Trong thư phòng, không khí dường như trở nên quá loãng, loãng đến mức làm cho An Viện Viện sắp hít thở không thông, trầm tư một lúc lâu, An Viện Viện dường như làm ra quyết định gì đó:
- Bối Tĩnh Phương, tôi hỏi ông, nếu mà ông thành thật trả lời tôi, ngày hôm nay tôi sẽ lựa chọn một người giữa An lão sư và Hạ Đoan Nghiễn.
Bối Tĩnh Phương cứng đờ người, gật đầu:
- Tốt, em hỏi đi.
An Viện Viện thẫn thờ nói:
- Ông cùng mợ Trương đã làm chuyện đó sao?
- Uhm.
Bối Tĩnh Phương muốn phủ nhận, nhưng An Viện Viện luôn luôn cẩn thận nếu có dũng khí hỏi ra lời, nên tuyệt đối đã có chứng cứ, không có thời gian suy tư, bởi vì tự hỏi cũng chẳng khác nào thừa nhận, không bằng dứt khoát liền thừa nhận sao?!
- Đã làm bao nhiêu lần?
An Viện Viện cũng giống như những nữ nhân khác, thích xoắn xuýt với số lần trượng phu ngoại tình, kỳ thực phản bội một lần hay phản bội một trăm lần tính chất đều giống nhau, đều là phản bội, nhưng nữ nhân cuối cùng vẫn hi vọng số lần phản bội càng ít càng cổn tốt.
- Hai lần.
Bối Tĩnh Phương đương nhiên sẽ không nói thật, những năm gần đây mợ Trương không muốn rời đi Bối phủ, lý do duy nhất chính là có tư tình cùng Bối Tĩnh Phương, tuy rằng vĩnh viễn không có kết quả, nhưng mợ Trương đã thành thói quen nửa đêm trong bị Bối Tĩnh Phương cưỡng gian, một thời gian sau, mợ Trương cư nhiên thích loại tình ái có chứa sự vũ nhục cường liệt này, bởi vậy mỗi lần mợ Trương cũng đều đạt đến sự thỏa mãn cực lớn.
Nhưng mà, Bối Tĩnh Phương vẫn đã đoán sai An Viện Viện, đối với sự đen tối giữa Bối Tĩnh Phương cùng mợ Trương, An Viện Viện sớm đã có hoài nghi, nhưng nàng chỉ là hoài nghi, nàng cũng không có bất kỳ chứng cớ nào chứng minh trượng phu cùng người hầu yêu đương vụng trộm, hôm nay từ trong miệng trượng phu đạt được chứng thực, nàng đã mất hết can đảm, mà Bối Tĩnh Phương còn thừa nhận có hai lần yêu đương vụng trộm, điều này càng khiến An Viện Viện tuyệt vọng triệt để.
Giống như đại đa số nữ nhân tâm địa hiền lành, trong nội tâm An Viện Viện cuối cùng cho rằng một lần có thể tha thứ, hai lần chẳng khác nào ăn vụng quen mùi, nếu trượng phu đều đã xem phản bội như thói quen, An Viện Viện còn có điều gì để quan tâm? Cho nên nàng làm ra lựa chọn:
- Tôi đã hiểu, tôi chọn Hạ Đoan Nghiễn.
- Em thật sự đã quyết định?
Bối Tĩnh Phương có chút ngoài ý muốn, hắn vốn cho là An Viện Viện sẽ chọn An Phùng Tiên, là trực giác nam nhân.
- Xác định.
An Viện Viện sẽ không chọn An Phùng Tiên, bởi vì An Phùng Tiên và Bối Tĩnh Phương đều đã xảy ra quan hệ cùng mợ Trương, An Viện Viện tuyệt đối không có khả năng dễ dàng tha thứ việc xem giá trị bản thân mình ở trong lòng nam nhân bằng với mợ Trương, nàng căm hận mợ Trương, càng căm hận Bối Tĩnh Phương cùng An Phùng Tiên.
Bối Tĩnh Phương rốt cục thở dài một hơi vì vợ đã thỏa hiệp, hắn cả đời đều hi vọng người khác thỏa hiệp. Vì để ngừa đêm dài nhiều mộng, Bối Tĩnh Phương lập tức rèn sắt lúc còn nóng:
- Tốt lắm, thời gian, địa điểm tôi sẽ an bài, bởi vì một khi công bố quy hoạch đầu tư sáu tháng cuối năm của ngân hàng, tương lai trong nửa năm tới tôi sẽ phải bề bộn nhiều việc, cho nên tôi muốn mau sớm an bài, em có đồng ý không?
An Viện Viện xoay người, lạnh lùng nhìn nam nhân mình trước đây đã từng yêu, nói:
- Tôi nguyện ý.
Bối Tĩnh Phương phát hiện trên mặt thê tử có nước mắt:
- Viện Viện... Em khóc sao?
An Viện Viện nhàn nhạt trả lời:
- Tôi không sao...
Đột nhiên, trên màn hình TV xuất hiện một cảnh ngoài ý muốn, mợ Trương toàn thân trần trụi vừa định dùng tư thế Quan Âm Tọa Liên nhảy qua ngồi trên người An Phùng Tiên, ngoài cửa lại truyền đến tiếng đập cửa rất nhỏ:
- An lão sư...
- Là Nhị Nhị.
An Phùng Tiên cùng mợ Trương đều lấy làm kinh hãi, An Phùng Tiên bị hù dọa sợ vãi tè, dương vật thực sự hành quân lặng lẽ, mềm nhũn đi xuống phân nửa. An Viện Viện cùng Bối Tĩnh Phương cũng vậy lấy làm kinh hãi, bởi vì Bối Tĩnh Phương đã nghiêm khắc dặn dò qua Bối Nhị Nhị, Hạ Mạt Mạt cùng với Dụ Mỹ Nhân, nghìn vạn không nên đi quấy rối An lão sư nghỉ ngơi. Ba thiếu nữ đều thật biết điều, đều rất nghe lời, các nàng đáp ứng tuyệt đối sẽ không đi quấy rối An lão sư.
Bất quá, mối tình đầu Bối Nhị Nhị vẫn là không nhịn được vi phạm lời dặn dò của Bối Tĩnh Phương, nàng quyết định đưa một hộp sinh tố hoa quả mỹ vị ngon miệng cho An lão sư, coi như là nhận lỗi với An lão sư, ai! An lão sư vì Bối Nhị Nhị chịu nhiều đau khổ, thụ thương, nóng rần lên, phía dưới còn sưng lên cơ mà...
Mợ Trương bất đắc dĩ buông ra dương cụ đang mềm xuống, nàng một bên nhanh chóng mặc quần áo, một bên ý bảo An Phùng Tiên đối phó với Bối Nhị Nhị.
- Là Nhị Nhị sao?
An Phùng Tiên giả ra giọng nói bị đánh thức.
- Đúng rồi, có đúng là đã làm phiền An lão sư không ạ?
Bối Nhị Nhị nghĩ thầm: Dù sao An lão sư cũng phải về nhà, ầm ĩ thì rùm beng lắm.
- Không có, không có.
An Phùng Tiên đương nhiên phủ nhận.
Bối Nhị Nhị nhỏ giọng nói:
- Vậy An lão sư nhanh mở cửa, em mời thầy ăn sinh tố.
An Phùng Tiên vừa nghe tới ăn cái gì liền sợ hãi, hắn hiện tại rất sợ hãi đồ ăn do Bối Nhị Nhị đưa tới, hắn tức giận nói:
- Tốt, em chờ một chút.
Bối Nhị Nhị vì chạy đến tìm An Phùng Tiên, đã nói dối với Hạ Mạt Mạt cùng Dụ Mỹ Nhân là xuống lầu lấy đồ uống, cho nên nàng không muốn trì hoãn lâu lắm, để tránh khỏi việc Hạ Mạt Mạt cùng Dụ Mỹ Nhân nghi ngờ, lại không ngờ tới việc trong phòng An Phùng Tiên có vấn đề, An Phùng Tiên nhây hơn nửa ngày, thủy chung không có mở cửa, hao tổn mất không ít thời gian, gấp đến độ Bối Nhị Nhị giậm chân bình bịch.
Chờ An Phùng Tiên mặc quần áo tử tế xong, mở cửa, chẳng những Hạ Mạt Mạt cùng Dụ Mỹ Nhân đều xuống lầu, ngay cả Bối Tĩnh Phương và An Viện Viện cũng từ trên lầu đi xuống, bọn họ nếu không xuống dàn xếp, sợ rằng sẽ bị Bối Nhị Nhị phát hiện ra tất cả.
- Ha ha... An lão sư nghỉ ngơi cho tốt chưa?? Tôi ngày hôm nay coi như làm tài xế tắc xi, tự mình đưa thầy và hai đứa nhỏ về nhà.
Bối Tĩnh Phương vẻ mặt thoải mái, bởi vì tất cả mọi chuyện đều ở trong lòng bàn tay hắn.
P/s: Đa tạ Hanbang đạo hữu tiếp tục ủng hộ truyện 10 TLT :)