Anh ấy nghiêm mặt nói: “Em gái Diêu, hôn nhân là chuyện lớn cả đời, anh Thành là người như thế nào, em hẳn là cũng biết, nhưng nếu em không biết thì anh nói cho em biết, hoặc là em đi hỏi anh trai em cũng được, mặc kệ là trước đây anh Thành ở bộ đội hay là lúc sau khi chuyển nghề, đối tượng được giới thiệu cho anh Thành đều không ít, nhưng anh ấy từ trước tới nay chưa từng làm cho người khác hiểu lầm dù chỉ một chút, em ở đây lâu như vậy, anh Thành đã từng làm em hiểu lầm chuyện gì sao?”
“Người như anh Thành, nếu anh ấy đã đính hôn, vậy thì đương nhiên là anh ấy nghiêm túc, còn có thể có thái độ gì? Em gái Diêu, em sau này nên chú ý một chút, nếu không sẽ làm ảnh hưởng đến anh trai em đấy.”
Diêu Cầm: “...”
Diêu Cầm bị nghẹn họng không nhẹ.
Cô ta trừng mắt nhìn bản mặt quan tài kia của Triệu Bắc, tức giận đến mặt hết xanh lại trắng, đầu óc của người này làm bằng gỗ sao, làm sao lại nói chuyện như vậy?
Không phải đã nói với anh trai cô ta là sẽ xem cô ta như em gái sao?
Đây là lời để nói với em gái sao?
Miệng thì ngậm chặt, ngay cả lỗ chân lông cũng dựng thẳng lên để giúp đỡ người khác đề phòng cô ta.
Không phải là anh ấy nói sẽ đứng về phía cô ta sao?
Nhưng cô ta cũng biết Triệu Bắc là người cố chấp, cái mạch não kia hoàn toàn không có cách để câu thông.
Cô ta trừng mắt với anh ấy, cuối cùng chỉ có thể giận dữ mà rời đi.
Nhưng tâm lý lại cực kỳ khó chịu, cũng không tính lên lầu trở về phòng, đứng ở cửa sân xem tiểu viện nhà họ Lâm đối diện còn sáng không, trong lòng ẩn ẩn đau đớn, nước mắt thiếu chút nữa đã rơi xuống.
Cô ta vô thức hướng về phía tiểu viện nhà họ Lâm mà đi.
Không khéo liền gặp được Trần Dã, trong tay cậu đang cầm điểm tâm, chuẩn bị đi tới nhà bà ba và bác bí thư chi bộ của thôn để biếu bánh.
Diêu Cầm trước giờ luôn không thích Trần Dã, cảm thấy đứa nhỏ này "dã" thật sự, đã không có giáo dưỡng cũng không có trí tuệ, bởi vì quá mức ngang ngược thô lỗ mà cô ta ngay cả một chút đồng tình với những gì cậu trải qua cũng không được.
Nhưng lúc này đụng phải, ma xui quỷ khiến, cô ta lại buộc miệng hỏi một câu: “Tiểu Dã, đi biếu quà ai đó, chị cậu có ở nhà không? Anh Lương có trở về không?”
Trần Dã đứng yên, nhìn Diêu Cầm tóc xoăn, trang điểm, mặc váy trắng và mang giày cao gót.
Cậu nghĩ tới trước đó chị cậu còn nhắc tới người phụ nữ này, chị cậu nói “Hôm nay ra cửa gặp được chị Diêu, chị ấy chạy tới hỏi tôi chuyện anh Lương dọn tới đây ở”, anh Lương dọn đến viện nhà bọn họ thì liên quan gì tới cô ta?
Không chừng cô ta còn bắt nạt chị cậu.
Ở trong mắt cậu, chị cậu chính là cái bánh bao, toàn thế giới đều có thể bắt nạt.
Ánh mắt cậu soi xét mà nhìn từ trên xuống dưới, đánh giá cô ta.
Diêu Cầm bị ánh mắt soi xét của tên "dã hài tử" này làm cho khó chịu, cảm thấy thật sai lầm khi nói chuyện với cậu, lúc đang tính đi đường vòng thì nghe thấy tên "dã hài tử" chớp mắt, vang giọng nói: “Ở nhà, chị tôi đang ở nhà ăn cơm với anh rể tôi đấy, chị tôi không cẩn thận bị bỏng, anh rể tôi còn tự mình bôi thuốc cho chị ấy. Chị muốn tìm chị tôi sao? Nhưng mà đừng đi thì hơn, chị tôi đang bận cùng anh rể tôi ân ái, ngay cả tôi cũng bị tống cổ ra đây, nếu chị có việc tìm chị tôi thì để hôm nào khác đi, đừng quấy rầy bọn họ, bọn họ lúc này cũng không có tâm tư để đi gặp người khác đâu.”
Nói xong lỗ mũi liền hướng lên trời mà rời đi.
Diêu Cầm: “...”
Diêu Cầm tức giận đến suýt nữa hộc máu.
Giận vì lời nói của Trần Dã, càng tức giận thái độ hướng mắt lên trời của tên nhóc đấy.
Nhưng đây cũng là do tự mình cô ta cắm dao vào tim mình, biết rõ kia tên "dã hài tử" kia ngày thường trong miệng không có nói được một câu nào ra hồn mà còn hỏi chuyện cậu ta!
Cô ta lại quay đầu nhìn thoáng qua trong sân nhà họ Lâm, hít một hơi thật sâu.
Tuy nhiên, sau khi bị Trần Dã đâm cho một dao vào tim như vậy, gió đêm hè thổi qua, sự nôn nóng sinh ra do lời nói của Triệu Bắc cũng hòa hoãn lại.
Lương Triệu Thành tuy rằng không thích cô ta nhưng cô ta rất hiểu anh.
Người đàn ông kia không thể nào thích Lâm Khê được, thậm chí còn có chút phiền chán.
Cọc hôn sự này là bởi vì bà nội Lâm trước khi lâm chung quyết định, là không thể duy trì được lâu, cho dù anh Lương là người có trách nhiệm đi nữa thì cũng không chịu nổi tính tình của Lâm Khê, kèm theo đủ loại liên lụy do người nhà mẹ đẻ của cô bên kia, huống chi còn có cả Hạ Hướng Viễn!