quyết đưa cho em, nói là thịt bò khô” “Thịt bò khô?” Lúc trước sự trưởng Chung tham gia quân ngũ ở Tây Bắc đã từng nếm qua, thịt bò làm thành thịt khô, ăn vào cứng cứng, vừa mỏi răng lại khó nhai, ông ấy không thích ăn thứ này, vừa định chuẩn bị buông xuống, chợt nhìn thấy Dư Hồng Anh đang ăn, ông ấy lập tức mở miệng hỏi.
“Thế nào?” “Ngon lắm” Ánh mắt sư trưởng Chung sáng ngời, đúng là thịt bò khô này rất ngon, nhưng không khô khan chút nào, hương tiêu nồng đậm, còn mang theo vị hơi nhạt, ăn vào vừa kích thích vị giác vừa đỡ thèm hon.

Ông ấy chưa từng ăn qua món thịt khô nào ngon như vậy.

Sự trưởng Chung ăn từng miếng từng miếng một, đột nhiên lại nhớ tới căn tin, bếp núc của căn tin bọn họ tuy rằng không tồi, nhưng hoàn toàn không thể trông mong có thể ăn ngon được, hơn nữa mấy người chiến sĩ phải huấn luyện cả ngày, mết muốn chết, ăn ngon cũng có thể cho bọn họ thêm khí lực.

Vị đồng chí Tiểu Liễu kia vừa mới đến, chắc chắn vẫn đang cần tìm công việc, nếu có thể tới căn tin để giúp thì chắc chắn không tồi.

Sự trưởng Chung nghĩ vậy, cũng không hỏi Dư Hồng Anh mà hôm sau trực tiếp đến chỗ sĩ quan hậu cần.

Liễu Tố Tố vẫn chưa biết chuyện này, lúc này cô đang dẫn theo mấy đứa nhỏ cùng nhau rảo bước trên đường.

Nơi này cách thị trấn xa, những vùng lân cận bên đó vẫn có thôn, họp chợ cũng là tổ chức ở mấy thôn đó, hiện tại đã cho phép mua bán rồi, chỉ cần không phải những mặt hàng có mệnh giá cao là được, vậy nên mỗi tuần vào giữa tháng đều tụ họp một lần, vô cùng náo nhiệt, không chỉ quân khu, đến cả người trong thôn cũng tập hợp đi đến đây.

Trần Nam có kinh nghiệm, sợ đến trễ đồ tốt sẽ bị bán hết, chưa đến sáu giờ cô ấy đã gọi Liễu Tố Tố

dậy để chuẩn bị đi rồi.

Liễu Tố Tố còn tưởng thời gian như vậy vẫn còn sớm, không ngờ lúc đi trên đường phát hiện xung quanh toàn là người, tất cả đều đeo giỏ, đều mang theo vẻ muốn đi mua đồ ăn.

“Chúng ta phải đi bao lâu mới tới vậy?” “Trần Nam nói: “Nếu đi nhanh thì nửa giờ là tới?
Nửa tiếng không là gì, nhưng lưng đeo một đống đồ đi trong khoảng thời gian lâu như vậy, chắc chắn sẽ mệt chết mất, Liễu Tố Tố xách giỏ lên, bây giờ mà có xe đạp thì tốt rồi.

Nhưng cô biết việc này là không có khả năng, chỉ đành suy nghĩ như vậy mà thôi.

Liễu Tố Tố cùng với Trần Nam vừa đi vừa nói chuyện, ngoài Hàn Cẩm đang nắm tay cô ra, mấy đứa nhỏ khác đều là vừa đi vừa chơi.

Trần Nam nói: “Tiểu Cẩm cũng mau đi chơi với mấy đứa bọn Thiết Đản đi.” Hàn Cẩm lắc đầu, thân hình càng đến gần Liễu Tố Tố hơn.

Trần Nam hạ giọng, có chút không đồng ý nói: “Chị, chị cứ như vậy sau này Tiểu Cẩm giống như
con gái thì biết phải làm sao bây giờ” Liễu Tố Tố cười nói: “Đây sao có thể nói là giống con gái chứ, đây phải gọi là trầm tính”

Tuy rằng cô cũng mong đứa nhỏ có thể đi chơi với bạn nhiều một chút, nhưng sẽ không ép buộc cậu đi kết giao bạn bè, như vậy sẽ chỉ khiến Hàn Cẩm càng trở nên nhạy cảm, hiện tại Hàn Cẩm đã nguyện ý qua lại với người nhà, đây đã là chuyển biến tốt lắm rồi, từ từ rồi sẽ được thôi, căn bản không cần sốt ruột.

“Hơn nữa nhà chị đã có hai đứa nhóc nghịch ngợm rồi, có thể trầm tĩnh một chút thì càng tốt.” Liễu Tố Tố lay lay cánh tay nhỏ bé của Hàn Cẩm, xoa xoa cái mũi nhỏ của cậu: “Dì rất thích Tiểu Cẩm nhà chúng ta giống như vậy? Về khẩn trương trên mặt Hàn Cẩm nhanh chóng biến mất, nhóc nắm lấy bàn tay của Liễu Tố Tố càng chặt hơn, hai mắt trong suốt, lộ ra ý tươi cười không quá rõ ràng.

Trần Nam còn định nói gì đó, thì nhìn thấy Thiết Đản chạy tới: “Mẹ, mấy người Tiểu Tiền có bánh ăn ngon quá, mẹ cũng mua bánh cho con đi.”


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch