Thấy bà cụ Cổ rơi vào trầm tư, Cổ Na đứng lên đi về phòng, e là cô phải ở lại nhà họ Cổ mấy năm, nhà họ Cổ vẫn chưa chia nhà, sợ hai bác trai có ý kiến, Cổ Na nghĩ rằng vẫn nên trả ít tiền sinh hoạt thì tốt hơn, bèn lấy ra ít tiền từ trong tủ rồi đi ra nhà trên đưa cho bà cụ Cổ.
Sắc mặt bà cụ Cổ nặng nề, ra sức mở tay Cổ Na ra, Cổ Na cũng không thấy đau, chỉ khó hiểu vì sao bà cụ Cổ không nhận tiền.
“Bà già đây không nuôi nổi cháu mình hay sao? Đừng lấy tiền ra làm khó bà.”
Bà cụ Cổ trừng mắt nhìn Cổ Na: “Cũng coi như mẹ cháu biết rõ tính cách của cháu, đem số tiền khác để ở chỗ của bà, sau này sẽ làm của hồi môn cho cháu, cất cho kỹ tiền trong tay của cháu đi, nếu để bà bắt được cháu tiêu xài bừa bãi, xem bà sẽ dùng chổi xử lý cháu như thế nào!”
Cổ Na nói mình sẽ cất tiền kỹ, cô không ngờ mẹ của nguyên chủ lại đưa tiền cho bà cụ Cổ rồi, nhưng những lời bà cụ Cổ nói khiến Cổ Na cảm thấy ấm áp rất nhiều, cũng thêm vài phần tiếc thương và thấy không đáng cho nguyên chủ, nếu nguyên chủ biết nhà bà ngoại mình không phải là loại gia đình mà cô ấy lo sợ, cứ thế sống tiếp hẳn sẽ tốt biết mấy.
Tuy bà cụ Cổ không nhận tiền của Cổ Na, nhưng Cổ Na lại nghĩ phải tìm cơ hội đi lên thị trấn mua ít quà cho nhà họ Cổ mới được.
Không cần biết hai bác ngoài mặt đối xử với cô như thế nào, cái nên thể hiện thì vẫn phải thể hiện, tuy người ngoài hành tinh không coi trọng việc xã giao, nhưng nhập gia thì phải tùy tục.
Buổi chiều vừa tan làm, Cổ Hành Vũ đã tìm Cổ Na: “Bà nội đã nói gì với em thế?”
Cổ Na vác cuốc lên vai, bị Cổ Hành Vũ túm lại, cô cũng không khách khí mà nói thẳng: “Bà hỏi em yêu cầu chọn chồng là gì.”
Đây là muốn tìm nhà gả đi rồi sao? Cổ Hành Phong và Cổ Hành Lôi đi theo đều ngạc nhiên.
“Em trả lời như thế nào?” Cổ Hành Vũ vội tra hỏi.
Cổ Na duỗi tay ra: “Thứ nhất, làm việc không được thua em, thứ hai, phải có mùi hương khiến em thích.”
“Cái gì? Mùi hương?” Ba anh em hơi sững sờ, đây là tìm chồng hay là tìm đồ ăn? Sao lại liên quan đến mùi hương?
Cổ Na nghiêm túc gật đầu: “Đúng thế, đặc biệt là em rất để ý điều thứ hai.” Người ngoài hành tinh rất coi trọng mùi hương của người bạn đời.
Cổ Hành Vũ hơi khó hiểu, nhưng anh ta vẫn nói: “Bây giờ bà nội đang giúp em tìm hả?”
“Em nói sau mười tám tuổi mới tính đến chuyện lấy chồng.”
Ba anh em nghe thấy vậy đều không hẹn mà cùng thở phào khiến Cổ Na làm mặt không hiểu, Cổ Hành Vũ vội cười ha ha: “Tiểu Na này, ngày mai chúng ta đi hái nấm trước núi đi, anh sẽ dạy em nhận biết một số loại nấm.”
Cổ Na vâng một tiếng, nhưng nhớ ra vẫn còn chuyện quà cáp nên nói tiếp: “Bao giờ thì chúng ta có thể đi chợ trên thị trấn?”
“Đi chợ à, hình như là ngày mốt đó, đúng lúc cha anh sẽ đi mua phân bón với đại đội trưởng.” Cổ Hành Phong trả lời cô.
Hai mắt Cổ Na sáng lên, cơ hội tốt!
Buổi tối ăn cơm xong, Cổ Na đi đến trước mặt Cổ Thành Trung, tỏ vẻ ngoan ngoãn và mong mỏi muốn đi chợ cùng, trước đây cô cũng đã đi lên đồn công an trên trấn để báo cáo, nhưng lần đó chỉ làm mỗi việc này thôi, hoàn toàn không có thời gian đi dạo quanh.
Cổ Thành Trung còn chưa nói gì, Chương Xuân Hoa ở bên đưa mắt ra hiệu với ông ta, Cổ Thành Trung ho nhẹ một tiếng rồi đồng ý.
Cổ Na nở nụ cười thật tươi, sau đó hài lòng đi vào bếp, thấy thế, ý cười trên mặt Chương Xuân Hoa càng rõ: “Mấy cô gái tầm tuổi này đều thích náo nhiệt, tôi thấy dây buộc tóc của con bé đứt mấy lần rồi, chắc con bé muốn lên trấn để mua dây buộc tóc mới đấy.”
Cổ Thành Trung gật đầu, không nói gì, tính ông ta giống với ông cụ Cổ, không thích nói nhiều.
Bà cụ Cổ biết Cổ Na sẽ theo Cổ Thành Trung lên trấn, ngày bọn họ đi đã nhét tấm phiếu thịt cho Cổ Thành Trung: “Con mua một cân về đây, tiện thể hỏi em ba con, nếu về được thì cũng về cùng đi, cũng coi như để Tiểu Na nhận bác ba.”
“Vâng ạ.”
Cổ Thành Trung cẩn thận bỏ phiếu thịt vào trong cặp, sau đó gọi Cổ Na đang nói chuyện với mấy anh em Cổ Hành Vũ đi ra ngoài.
Vốn dĩ sẽ đi cùng với đại đội trưởng Lưu, kết quả đại đội trưởng Lưu nói trên thị trấn sẽ chuyển phân bón đến cổng thôn, không cần phải đi nữa, Cổ Na còn lo chuyện bọn họ đi lên thị trấn sẽ bị hủy, không ngờ Cổ Thành Trung chẳng nói gì, chỉ xin phép vắng cho ông ta với Cổ Na rồi dẫn Cổ Na đi lên trấn.