Tin tức quá lớn, chị dâu Chu và chị Trương suýt chút nữa không kịp phản ứng.
Những năm này, nhà nào cũng có vài đứa con. Mang thai và sinh con gần giống như là chuyện thường như cơm bữa, không có thai và không sinh được con mới là chuyện lạ.
Nhưng tin tức này gây chấn động vì đối tượng không giống nhau.
Đó chính là thanh niên trí thức Bạch giống như một con thiên nga trắng. Khi cô mới xuống nông thôn, lúc đó cả thôn đều chấn động. Những thanh niên thì không ai không chạy đi xem, lúc nhìn thấy cô thì hoàn toàn ngây người, thật sự chưa từng thấy người đẹp như vậy!
Tuy nhiên, thiên nga trắng thì vẫn là thiên nga trắng, không phải những con cóc ở nông thôn có thể mơ tưởng được, người ta cũng đã sớm có người mình thích rồi!
Nghe nói ban đầu cô còn không cần phải xuống nông thôn, mà là vì thanh niên trí thức Đặng nên mới xuống nông thôn với anh ta.
Sau đó, tất nhiên cũng là do con thiên nga trắng này cầu mà không được khiến cả thôn nhìn thấy nhiều trò cười, trước kia bởi vì hai năm Bạch Nguyệt Quý đỏng đảnh mà danh tiếng đã rơi xuống đáy vực.
Nhưng Bạch Nguyệt Quý vẫn là Bạch Nguyệt Quý, cô tuyệt đối sẽ không coi trọng những con cóc ở nông thôn.
Một cách tự nhiên, khi biết Bạch Nguyệt Quý thực sự mang thai con của cóc ở nông thôn, tin tức này phải gây chấn động đến mức nào?
“Sao có thể, cô đừng có lừa chúng tôi chứ?” Chị dâu Chu lập tức nói.
Mã Quyên cười một tiếng, đáp: “Là chính Nguyệt Quý kể với tôi đó, còn có thể có giả được sao? Bây giờ họ đã bắt đầu sống với nhau một cách nghiêm túc rồi. Sau này mọi người đừng nhắc đến chuyện Nguyệt Quý và thanh niên trí thức Đặng nữa. Chuyện đó đã qua rồi.”
Chị dâu Chu và chị Trương nhìn nhau, thực sự không thể tin được.
“Không phải thanh niên trí thức Bạch từng nhiều lần chê bai Chu Dã là kẻ lưu manh sao? Làm thế nào để ý cậu ấy được chứ?” Chị Trương hỏi.
Mã Quyên cười ý vị sâu xa, nói: “Chuyện này thì tôi không biết. Tôi bận rồi, có thời gian sẽ nói chuyện với hai chị sau.”
Chị Trương đi về nhà kể chuyện này cho chồng là Trương Đại Căn nghe. Trương Đại Căn cũng là một người hiền lành chất phác, nói: “Em đừng lo những chuyện này nữa, mau đi làm việc đi. Nhìn trời thế này chắc sắp có tuyết rơi rồi!”
Chị Trương chán ghét không chịu nổi, nói: "Em không thèm nói chuyện với anh nữa!"
Chị dâu Chu ở bên kia cũng đang ở nói chuyện này với anh cả Chu, cực kỳ buồn bực, nói: “Anh nói xem thanh niên trí thức Bạch này có ý đồ gì vậy? Thế nhưng thật sự muốn sống cùng lão nhị!”
"Người ta bảo tiểu thư yêu tiền con gái yêu sắc, nhưng lão nhị cũng khá đẹp trai. Mà đã có con rồi thì cũng không thể bỏ nhau được đúng chứ?" Anh cả Chu nói.
Chị dâu Chu bĩu môi.
Tuy nhiên, dù sao đi nữa, chuyện Bạch Nguyệt Quý và Chu Dã đi lên núi đốn củi cùng nhau đã lan truyền khắp đội sản xuất Ngưu Mông.