Sau đó Từ Xảo Xảo nói gì, Úy Nam đều không thể nghe thấy.
Ngay khi cô ấy vừa thốt ra ba chữ Khương Tư Duệ, một vài ký ức đột nhiên ùa về trong tâm trí của Úy Nam.
Lúc này cô mới nhớ đến nguyên chủ quả thật đã kết hôn, người tên Khương Tư Duệ này chính là chồng của nguyên chủ.
Người này được điều xuống nông thôn lao động cùng với nguyên chủ và Từ Xảo Xảo.
Chỉ là trước đó nguyên chủ hoàn toàn không biết gì về anh.
Bởi vì nguyên nhân gia đình nên tính cách của Úy Nam khá nội hướng, lại nhát gan sợ phiền phức.
Nguyên chủ là người nhỏ tuổi nhất trong nhóm thanh niên trí thức, mỗi ngày lại độc lai độc vãng, không nói chuyện hay tiếp xúc với mọi người xung quanh.
Đương nhiên là ngoại trừ Từ Xảo Xảo, bởi vì hai người là đồng hương, hơn nữa nguyên chủ và Từ Xảo Xảo ở cùng một nhà trong thôn nên quan hệ cũng không tệ lắm.
Còn với những người khác, Úy Nam căn bản không qua lại với bọn họ.
Úy Nam không có bất kỳ quan hệ gì với các cô gái, huống chi là với nam giới.
Còn với Khương Tư Duệ, sáu năm qua Úy Nam chưa nói được với anh mấy câu.
Sở dĩ cô kết hôn với đàn ông này phải kể đến sự việc xảy ra vào mùa hè năm 1980.
Hôm đó, bởi vì “dì cả” của Úy Nam đến, nên ban ngày cô ngại giặt quần áo cùng với mọi người, do đó đến đêm cô một mình lặng lẽ gom quần áo ra bờ sông giặt giũ.
Tuy nhiên cô đã phớt lờ việc đoạn thời gian đó liên tiếp xuất hiện vài cơn mưa lớn khiến nước sông dâng cao.
Úy Nam theo thói quen bước lên tảng đá lớn mà thường ngày cô hay đến đó giặt đồ.
Không nghĩ đến tảng đá ướt đẫm khiến cô trượt chân té xuống nước.
Vốn dĩ ban đầu nước sông chỉ cao đến ngực cô, nhưng giờ phút này lại có thể dễ dàng nhấn chìm đỉnh đầu.
Úy Nam liều mạng vùng vẫy trong nước, thét chói tai, lớn tiếng kêu cứu, hy vọng có người nghe thấy đến cứu giúp.
Ngay khi cô sắp bị nước sông cuốn trôi, cả người dường như chìm vào tuyệt vọng thì một người đã bơi nhanh về phía cô sau đó kéo cô vào bờ.
Lúc đó Úy Nam bị sặc nước nên đã ngất đi, ngoài việc theo bản năng ôm chặt lấy người đã cứu mình thì cô chẳng biết làm gì khác.
Sau khi tỉnh lại, nghe người khác nói lại mới biết người đã cứu mình chính là Khương Tư Duệ.
Khi đó, tình cờ anh vừa ra khỏi khu nhà tập thể dành cho thanh niên trí thức để hít thở không khí, nghe tiếng kêu cứu liền nhảy xuống cứu cô lên.
Úy Nam rất cảm kích anh, tại buổi họp, đại đội sản xuất cũng tổ chức khen thưởng anh, chuyện này cứ như vậy trôi qua.
Đúng lúc này, Khương Tư Duệ lại nhận được thư của ba mẹ anh.
Trong thư viết gia đình đã sắp xếp ổn thỏa, giấy báo nhập ngũ sẽ sớm được gửi đến, bọn họ viết thư thông báo để anh bắt đầu làm thủ tục trở về thành phố.
Khi đó, cha mẹ của Từ Xảo Xảo cũng đang thu xếp để cô ấy trở về thành phố, hơn nữa thủ tục cũng gần hoàn tất.