Phó viện trưởng Vương Giai cảm thấy cái cách làm này có chút vớ vẩn, bọn họ không hiểu y học, làm sao có thể để cho bọn họ quyết định được. Mà phó viện trưởng Ân Thực thì nói, nếu người nhà của người bệnh không cho dùng liệu pháp Trung y, hắn sẽ không tham gia trị liệu. Bởi vì khi làm phẫu thuật còn cần người nhà đồng ý và ký tên. Việc này cũng giống như vậy.
Nhưng dưới góc nhìn của Kiều Sơ Dương, phó viện trưởng Vương Giai chính là không muốn để Ân Thực trị liệu cho Đoàn trưởng Đổng , không phân biệt được giữa công và tư, như vậy nên Kiều Sơ Dương không có cách nào yêu thích vị phó viện trưởng trẻ tuổi này.
Hôm nay đến ca trực của hai người, hộ sĩ trưởng của khu chăm sóc đặc biệt dẫn theo hai người tới.
“Phạm Vệ Phương, Kiều Sơ Dương, chờ chút nữa Phó viện trưởng Ân sẽ đến khám bệnh cho Đoàn trưởng Đổng ở phòng bệnh số 1, các ngươi cần phải chuẩn bị đầy đủ các vật dụng cần thiết. Ta điều Triệu Mẫn và Hà Lan Lan lại đây hỗ trợ, bốn người các ngươi hợp tác cho tốt.”
Kiều Sơ Dương không nghĩ đến lúc Phó viện trưởng Ân tới khám bệnh sẽ làm rầm rộ đến như vậy, xem ra thời điểm hắn chào hỏi mình ở căn tin quả thật là hành vi làm thân a.
Vật dụng mà Trung y cần chuẩn bị không có phức tạp như Tây y, bốn người cũng dư dả, cho nên rất nhanh là chuẩn bị tốt.
Lúc Phó viện trưởng Ân đến chẩn bệnh, người nhà họ Đổng cũng theo tới. So với hai lần trước, lần này người nhà họ Đổng đến rất đông, hẳn là cả nhà đều có mặt.
Khi Phó viện trưởng Ân tới còn cõng theo cái rương nhỏ của hắn, vừa mở ra liền thấy, bên trong có đầy đủ mọi loại vật dụng dùng để khám và chữa bệnh của Trung y, quả thật là bàn tay vàng của giới Trung y.
Thời điểm Phó viện trưởng Ân bắt đầu bắt mạch, cũng chỉ có An Lan được phép tiến vào.
“Đồng chí Kiều Sơ Dương, cô tiến vào hỗ trợ một chút!” Không nghĩ tới Ân Thực trực tiếp gọi cô vào làm trợ thủ, không rảnh lo mấy ánh mắt hâm mộ ghen ghét của ba người bên người cùng vài ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của người khác, Kiều Sơ Dương vội vàng vật dụng đã chuẩn bị tốt tiến vào phòng bệnh.
Thuần thục giúp Ân Thực cầm tay người bệnh xem xét một chút các số liệu được hiện thị trên dụng cụ, biểu hiện bình thường, nói rõ mạch đập sẽ không bị ảnh hưởng, liền gật đầu với Ân Thực.
Quá trình bắt mạch của Ân Thực rất dài, khi thì nhắm mắt lại, khi thì nghi hoặc, xem ra Ân Thực cũng đã chẩn đoán ra không ít thông tin.
Kiều Sơ Dương thì đang vội vàng vô cùng, yêu cầu thường xuyên thay nước, số liệu hiển thị trên dụng cụ bên kia cũng yêu cầu thường xuyên chú ý, có đôi khi cần dựa theo yêu cầu của Ân Thực điều chỉnh từng chút tốc độ của ống dẫn thuốc. Chỉ trong chốc lát, trên trán Kiều Sơ Dương liền xuất hiện tầng tầng lớp lớp mồ hôi.
Sau khi Phó viện trưởng Ân chẩn mạch xong, lấy ra cuốn sổ nhỏ mang theo bên mình viết lên vài thông tin. Qua một hồi lâu, mới thu cuốn sổ nhỏ lại, ngẩng đầu nói: “Tôi đã nắm rõ tình huống của Đoàn trưởng Đổng, chờ chút nữa trở về văn phòng, tôi sẽ thương lượng một chút với viện trưởng về biện pháp trị liệu.”
“Vậy, đại khái Vĩ Quân khi nào sẽ tỉnh?” An Lan tràn ngập chờ mong mà hỏi.
Ân Thực nhíu mày, kiên nhẫn nói: “Đổng phu nhân bà đừng có gấp, hiện tại tôi chỉ đứng ở góc độ trung y giải thích một chút bệnh tình của Đoàn trưởng Đổng . Đến nỗi nên tiếp tục chẩn bệnh cùng trị liệu như thế nào, còn cần mọi người hợp tác, nhiều người sức lớn.”
Khóe miệng Kiều Sơ Dương giật giật, loại tình huống như khám bệnh này, cũng không phải nhiều người sức lớn là có thể giải quyết mọi chuyện, Phó viện trưởng Ân cũng sẽ lừa dối người khác a.
Chờ khi người nhà họ Đổng và Phó viện trưởng Ân cùng rời đi rồi, Kiều Sơ Dương mới mệt mỏi dọn dẹp mọi thứ, kiểm tra xong tình huống của người bệnh, phát hiện không có vấn đề gì, mới bước ra phòng bệnh.
Vừa ra khỏi phòng bệnh liền nghe được Hà Lan Lan cùng Triệu Mẫn đứng đó khua môi múa mép: “Nhìn không ra nha, con bé đó thật là có bản lĩnh, Phó viện trưởng Ân đều chỉ gọi cô ta đi vào hỗ trợ.”