Chuyện làm ăn của Dĩ Nam vô cùng rực rỡ, bước ra khỏi bi thương vì người nhà liên tiếp qua đời, nhà họ Cố đã vui vẻ trở lại.
Nhưng mà, có người rất không vui.
Chính là tiệm may nhà họ Lý trên con phố chính.
Ông Lý và vợ mình có ba đứa con trai, ba đứa con dâu. Con dâu cả chính là Thôi Viên. Trên con phố chính này có bảy tám cửa hàng quần áo thời trang, quần áo của các cửa hàng khác đều nhập từ nhà xưởng trong huyện, chỉ một mình nhà họ Lý có hướng đi riêng. Tuy rằng kiểu dáng quần áo trong nhà xưởng tốt thật, nhưng giá cả lại đắt, không thể so với tự mình mua vải về cắt may.
Đặc biệt là tay nghề của nhà họ Lý rất tốt, đường may tinh tế, Ngoài ông Lý ra, vợ và con dâu ông ấy cũng đã học được kỹ năng này. Vài người cùng nhau làm việc, hiệu suất cao, hàng mới ra liên tục. Hơn nữa con dâu thứ hai trong nhà còn khéo tay, biết phỏng theo kiểu dáng quần áo của các cửa hàng khác, tuy rằng không thể nào may lại giống như đúc, nhưng cũng xấp xỉ một chín một mười. Bởi vậy, cửa hàng nhà bọn họ mới mở ra một năm rưỡi, làm ăn lại không tồi, đứng đầu con phố này.
Ban đầu khi biết cửa tiệm gần đó sắp mở hàng bán quần áo thời trang, người nhà họ Lý không ai để trong lòng. Dù sao trên con phố này cũng nhiều nhà bán quần áo như vậy, có nhà ai thắng được bọn họ đâu. Cũng chỉ có con dâu thứ hai luôn đối đầu với Thôi Viện, nghe nói ông chủ cửa hàng mới có quan hệ với đối phương, đã mời cơ hội ấy chèn ép vài câu trước mặt cha mẹ chồng.
Không ai nghĩ tới, Dĩ Nam lại cường thế như vậy, ngày khai trương với hoạt động của mình buôn bán vô cùng rực rỡ. Sau đó dù hoạt động đã kết thúc, khách hàng giảm đi đôi chút, nhưng vẫn là cửa hàng dẫn đầu cả con phố.
Chỉ mới qua hai mươi ngày, nhà họ Lý đã cảm nhận được rõ ràng lợi nhuận của nhà mình giảm đi phân nửa, thậm chí bọn họ còn trông thấy mấy người khách hàng thân thiết của nhà mình vô cùng vui vẻ bước vào Dĩ Nam, rồi vô cùng cao hứng xách theo túi lớn túi nhỏ ra ngoài.
Từng ngày từng ngày cứ trôi qua như vậy, lại sắp tới thời điểm đón năm mới, là mùa buôn bán thịnh vượng nhất rồi, tâm trạng của người nhà họ Lý thật sự không tốt lắm.
Trên bàn ăn, ông Lý cảm thán: “Tôi đã qua Dĩ Nam xem thử rồi, quần áo nhà hắn thật sự tốt, kiểu dáng mới lạ, thủ công tinh tế, theo lý mà nói hàng như vậy không nhập được với giá thấp, Tuy rằng giá bán của hắn cũng cao, nhưng tiền nào của ấy, chất lượng quần áo không làm khách hàng phải thất vọng.”
Vợ ông ta nhìn về phía con dâu thứ hai: “Có thể bắt chiếc nhà bọn họ không?”
“Mẹ, con xin lỗi, con mới theo cha học được vài năm, năng lực có hạn. Quần áo Dĩ Nam bán, có rất nhiều kiểu dáng phức tạp, không dễ làm theo. Thật ra con có thể thử một lần, chỉ là sợ hàng phỏng theo…” Con dâu thứ hai mím chặt môi, mắt nhìn về phía ông Lý: “Tay nghề của cha tốt hơn chúng con, hay là cha thử xem sao?”
Ông Lý lắc đầu: “Không được! Nhà bọn họ còn có rất nhiều áo khoác lông cừu, áo khoác len… Chưa nói tới kiểu dáng, chỉ nói riêng chất vải thôi nhà chúng ta cũng không có rồi, cảng khỏi nói trên áo còn in hoa, chúng ta không làm được.”
Vợ ông ta nhíu mày: “Nghe nói Dĩ Nam lấy hàng từ Bằng Thành. Tôi nhớ rõ ông chủ Vương ở cửa hàng bên cạnh chúng ta cũng lấy hàng từ bên đó, nhưng quần áo trong cửa hàng ông ta cũng chỉ như vậy, có vài món kiểu dáng đường may xuất sắc đều bán với giá trên trời. Tôi từng nghe ông chủ Vương nói, đừng thấy quần áo bên Bằng Thành tốt mà lầm tưởng, bên đó rất nhiều xưởng may lớn lớn bé bé, phải tinh mắt đi chọn mới được hàng tốt, nhưng nhập hàng tốt giá cả cũng không rẻ chút nào. Hai năm trước ông ta hào phóng nhập vài món đắt tiền về bán, kết quả vì bán giá quá cao, hơn nửa không bán ra được.”
Con dâu út khẽ than một tiếng: “Không biết Dĩ Nam lấy hàng ở đâu nhỉ, sao ông chủ Cố làm được? Nếu chúng ta biết nguồn cung cấp của hắn thì tốt rồi.”
Lời này vừa nói ra, ánh mắt người trong nhà đồng loạt nhìn qua.
Con dâu út ngập ngừng nói: “Con chỉ nghĩ, ông chủ Cố buôn bán tốt như vậy, trên mặt ngày nào cũng treo nụ cười, có thể thấy hắn kiếm được không ít. Nếu như kiếm được như vậy, chắc chắn giá nhập hàng không cao lắm. Hơn nữa không phải ông chủ Vương nói ở Bằng thành có rất nhiều nhà xưởng sao? Nói không chừng ông ta chọn không đúng nhà máy.”
“Mọi người xem, Dĩ Nam buôn bán có tốt không? Nếu chúng ta cũng nhập hàng từ bên đó, chắc chắn không lo không bán được. Như vậy thì, khách hàng muốn quần áo tinh xảo có quần áo tinh xảo, muốn hàng giá rẻ chúng ta có thể may hàng giá rẻ. Hai bên cùng làm, không phải càng kiếm sao?”
Lời này có vài phần đạo lý, cả nhà đều có chút động lòng. Vợ ông Lý nhìn thẳng về phía Thôi Viện, khiến chị ta lập tức cảm thấy da đầu tê dại: “Mẹ!Làm… Làm sao vậy?”
Con dâu thứ hai cong môi nói: “Sao người ta có thể tùy tiện nói ra nguồn cung cấp của mình? Chị dâu, ở đây chỉ có mỗi chị là có quan hệ thân thích với ông chủ Cố! Hay là, chị đi hỏi đi?”
Thôi Viện trừng mắt lườm đối phương một cái: “Không phải cô không biết, quan hệ giữa tôi và em dâu mình không tốt lắm. Cô muốn tôi đi cúi đầu trước cô ta à? Tôi không đi!”
Bà Lý ném mạnh đôi đũa xuống bàn: “Không đi cũng được! Cút ra ngoài cho tao! Mày nói xem thằng Cả cưới mày có ích lợi gì? Mày nhìn thử coi, cả ba đứa đều đi theo cha mày học làm quần áo, con dâu Hai và con dâu Ba đều đã học xong, chỉ có mỗi mày là tay chân vụng về. Mỗi người đều bỏ công bỏ sức xây dựng cái nhà này, còn mày thì lúc nào cũng đứng như ôn thần trong tiệm, không giúp được gì.”
Thôi Viện rất ấm ức: “Con vẫn tiếp đón khách hàng giúp cửa tiệm mà!”
Bà Lý a một tiếng: “Tiếp khách ai chẳng biết, cần gì tới lượt mày? Nếu mày cso bản lĩnh khéo léo giống con Hai, hoặc là có thể mượn sức nhà mẹ đẻ, bảo anh chị em rủ đồng nghiệp tới ủng hộ, tao sẽ nói mày sao? Mày có bản lĩnh ấy không? Không có bản lĩnh còn chưa tính, bây giờ cuối cùng cũng có việc dùng được đến mày, còn chỉ là chuyện động mồm động miệng nhẹ nhàng, mày còn không muốn?”
Sau một hồi răn dạy, Thôi Viện đành phải căng da đầu tiếp nhận nhiệm vụ này.