WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Thập Niên 90: Đại Tạp Viện Tiểu Mỹ Nhân

Chương 28: Biết giả bộ đến như vậy 1

Chương 28: Biết giả bộ đến như vậy 1




Vẻ mặt thở phào nhẹ nhõm kia của Lâm Khê thực sự quá rõ ràng.

Biết rõ rằng như vậy vẫn tốt hơn là bộ dạng bất an trong lòng sợ anh nhưng lại không chịu nói gì, song giờ phút này Lương Triệu Thành thấy cô như vậy, không hiểu sao trong lòng vẫn không vui.

Anh chuyển đề tài, lãnh đạm nói: “Tối nay tôi sẽ chuyển sang luôn, như vậy có tiện không?”

Anh không có nhiều đồ, không ở trong một khoảng thời gian, đến đây ở thì phải thu dọn, bên kia cũng phải thu dọn, còn không bằng trực tiếp chuyển sang.

Nếu như đã nói ra, chuyển muộn không bằng chuyển sớm. Ai biết rằng khi cô ngả bài với Hà Quế Phân (mẹ của Hạ Hướng Viễn, tác giả đổi tên lại) và Trương Tú Mai, buổi tối sẽ xảy ra chuyện gì.

Mặc dù vẫn phải ly hôn nhưng quan hệ nhất định phải tốt.

Lâm Khê đã quyết định dùng thái độ chân thành nhất để sống chung với anh.

Cô gật đầu nói: “Không có gì không tiện, tôi đưa anh đi xem phòng.”

Nhà ở của nhà họ Lâm gồm có hai tầng, tầng trên có hai phòng một phòng dài một sân thượng.

Hai căn phòng kia một phòng là Lâm Khê ở, một phòng là của Trần Dã, căn phòng dài kia một nửa là phòng khách nhỏ còn một nửa là phòng vẽ tranh của ‘Lâm Khê’. Chuyện này rất trùng hợp, nguyên chủ ‘Lâm Khê’ cũng giống như Lâm Khê hiện tại, đều thích vẽ tranh, chỉ có điều nguyên chủ ‘Lâm Khê’ sau khi học trung học mới bắt đầu học vẽ, chỉ học được vài năm. Nhưng Lâm Khê hiện tại đã học từ nhỏ, lúc xuyên qua đã là sinh viên năm nhất của học viện Mỹ Thuật, qua nghỉ hè sẽ là năm hai.

Tầng dưới có ba căn phòng một gian nhà chính.

Một phòng là phòng của ông cụ Lâm và bà cụ Lâm ban đầu, một phòng là trước kia lúc bà cụ Lâm bị bệnh, ‘Lâm Khê’ tạm thời ở để thuận tiện chăm sóc. Còn có một căn phòng để đồ lặt vặt.

Lâm Khê dẫn Lương Triệu Thành đến căn phòng mà ban đầu ‘cô’ ở tạm, bên trong chỉ có đơn giản có một chiếc giường gỗ, một cái bàn, một tủ quần áo bằng gỗ, không còn thứ gì khác.

Lâm Khê nói: “Tôi đã thu dọn trong này hết rồi, bàn và tủ đều trống, hai ngày này anh có thể trực tiếp chuyển qua đây sống. Có điều căn phòng này hơi nhỏ, căn phòng để đồ linh tinh ở đối diện lớn hơn một chút, bên trong anh có thể thu dọn tùy ý, đồ đạc cũng có thể để ở bên kia.”

Trong phòng chứa đồ chất khá là nhiều thứ, người lớn tuổi không nỡ vứt đồ đạc, một vài vật cũ trong nhà trước đây, thậm chí là một vài dụng cụ làm nông, cần câu cũng đều đặt trong đó.

“Tôi không có nhiều đồ.”

Thực ra Lương Triệu Thành cũng khá là quen thuộc với kết cấu và vài căn phòng ở tầng dưới của nhà họ Lâm.

Nhưng mà Lâm Khê dẫn anh đi xem, anh cũng không phản đối.

Anh đến thành phố Tân An đã được hai năm, vẫn luôn ở nhà cho thuê của nhà họ Lâm.

Nhưng vì không ở cùng một nhà, công việc của anh lại bận rộn, Lâm Khê lại còn nhỏ, hai người gần như không có tiếp xúc gì.

Anh có một ấn tượng sẵn có đối với cô, yên tĩnh dịu dàng, có quan hệ khá tốt với những người xung quanh, xung quanh đây có rất nhiều chàng trai thích cô, thường xuyên đi qua đi lại ở gần nhà họ Lâm, cũng thường xuyên nhìn thấy thằng nhóc họ Hạ đó đến tìm cô.

Nghĩ đến đây, anh lập tức dừng lại.

Nhưng bây giờ mới chỉ tiếp xúc trong một thời gian ngắn, mà hình như đã lật đổ hoàn toàn ký ức ít ỏi trước kia.

Nhất là lúc trước đây khi cô mắng Chu Lai Căn và chất vấn Trương Tú Mai, hoàn toàn giống như một người khác.

Nhưng điều giống nhau là, hình như cô vẫn có chút sợ anh.

Vậy nếu cô muốn đưa anh đi xem, giới thiệu cho anh, vậy thì để mặc cô đi.

Nếu như hai người đã đăng ký kết hôn thì cô chính là vợ anh, dù sao hai người cũng phải dần dần thân thiết.

Anh phải có trách nhiệm này.

Lâm Khê không hề biết suy nghĩ của anh.

Cô gật đầu nói: “Ừ, nếu như là vậy, lát nữa tôi sẽ quét dọn qua căn phòng này một lần nữa, anh dọn đồ qua đây, có gì cần giúp cứ gọi tôi.”

“Không cần, tôi tự quét dọn là được.”

Anh nói.

Chuyện này cứ quyết định như vậy.

Lâm Khê tiễn anh ra cửa, đưa tay về phía anh, nhưng sau khi phản ứng lại thì lại thu tay về, cười với anh rồi cảm ơn một lần nữa: “Cảm ơn anh.”






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.