Biết hai người không chịu thiệt thòi gì, bà cụ Cổ cũng không nói gì thêm mà chỉ vào mũi hai người trách mắng: “Nếu không phải là có cái cuốc của Tiểu Na thì hai con đã được khiêng từ dưới đất về chứ không phải là tự bước về. Nhà họ Chu cũng đã dùng đến lưỡi liềm rồi mà hai đứa còn không biết tránh.”
Chương Xuân Hoa và Lý Đại Yến cùng cúi đầu nghe dạy dỗ.
“Bình thường ở nhà có gì cũng có thể nhịn, sau khi ra ngoài thì cả một câu chửi mắng của người khác cũng không nhịn được sao? Mấy đứa trẻ trong nhà đều đã đến tuổi bàn việc kết hôn, hai đứa không muốn có con dâu nữa có phải không?”
Chương Xuân Hoa và Lý Đại Yến nhanh chóng cúi đầu sát xuống ngực, Cổ Thành Trung và Cổ Thành Nhân đứng bên cạnh có hơi không đành lòng, nhưng mà cũng biết lúc này thì nên để mẹ mình răn dạy mới được.
Ông cụ Cổ và Cổ Thành Lễ phấn khởi quay về còn chưa vào cửa đã nghe thấy giọng điệu răn dạy của bà cụ Cổ, ít nhiều thì ông cụ Cổ cũng biết chút chuyện, còn Cổ Thành Lễ thì không hề biết gì.
Ông ta cũng không để ý cơn giận của bà cụ Cổ đến từ đâu, trực tiếp toét miệng để lộ răng, lấy đồ ở trong sọt ra, chỉ thấy tay phải của ông ta cầm một con cá trắm cỏ khoảng một cân đứng trước mặt bà cụ Cổ.
“... Thằng ba, được việc rồi à?”
Quả nhiên bà cụ Cổ bị hành động và món đồ của Cổ Thành Lễ làm dừng lại, lập tức đứng dậy trừng mắt hỏi.
Mấy người Cổ Thành Trung cũng nhìn Cổ Thành Lễ, Cổ Thành Lễ cười ha ha gật đầu: “Chị cả, chị hai, em và mẹ nói chuyện, chỗ thức ăn này làm phiền hai người rồi.”
Cũng xem như là giải vây cho hai người.
Hai người Chương Xuân Hoa cực kỳ vui mừng, thấy bà cụ Cổ không phản đối thì vội vàng nhận lấy đồ đi vào bếp, tiện đường gọi Cổ Na lên.
Cổ Hành Vũ đóng cửa nhà và cửa cổng hết lại.
Cổ Thành Lễ hít một hơi thật sâu, ông ta chân thành và vui mừng nhìn Cổ Na: “Tay nghề của Tiểu Na hoàn toàn không có vấn đề, sau này con sẽ về lấy hàng, tác phẩm điêu khắc từ 20 centimet trở xuống thì một đồng tiền, lớn hơn năm mươi centimet thì ba đồng, năm đồng tùy giá, còn lớn hơn thì, nếu không làm theo yêu cầu của khách hàng, vậy không được, có người đặt thì chúng ta lại bàn giá cả.”
Cổ Na nở nụ cười thật tươi, một đồng tiền cũng không ít, bây giờ kẹo cũng chỉ vài xu một cân, nhưng mà nghĩ đến tình hình trong nhà, cô hỏi: “Bác ba, tiền này có thể đổi thành phiếu không? Phiếu thịt phiếu lương thực hay phiếu vải gì cũng được.”
Cổ Thành Lễ có hơi ngạc nhiên về lời của Cổ Na, nhưng mà vẫn gật đầu một cái: “Nếu như đổi thành phiếu cũng được, chỉ cần có thể đổi ngang giá là được.”
“Mấy thứ dưới hai mươi centimet thì đều đổi phiếu, còn lại cứ lấy tiền là được.”
“Được.”
Thấy hai người nói xong, bà cụ Cổ lại hỏi: “Chuyện kia của con sao rồi?”
Tất nhiên là bà cụ Cổ đang hỏi chuyện lên chức của Cổ Thành Lễ, Cổ Thành Lễ chỉ chỉ vào bếp: “Mẹ ơi, con cũng đã mang cá và thịt về, mẹ nói xem có được hay không? Hơn nữa chuyện này đều nhờ vào Tiểu Na rồi, sau này nếu rảnh thì Tiểu Na phải đến nhà bác ba chơi đấy nhé.”
Cổ Na đáp lời một tiếng nhưng cũng không nói là có đi hay không, cô nghe nói vợ của bác ba không phải là một người dễ gần gì.
Biết chuyện của Cổ Na và Cổ Thành Lễ đã thành, bầu không khí nhà họ Cổ lại càng vui vẻ hơn, thậm chí ông cụ Cổ còn dẫn theo Cổ Thành Trung ra ngoài một chuyến, đợi khi hai người quay về thì trong tay đã có thêm một bầu rượu.
Đó là rượu mà nhiều năm trước ông cụ Cổ đã chôn, đều do ông tự ủ, không có chuyện vui thì sẽ không đụng đến.
Cổ Na mở to mắt nhìn mấy người uống rượu, Cổ Thành Lễ thấy vậy bèn cho cô một chút vừa bằng đáy chén, Cổ Na ngửi một cái, trên hành tinh kia cũng có rượu nhưng mà đều làm từ hóa học, vốn không thơm như rượu chính tông này.
“Mau uống đi.”
Cổ Hành Vũ giục, Cổ Na liếm môi bưng bát lên đổ vào miệng, sau khi xuống xong cô nhíu nhíu mày.
“Thế nào, ngon không?” Cổ Hành Vũ cười xấu xa hỏi.
“Có hơi cay, có hơi hăng, quá ít em không cảm thấy gì.”
Lời này của Cổ Na lại chọc cười những người đàn ông trên bàn, nhưng mà bà cụ Cổ cũng không để họ cho Cổ Na uống nữa: “Con gái không nên uống rượu.”
Người nhà nông đều cảm thấy chỉ có phụ nữ hư mới uống rượu.
Cổ Na cũng không bận tâm, đặt tầm mắt vào thịt kho tàu và cá trắm cỏ hấp, cá trắm cỏ vẫn còn ít mùi chưa được xử lý tốt nhưng mà thịt rất mềm, có vị tươi mát, Cổ Na cũng rất thích ăn.