Kim Hà còn đang buồn chuyện không ai quan tâm tới cô ta, vậy thì một mình cô ta không diễn xướng nổi nữa, lúc này nghe thấy Diệp Phân Phương đáp lời, vội nói: “Tôi thấy aii có thể muốn mua nhiều đồ như vậy được, còn không phải là đang tự cao tự đại hay sao? Lúc trước kia khi cô ta nhập ngũ, còn cố ý làm phó cảnh đội Tần đi đón nữa chứ.”
Liễu Dung Dung cười lạnh: “Hóa ra là do người nào đó ăn không được nho nên nói nho chua à, sao tôi nghe cứ thấy có mùi giấm thế nhỉ.”
Kim Hà: “...”
Liễu Dung Dung đáng chết, cô ta thật muốn xé miệng cô ra!
“Hơn nữa Tần Dược đúng thật là có cái phúc đó, cô ghen ghét cũng chẳng để làm gì cả, có bản lĩnh cô cũng tìm một người mà lấy đi.” Liễu Dung Dung nói.
Kim Hà sắp tức chết đến nơi rồi: “Phúc khí cái gì chứ, căn bản phó đoàn Tần không thích cô ta, chỉ do cô ta cứ quấn lấy phó đoàn Tần mà thôi.”
Thấy mọi người kinh ngạc mà nhìn về phía này, Kim Hà ngẩng cao cằm, đắc ý nói: “Chẳng qua phó đoàn Tần bị người nhà thúc giục nên nóng nảy mới kết hôn với Cố Kiều, hôm sao anh ấy về đã nộp báo cáo kết hôn lên, các người nói xem, nếu anh ấy thật sự thích cô ta, mới một ngày sao có thể ở chung rồi nảy ra tình cảm được chứ? Sao có thể được?”
Những người khác hai mặt nhìn nhau, cũng đúng vậy, mặc dù bọn họ và người yêu mình đều là người khác giới thiệu mới quen biết, nhưng ít nhất cũng đã trải qua một đoạn thời gian ở bên nhau, chờ khi về hỏi tất cả mọi người trong nhà đồng ý hết sau đó bàn chuyện lễ hỏi rồi mới kết hôn với nhau.
Chuyện giống như của phó đoàn Tần và đồng chí Cố Kiều, thật đúng là không có.
"Hơn nữa phó đoàn trưởng Tần nộp đơn trình báo kết hôn còn cố ý ghi rõ, muốn tiến hành thẩm tra chính trị nhanh lên, gấp như vậy, trừ bỏ trong nhà thúc giục để cho bên ngoài xem thì còn có nguyên nhân nào khác sao?"
Kim Hà càng nói càng thoải mái, lúc này Diệp Phân Phương cũng đảo tròng mắt: “Đồng chí Kim, chuyện cô nói đều là sự thật ư?”
“Tôi lừa cô để làm gì chứ, dì của tôi chính là chủ nhiệm Bành, xảy ra chuyện gì chỉ cần tôi hỏi là biết. Hơn nữa từ sau khi Tần Dược kết hôn huấn luyện bắt đầu chậm hơn, tình nguyện ở lại trong sân huấn luyện cũng không muốn trở về nhà chút nào, chẳng phải là rõ ràng không muốn đối mặt với người nào đó hay sao?”
Kim Hà nâng cằm, vô cùng kiêu ngạo.
Cho dù Cố Kiều có chút bản lĩnh thì làm sao chứ? Chẳng phải chỉ biết làm chút cơm hay sao, chờ tới lúc gương mặt như hồ ly tinh kia của cô bị khói dầu hun cho không còn nữa, khẳng định Tần Dược là người đầu tiên không cần cô.
Hôm nay KIm Hà cố ý làm trò trước mặt mọi người nói những lời này, cô ta muốn để cho Cố Kiều không xuống đài được trước mặt mọi người, xem về sau cô còn gặp mặt người khác như thế nào được nữa.
Nhưng cô ta thật sự rất là vui mừng, cứ nghĩ tới kế hoạch của mình sẽ thành công, cả người bắt đầu đắm chìm trong ảo tưởng về tương lai tốt đẹp, cũng không có phát hiện ra, ánh mắt của các quân tẩu xung quanh nhìn về phía cô ta càng ngày càng kì quái.
Kim Hà còn thưởng rằng bọn họ bị tin tức này làm cho kinh ngạc cơ, kết quả ngay sau đó, có một giọng nói lạnh lẽo vang lên từ phía sau lưng.
“Cho nên, vì dì cô làm chủ nhiệm, tác dụng lớn nhất là giúp cô biết rõ rằng những chuyện này hay sao?”
Kim Hà đột nhiên hoảng sợ, vừa quay đầu đã thấy Tần Dược.
Không, còn có cả Cố Kiều, Tần Dược thế mà đang cõng Cố Kiều!
Một bàn tay anh xách đồ vật, một cánh tay khác cẩn thận bảo vệ che trở Cố Kiều, phảng phất như cô chính là trân bảo của anh vậy,
Sao lại như thế này?
Không phải là Tần Dược rất chán ghét Cố Kiều hay sao?