Đế tộc, có thể không phải là Đế tộc trong nhân gian, không phải là tộc truy cầu trường sinh ở trong cửu Thiên thập Địa, tiện cận thành Tiên, được mệnh danh là truyền thừa chí tôn.
Ở trong cửu Thiên thập Địa, những gia tộc sinh ra chí tôn cùng với những truyền thừa vô địch thiên cổ, tất cả đều gọi là Đế tộc nhân gian.
Nhưng bởi vì thế gian có gia tộc Trường Sinh và tổ tiên của những người này hơn kỷ nguyên trước đã thành Tiên, cho nên bọn họ tự xưng là gia tộc Trường Sinh.
Vì vậy, Đế tộc không phải là cách xưng hô ở cửu Thiên mà là cách gọi ở những nơi xa xôi nơi thập Địa.
Bên phía cửu Thiên thập Địa, nếu như có Đế tộc thì hơn phân nửa đều là cực hạn của sức mạnh nhân gian, là thuộc về Đế giả trong hồng trần, vẫn thuộc trong lĩnh vực nhân đạo.
Mà Đế tộc của dị vực thì lại có ý nghĩa hoàn toàn khác, đây là cách xưng hô của những người bên trên Bất Hủ!
Ví dụ như: An Lan, Du Đà đã vang danh vạn cổ ở dị vực, đã sinh sống trên dưới hai kỷ nguyên thế nhưng vẫn còn tồn tại, vẫn không chết, vẫn còn sống, uy thế ngập trời, gia tộc của bọn họ được khen tặng là Đế tộc.
Thật ra còn có cách nói khác, thời kỳ Tiên cổ, bên trong vùng thế giới này có Tiên vương, đó chính là chí cao, là vô thượng, sức chiến đấu vô địch.
Mà An Lan, Du Đà ở dị vực, bọn họ đã chỉ huy đại quân và đánh bại cửu Thiên thập Địa, vì thế bọn họ còn cao hơn cả Tiên vương, từ đó trở thành Đế tộc.
Bọn họ chính là "Đế" bên trong Đế tộc, là được sinh ra vì "Vương" của Tiên vương nơi này!
Nói nghiêm túc, đây có ngụ ý rằng Đế bất hủ!
Đương nhiên, bọn họ vẫn không hề thoát ly khỏi cấp độ Tiên vương kia, cũng không cách nào vượt qua được vì đã chạm đỉnh.
Nhưng trong thế gian này có quá nhiều truyền thuyết xa xưa, và cũng có vô số bí ẩn cùng với vô số khu mai táng cổ không cách nào đếm hết, kể cả ở dị vực cũng thế.
Cho nên, còn có một lời đồn khác nữa, nghe đâu bí mật này được tìm thấy từ bên trong cổ địa của dị vực, là một phế tích nào đó đã bị chôn lấp không biết ở kỷ nguyên nào.
Tương truyền, khu mai táng cổ ấy dù cho là An Lan, Du Đà, sư tôn của Hạc Vô Song cũng không cách nào suy diễn ra được, cũng không biết đã mai táng ở kỷ nguyên nào.
Dựa theo những đồ vật được khai quật được thì bọn họ giật mình phát hiện ra, vẫn còn có lĩnh vực nằm bên trên những hiểu biết của bọn họ, hoặc nói là vẫn còn có đường để đi, khả năng từng có loại sinh linh đó!
Đây là chuyện đáng sợ tới mức nào chứ?
Bọn họ đã lên tới đỉnh cao, vô địch các giới thế nhưng lại còn có cảnh giới cao hơn, là một lĩnh vực vượt qua cả bọn họ!?
Nghiên cứu thật cẩn thận thì bọn họ cũng không tài nào xác định được, bởi vì loại sinh linh ấy không cách nào tồn tại được mới đúng, quá mạnh mẽ và không thể nào tưởng tượng được.
Hơn nữa, nếu như tồn tại thì làm sao chưa từng thấy qua, đã hoàn toàn biến mất, vả lại khu vực truyền thừa đã trở thành khu mai táng cổ, không thể cứ hóa thành tro bụi mới đúng.
Có chuyện đáng sợ gì đã phát sinh, đám người An Lan Du Đà đã suy diễn nghiên cứu thế nhưng không một ai đưa ra được kết luận nào cả, chỉ là sau đó có người truyền ra rằng, không nhất định phải làm sáng tỏ những manh mối xưa kia ở trong khu mai táng đó, càng làm thế thì càng chứng tỏ rằng có sự tồn tại của "Đế".
Vì vậy, trên thế gian này mới nói rằng, chính vì sự xuất hiện của khi mai táng kia thành ra mới có cách xưng hô Đế tộc của dị vực.
Mặc cho không phải là như vậy thế nhưng những cổ tổ chí cao vô thượng trong tộc, An Lan, Du Đà... đều còn sống, cho nên mới có thể tính là chủng tộc mạnh nhất, có thể xưng là Đế tộc.
Đế tộc, rất là mờ ảo, chỉ có chút manh mối được chôn lấp bên trong nơi tối cổ, vẫn chưa hề được chứng thực hoàn toàn.
Nhưng, các tộc dị vực đều ước ao dù cho vẫn chưa chứng thực được có tồn tại hay là không.
Năm tháng dài đằng đẵng như vậy rôi qua, cũng không ai biết An Lan Du Đà lại có nghiên cứu thêm được gì nữa hay không, có tìm kiếm thêm được chứng cứ nào hay không, hoặc là tìm ra được manh mối mới nào đó.
Ít nhất, bên cửu Thiên không hay biết những chuyện này.
"Đế tộc, đây chính là đời sau của đám Du Đà, An Lan ư, được mệnh danh là người không gì sánh lại, chỉ cần xuất hiện một người thì những người cùng trang lứa tuyệt đối không thể địch lại được!"
Có người thì thẩm, lúc này nhóm người Tào Vũ Sinh, Thiên Giác nghĩ, Thái Âm ngọc thỏ... đều thay đổi sắc mặt, cảm thấy vô cùng lo lắng.
"Nếu như không có chuyện gì ngoài ý muốn thì Hoang chắc chắn sẽ chết, không hề có một tia hi vọng sống sót nào!" Thúc tổ của Kim Triển lên tiếng, dù cho hắn là một trong những thành viên của gia tộc Trường Sinh thì khi đối mặt với Đế tộc của dị vực cũng phải biến sắc.
Chiến đấu đồng cấp, Đế tộc vô địch, gần như chưa từng thất bại qua.
Mà hiện tại lại xuất hiện tới mấy bóng người từ các phương hướng tới đây, từng người đều đạp bên trên đại lộ kim quan tiến tới, Thạch Hạo còn có con đường sống nào nữa chứ?
Không một ai tin, Thạch Hạo chỉ với một người lại có thể chống lại được mấy người trẻ tuổi tới từ Đế tộc!
"Xem ra cũng không cần chúng ta phải can thiệp thì hắn cũng phải chết rồi, thuận tiện để chúng ta nhìn thử Đế tộc trong truyền thuyết của dị vực bất phàm tới cỡ nào!" Thúc tổ của Vương Hi cười lạnh nói.
Đại quân bao vây lấy nơi ấy, đại lộ kim quang trải dài tới sát bên, mấy sinh linh kia thủ vững từng phương vây lấy Thạch Hạo.
"Rốt cuộc cũng đã xuất hiện rồi!" Thạch Hạo nhìn chằm chằm bọn họ, hắn đã sớm có linh cảm rằng sẽ gặp được mấy tộc trong truyền thuyết này!
Ầm!
Trong đó, một chàng trai vung lên nắm đấm, lập tức cao thiên nổ nát, hắn cứ thế oanh kích thẳng về trước, chùm sáng khủng khiếp xuyên qua hư không, hủy diệt tất cả, uy lực vô cùng mạnh mẽ!
"Ầm!"
Thạch Hạo xuất chưởng nổ ra một tia chớp va chạm với chùm sáng ấy, hai bên va chạm phát ra vụ nổ vô cùng to lớn, hư không đang dập tắt, đầy đáng sợ và kinh người!
Mà đây cũng chỉ là cuộc thăm dò bước đầu, vị Đế tộc kia cũng không phải hoàn toàn xuất kích về đây!
Tu sĩ trẻ tuổi quan chiến đều biến sắc mặt, chỉ cần nhìn sơ qua cũng đủ biết, mấy nhân vật kia chắc chắn rất đáng sợ, sẽ y như lời đồn, cùng cấp không ai có thể địch.
Điều vui mừng duy nhất chính là, Đế tộc quá ít, truyền thừa gần như bị đứt đoạn.
Chỉ là, huyết mạch của bọn họ quá bá đạo, nếu như thông hôn với những chủng tộc khác, tuy rằng rất khó để sinh ra đời sau thế nhưng một khi xuất hiện thì huyết thống đều sẽ thuộc về người ấy.
Mỗi một Đế tộc đều có tộc nhân ít ỏi, quanh năm không lộ diện, sinh sống ở những địa phương cổ xưa nhất, hoàn toàn cách biệt với thế giới bên ngoài.
Qua nhiều năm như thế, dù là cửu Thiên hay là dị vực thì mọi người vẫn không ngừng cầu mong, mong rằng bọn họ đừng có xuất thế!
Người của cửu Thiên cầu mong như vậy, bởi vì lo cho sự quá bá đạo của bọn họ, không ai có thể địch lại.
Người của dị vực thì tâm trạng đầy phức tạp, bởi vì một khi có Đế tộc xuất thế thì vị trí trong thời đại đó sẽ thuộc về người xuất thế kia, người khác cũng đừng nghĩ tới việc tranh đấu với hắn.
Tranh giành vị trí chí tôn, tranh giành đạo quả bất hủ, ai có thể ngang hàng? Tất cả đều thuộc về Đế tộc!
"Tới đây đi, Đế tộc, để ta nhìn thử đám các ngươi có bản lĩnh ra sao!" Thạch Hạo gầm nhẹ, hiện tại tình thế vô cùng căng thẳng, cũng không phải chỉ một Đế tộc mà là có rất nhiều Đế tộc đang vây chặt lấy hắn.
"Quá bất công mà, thiên kiếp chó má gì thế này, làm sao có thể chiến với đám người đó chứ?" Tào Vũ Sinh hét lớn.
Thế nhưng, thiên kiếp cũng chẳng hề xao động đáp trả gì cả, dù cho có kêu to hét lớn cũng vô dụng.
"Khà khà, ta rất ngóng trông, không biết Hoang sẽ chào từ biệt như thế nào đây?" Thúc tổ cả Vương Hi nói, đương nhiên chỉ giới hạn trong nhóm người bên cạnh mới nghe được mà thôi, hắn cũng không dám chọc giận người xung quanh.
Tất cả mọi người tập trung nghiêm túc, bởi vì trận chiến này sẽ ảnh hưởng rất sâu, sẽ thấy được sự khủng khiếp tới cỡ nào của Đế tộc.
"Giết!"
Rốt cuộc thì cũng có Đế tộc chuyển động, hơn nữa đây lại là một cô gái với vóc người rất cao và thon gọn, nếu so với đàn ông thì phải hơn nửa đầu, nàng liên tục cất bước và tay chỉ thẳng về mi tâm của Thạch Hạo.
"Ầm!"
Kim quang dựng thẳng, vạn tia thần hà nương theo, tựa như khí tức bất hủ đang lan tỏa, khủng khiếp vô cùng.
Cánh tay của nàng hóa thành màu vàng nhạt đồng thời ánh vàng cũng lan tràn về phía các ngón tay, một luồng thần mang chí cường lao ra đâm thẳng về phía Thạch Hạo.
Mà cả người nàng lại được khí hỗn độn mờ ảo bao phủ, thần bí khó lường, mạnh mẽ tuyệt luân!
Đây chính là Đế tộc, một khi ra tay thì thiên địa đều khiếp!
"Đó là.... chiến mâu An Lan ư?!" Rất nhiều người kinh ngạc bật thốt lên.
Bởi vì, trên cánh tay đang phát sáng của cô gái ấy thì có thể thấy được một Ma văn hiện ra màu vàng kim đầy hcois mắt, nó có hình dáng trường thương!
Là nó phát sáng, hào quang vàng óng đang hướng về các ngón tay của cô gái này và lao ra thần mang, giết thẳng về phía Thạch Hạo đứng nơi ấy.
Lúc này càn khôn sụp đổ, sức mạnh chỉ tay ẩn chứa thần uy của chiến mâu An Lan không cách nào chống lại được!
Nghe đồn, gia tộc đời sau của An Lan đều có thần năng này của hắn, ví như trường thương hoàng kim mà An Lan nắm ở tay phải đều có thể để lại vết tích bên trên cánh tay của người tộc này!
"Luân Hồi!"
Thạch Hạo hét lớn một tiếng, cứ thế khống chế bảo thuật chí tôn trời sinh của mình, khủng khiếp không gì sánh được, mạnh mẽ tuyệt luân, ngoài ra còn có sức mạnh của thời gian đi kèm chợt nổ tung nơi này.
Một Luân Hồi quyền dũng mãnh tới tận cùng, thần uy không gì sánh được, mảnh vỡ thời gian lít nhít bay lượn khắp nơi đây và nhấn chìm về phía trước.
Keeng!
Luân Hồi quyền va chạm với thần mang được phóng ra từ ngón tay thon dài xinh đẹp, hai bên giao phong đầy kịch liệt.
Đó là một cây trường thương vàng óng, thế nhưng sau khi bị sức mạnh thời gian bao quanh thì bắt đầu bị ăn mòn, kim quang đôi chút lu mờ.
"Keeeng!"
Hoàng Kim thương chấn động bong tróc ra từng mảng gỉ sét, đó là do thời gian gây nên, nó lần nữa lấp lánh và đâm thẳng tới.
"Boong!"
Thạch Hạo lại tiếp mộn quyền đập tới!
Mọi người chấn động, đây là Đế tộc, bọn họ đã xuất thủ rồi!
Hơn nữa cũng trong lúc này, mấy bóng người còn lại bên trên đại lộ kim quang cũng chuyển động và xông về trước, đồng thời giơ chưởng muốn vận dụng tổ thuật, muốn chém giết Hoang ngay tại nơi này!