WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Thập Niên 70: Xuyên Thành Đầu Quả Tim Của Vai Ác

Chương 14: 14

Chương 14: 14

“Đúng là đã không còn ai nợ ai nữa, anh có thể đi rồi.” Cô nhíu mày, trên khuôn mặt nhỏ tỏ vẻ không thèm để ý đến tên đầu gỗ này nữa, ít nhất hôm nay cô cũng không nghĩ đến việc sẽ tiếp tục cùng anh nói chuyện nữa!

Phó Thập Đông giật giật khóe miệng, cuối cùng vẫn là nắm chặt chiếc khăn tay kia, nhưng cũng không quay đầu lại mà rời đi.

Diệp Ngưng Dao bực mình mà cầm lấy công cụ hướng một đoạn đường khác ngược hướng với tên đầu đất đáng ghét đó, cũng ở trong lòng thề trong vòng 3 ngày, tuyệt không cùng cái người đàn ông thối tha đó chủ động nói một lời nào nữa, nếu vi phạm lời thề cô liền biến thành chó con!

Phó Thập Đông về đến nhà, vừa vào nhà do dự một cái trong chớp mắt liền đem chiếc khăn tay trong tay kia cất vào.

Phó Viện thấy anh đã trở lại, vội đi lên trước tò mò hỏi: “Chú, cái chị lúc nãy là ai đấy ạ?”

Cô vừa mới hỏi qua anh cô, nhưng Phó Niên lại không nói cho cô biết.

“Anh cháu đâu?” Phó Thập Đông không trực tiếp trả lời vấn đề, anh nhìn hướng vào trong phòng quét qua một vòng, không tìm được bóng dáng của Phó Niên.

“Ơ? Anh ấy vừa lúc nãy vẫn còn ở đây cơ mà?” Phó Viện cũng đi theo khắp nơi nhìn xung quanh: “Anh đi đâu mất rồi nhỉ?”

“Cháu đi chăm sóc mẹ cháu trước đi, chú sẽ đi tìm nó.” Phó Thập Đông xoa xoa nơi giữa hai hàng chân mày đến phát đau, đi hướng vào đường hầm trong viện.

Mỗi lần đứa bé này có tâm sự gì, đây là nơi duy nhất thằng bé đến để giấu mình đi.

Quả nhiên không ngoài dự liệu của anh, lần này vẫn như cũ.

Theo cầu thang đi xuống hầm, Phó Thập Đông nhìn về phía đứa bé đang cuộn mình lại, trong lòng anh hiện lên vẻ chua xót: “Sao khi không lại ở chỗ này? Cháu có chuyện gì muốn nói với chú không?”

Phó Niên nghe tiếng liền ngẩng đầu lên nhìn, trong mắt trống rỗng đầy vẻ hoang mang mơ hồ, thằng bé lắc đầu, hiển nhiên là không nghĩ đến việc nói ra chân tướng của câu chuyện cho Phó Thập Đông biết.

“Nếu cháu không tính nói ra thì tự chú cũng có thể đi điều tra.” Phó Thập Đông lập tức đi đến trước mặt cậu bé vén quần áo của cậu bé lên, chỉ thấy trên người nhóc có nhiều chỗ bầm tím, từng chỗ từng chỗ đều là vết thương.

“Những vết thương này đều do họ gây ra sao? Vì cái gì mà cháu lại không nói cho chú biết hả?”

Thấy cháu trai vẫn như cũ không hề phản ứng, Phó Thập Đông buông quần áo sắc mặt tức giận đi từ trong hầm ra, bộ dáng giống như sắp giết người đến nơi, quanh người tràn đầy sát khí.

……

Tháng Ba là tháng vạn vật sinh sôi nảy nở, mùa màng trở lại, ngày này, Diệp Ngưng Dao theo mấy người thanh niên trí thức cùng nhau đi vào núi Tiên Đào bắt thỏ.

Ngọn núi này vị trí vừa vặn cũng ở phía Đông của đầu thôn, chân núi cách đó không xa chính là nhà của Phó gia, khi đi ngang qua cửa nhà, mắt cô nhìn thẳng rồi nhanh chân lướt qua. Cho dù đã ba ngày đi ngang qua đây, trong lòng cô vẫn tràn ngập oán niệm đối Phó Thập Đông.

Ngay lúc cô đang còn ngây người, Mạc Tiểu Thanh đi lên choàng vào cánh tay cô nhỏ giọng nói những chuyện bát quái trong thôn cho cô nghe “Ai! Cô có nghe nói qua chuyện gì chưa? Con trai của Mạnh Nghênh Võ tối hôm qua bị quăng ngã xuống mương sâu đấy, toàn thân không có một chỗ nào là lành lặn cả, thật là thảm quá đi!”

“Phải không?” Diệp Ngưng Dao không khỏi trong lòng lộp bộp một chút, âm thầm suy nghĩ việc này có phải do người đàn ông kia làm hay không?

Nếu thật sự là do anh làm, phỏng chừng nhà họ Mạnh tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ.

“Hình như là chân bị quăng ngã đến gãy xương, đang ở bệnh viện trong huyện.” Mạc Tiểu Thanh không chú ý tới trên mặt cô chợt lóe lên tia lo lắng, cô ấy vẫn còn thao thao bất tuyệt mà kể không ngừng.

“Cô biết không? Người trong thôn đều nói trên núi Tiên Đào này có thần tiên đấy.”

Hiện tại vẫn còn ở thời đại xưa, loại đề tài này Mạc Tiểu Thanh chỉ dám nói nhỏ ở bên tai Diệp Ngưng Dao.


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.