Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thập Niên 70: Xuyên Thành Cô Em Gái Dũng Cảm Của Đại Lão

Chương 12: 12

Chương 12: 12

Nhị Đản khẽ há miệng "A" một tiếng, tỏ vẻ kinh ngạc chạy đến cạnh Sở Ngu, kéo tay áo cô khẽ nói: "Chị, chị nói xem bà ấy sao thế, hôm nay lại không mở miệng mắng chửi."

Sở Ngu nhìn tay thằng bé trắng như móng gà, xem ra đã tắm rồi.

Nghĩ đến đây, sắc mặt của cô dịu lại, lúc trả lời có vẻ dịu dàng hiếm có: "Đừng để ý đến bà ta, chị đi ra ngoài một lát, em trông nhà nhé."

Nhị Đản luôn nghe lời lại lắc đầu, nắm tay Sở Ngu không buông: "Chị, dẫn em đi với, em không muốn ở nhà một mình."

Sở Ngu nhíu mày, bỗng nhiên nghĩ nếu cô đi ra ngoài, không chừng Triệu Tú Liên thấy Sở Nhị Đản có một mình lại bắt nạt, sai vặt.

Cô nghĩ vậy đành phải từ bỏ suy nghĩ đi ra ngoài vào lúc này.

Hừm, trẻ con quá phiền phức.

Nhìn thấy bây giờ không ra ngoài được, anh trai Sở vẫn chưa về, nhân dịp này Sở Ngu chuẩn bị đi kiểm tra nơi mình sẽ ở trong tương lai.

Cô dẫn Sở Nhị Đản về phòng trước, hôm qua trời tối lại thêm cô vừa mệt vừa buồn ngủ nên không để ý, hôm nay mới đi nhìn xem.

Ừm, sau khi xem qua thật sự muốn hủy giường.

Trên mặt giường đất chỉ trải một lớp rơm, trên đó phủ lớp đệm giường mỏng, ba anh em hai chiếc chăn.

Nhị Đản và anh cả đắp chung một cái, Sở Ngu đắp một cái.

Nhìn xuyên qua dấu đen hoặc xám trên chăn có thể mơ hồ nhìn ra hình thêu uyên ương nghịch nước phía trên.

Sở Ngu nghĩ đến chuyện đêm qua mình ngủ trên đống đồ này, cảm giác cả người hít thở không thông.

Cô hít sâu một hơi, Sở Nhị Đản thấy nét mặt của cô như thế thì lui lại, cô gằn từng chữ nói: "Buổi chiều thay đổi lịch trình, em và Sở Đại Căn Nhi đi giặt chăn cho chị!"

Trong phòng nhỏ đơn sơ, một đứa bé khoảng sáu tuổi đang dựa vào giường đất thay vỏ chăn, bên cạnh có một thiếu nữ đang ngồi trên giường vừa đếm tiền vừa ngẩng đầu quan sát tiến độ công việc của thằng bé.

Sở Giang Sơn cắt cỏ heo trở về, thấy cảnh tượng bức tranh xã hội xưa địa chủ bóc lột đứa nhỏ, anh ấy giật giật khóe miệng đi vào nhà.

"Hai người đang làm gì thế?"

Bạn nhỏ Nhị Đản vội vàng nhìn thoáng qua anh trai, sau đó duỗi tay nói: "Anh mau qua đây đi, em không thay vỏ chăn này được, anh mau giúp em."

Sở Giang Sơn bước qua gõ đầu cậu bé một cái: "Hay lắm, chị em ngồi ở một bên em lại không gọi mà đi gọi anh.

Có phải anh dễ bắt nạt không."

Sở Giang Sơn không nhắc đến thì thôi, vừa nhắc thì Sở Nhị Đản lại tức giận, chỉ vào miếng vải rách bị xé thành hai nửa đặt cạnh giường: "Anh qua đây mà xem này, xem xong anh hãy bảo chị ấy thay vỏ chăn đi."

Thật ra anh ấy nói đúng, vì anh trai trung thực nên cậu bé mới bắt nạt, nếu đổi lại là chị gái thì sao cậu dám nói như thế.

Mặc dù sau khi mẹ rời đi, tính cách của Sở Giang Sơn thay đổi rất nhiều nhưng vẫn đối xử tốt với hai người em.

Thậm chí vì tinh thần trách nhiệm anh cả như cha mà càng đối xử tốt hơn.

Quả nhiên lần này không chấp nhặt với Sở Nhị Đản nữa, anh ấy cầm hai miếng vải rách bên giường, nhìn Sở Ngu: "Đây là em làm à?"

Sở Ngu không ngẩng đầu lên, tiếp tục đếm tiền, qua loa "Ư" một tiếng.

Sở Giang Sơn nhìn dáng vẻ không biết mình làm sai của cô, cơn giận đang sắp bùng nổ tiêu tan, anh ấy vịn trán hỏi: "Em làm hỏng nó thì tối nay lấy gì đắp đây?"

Sau khi Sở Ngu lên kế hoạch sử dụng số tiền này xong, cô cất kỹ tiền và phiếu, ngẩng đầu lên, chắp tay sau lưng nhìn hai người: "Trước tiên đừng lo chuyện đó, đúng lúc anh trở về, chúng ta ăn cơm trước đi."

"Sau bữa cơm sẽ tổ chức cuộc họp quý một của năm nay.

Nội dung của cuộc họp chủ yếu là vệ sinh vật phẩm trong nhà, mua sắm vật tư và triển khai bố trí trong phòng."

"Bây giờ em đi nhà chính lấy cơm, hai người nhân lúc này suy nghĩ thật kỹ để một lát phát biểu trong cuộc họp."

Cô nói xong không cho hai anh em có cơ hội đặt câu hỏi đã đi ra ngoài.

Sở Ngu đi đến nhà chính, đúng lúc này Triệu Tú Liên đã nấu cơm xong, đang bưng từ bếp ra ngoài.


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch