Lâm Bạch Thanh vừa hy vọng Cố Vệ Quốc bị bắt, vừa mong mỏi năm trăm đồng. Nhưng đáng tiếc thay, phần thưởng của bên công an chỉ giao cho những manh mối đã có hiệu lực, mà cho dù manh mối có hiệu lực rồi đi chăng nữa thì họ cũng phải báo cáo với bên tài vụ trước, đợi phê duyệt xong mới có thể trao thưởng.
Nói cách khác, Lâm Bạch Thanh muốn nhận được năm trăm đồng tiền thưởng này thì ít nhất cũng phải đợi đến tháng sau mới có thể lấy về.
Lâm Bạch Thanh vui sướng mừng rỡ mà tới, sau khi nghe nói đến tận tháng tới mới có thể lấy được tiền, cô không khỏi cảm thấy thất vọng.
Nhưng cô cũng chẳng còn cách nào, chỉ có thể nhận lấy giấy chứng nhận đã báo án rồi rời khỏi Cục Công an.
Cũng bởi vì quá sốt ruột nên bên công an lập tức ra quân hành động. Lúc đi từ trong Cục Công an ra ngoài, một anh công an nói: “Mẹ kiếp, đám công an bên thành phố cảng kia ngày ngày đều chửi bới công an địa phương chúng ta ngu xuẩn, chỉ hy vọng hôm nay có thể tìm được đồng hồ, bằng không chúng ta sẽ vẫn còn phải tiếp tục nghe chửi.”
“Cũng mong được như vậy. Ôi, cái mùi hôi thối trên xe này là cái gì vậy, mau vứt nó đi.” Một vị công an khác nói.
Một cậu công an mở cửa xe, ôm mấy thùng đồ lớn ném vào trong thùng rác ven đường, sau đó xe cảnh sát mở ra, họ nghênh ngang lên xe rời đi mất.
Ban đầu Lâm Bạch Thanh cũng đã định đi luôn, nhưng cô lại bị một mùi hôi thối mãnh liệt hấp dẫn. Bởi vì cô cảm thấy mùi hôi thối này vô cùng quen thuộc, cô chịu đựng cảm giác buồn nôn mở thùng đồ ra, giơ lên ngửi ngửi, hai mắt lập tức sáng ngời: Chẳng trách cô cảm thấy mùi hương này quen thuộc, thứ này thế mà lại là pín hải cẩu!
Pín hải cẩu cũng giống như sâm lâu năm, sừng tê giác hay xạ hương, đều là những nguyên liệu điều chế thuốc trân quý.
Mặc dù khu vực Hoàng Hải và Đông Hải trong nước có nguồn cung cấp nhưng nếu bàn về tác dụng để làm thuốc thì nguyên liệu có dược tính tốt nhất phải có nguồn gốc từ bên Namibia.
Và sự khác biệt lớn nhất giữa pín hải cẩu của Namibia và trong nước chính là ở phương thức chế biến, trong trường hợp pín hải cẩu không được giữ gìn cẩn thận thì sau khi bị thối rữa nó sẽ bốc mùi cực kỳ hôi thối, làm cho ai ngửi thấy đều cảm giác muốn nôn mửa.
Nhưng trong tương lai nếu muốn mua một món đồ này về thì cũng phải bỏ ra mười mấy hai mươi chục nghìn đồng, mà vẫn còn xác suất mua trúng hàng giả.
Bởi vì số lượng hải cẩu ở Namibia đã giảm mạnh, nếu còn bị bắt giết nhiều sẽ trở thành giống loài có nguy cơ tuyệt chủng.
Người nghèo thì phải dựa vào việc uống viagra để phát huy khả năng mạnh mẽ của giống đực, nhóm những người giàu có hàng đầu lại nghiền pín hải cẩu thành bột, nhẹ nhàng thả một chút vào trong ly rượu chậm rãi thưởng thức, nó chính là một loại thuốc bổ sung sức mạnh thuần thiên nhiên. Loại dược phẩm này bổ dương không dựa vào việc kích thích thần kinh mà thật sự bổ sung thẳng vào phần dương khí căn bản của đàn ông.
Món hàng này là hàng buôn lậu, chắc hẳn do bên công an bắt được thu giữ. Họ ngửi thầy mùi hôi thối, cho rằng tất cả đã hư hỏng nên mới vứt bỏ.
Tuy rằng nó không thể nào so sánh được với Rolex nhưng nó có thể tùy tiện đổi thành tiền.
...
Trung tâm giao dịch dược liệu của thành phố Đông Hải là thị trường giao dịch dược liệu lớn nhất vùng Đông Nam, cũng là một khu chợ cổ có lịch sử đến trăm năm tuổi.
Bên khu chợ này có một phiên chợ sớm, giống y như việc buôn bán đồ cổ, toàn bộ những người buôn bán các loại dược phẩm quý giá ở Đông Nam đều tập trung buôn bán ở chỗ này.
Cái gì mà nhân sâm có tuổi thọ lâu đời, xạ hương, xương hổ, mật rắn, tê tê, thật thật giả giả, cần gì cũng có.
Mặc dù vào năm 1988, Chính phủ vừa mới ban bố <Lu;ật bảo vệ động vật hoang dã> nhưng trước mắt sự tra xét của bên công an vẫn còn đang trong giai đoạn nới lỏng, thậm chí trên thị trường còn đang công khai buôn bán các loại sừng hươu sừng hoẵng, bên trên dính đầy vết máu loang lổ không khác gì lò sát sinh.
Lâm Bạch Thanh định đi tới nơi này trải sạp hàng trước, xem xét xung quanh một hồi, cô trông thấy bên cạnh một ông lão đeo kính mắt màu nâu còn chỗ trống không, lập tức ngồi xổm xuống bên cạnh ông, trải một miếng vải nhung màu đỏ, lấy từng chiếc pín hải cẩu trong túi bày ra ngoài.
Dược liệu, nhất là nhân sâm, xạ hương, xương hổ là những nguyên liệu có số lượng hàng giả xuất hiện trên thị trường còn lớn hơn cả hàng thật.
Mà những món hàng giả món nào cũng sáng sủa dễ nhìn, trông thật hơn cả hàng thật.
Người trong nghề tới đây cũng không nhiều, phần lớn là những nhân vật tự nhận mình có kiến thức hiểu biết về dưỡng sinh cùng với những người thường xuyên phải tặng quà, các ông chủ chuyên làm ăn lớn, bọn họ là những đồng tiền biết đi, mà những kẻ ngốc nghếch nhiều tiền lại là những người dễ lừa gạt nhất.