Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 1516: Tiếng gầm diệt thế

Chương 1516: Tiếng gầm diệt thế





Sủi cảo? Hoàng Kim sư tử nghe rất rõ ràng, mặc dù bị thương nặng thế nhưng sự mẫn cảm vẫn còn, lúc này nó cảm thấy toàn thân run rẩy!



Nó biết rõ, nhóm đại tu sĩ tiến vào trong ao nước này quá đáng thương, lại bị xem như là sủi cảo!



Bên ngoài, thiên địa hỗn loạn, khe lớn màu đen dày đặc, số lượng lên tới hàng ngàn hàng vạn thanh thiên đao màu đen, diệt sạch mọi sinh linh trên thế gian, không thể nào trốn thoát được.



Ngay sau khi nhóm đại tu sĩ này tiến vào trong Ao Luân Hồi thì càn khôn vỡ vụn, sơn hà biến sắc, trong giây phút ấy thì thiên địa bị lật nhào, toàn bộ thay đổi.



Thần uy của con cổ thú từng tranh bá với Chân Long ở cổ đại chấn động bát hoang, lúc này nó đang thức tỉnh, xích sắt ầm ầm chấn động toàn bộ rừng rậm Thiên Thú.



Nơi ngọn núi đá, sinh linh này lơ lửng giữa trời cao, mí mắt của nó giựt giựt, lập tức khiến cho những tu sĩ đang chạy trốn chứ không tiến vào trong ao nước đều nổ tung.



Kể cả ở nơi xa, thân thể một đám người đã chạy trốn trước tiên cũng đã rạn nứt, thương thế nghiêm trọng tới mức gần như bỏ mạng.



Nơi ngọn núi đá, khí tức của con cổ thú này vô cùng đáng sợ, thế đi như bẻ cành khô, không gì không phá, cơ bản không có biện pháp để chống lại.



Nhóm người tiến vào trong ao nước vô cùng dũng cảm, thực lực siêu quần, thế nhưng kết cục của bọn họ sẽ càng thê thảm hơn.



Mà đám người chạy nhanh nhất ở nơi phương xa thì cũng có những người đạo hạnh cao thâm, tính cách tương đối bảo thủ.



Hai nhóm người này đều là đại tu sĩ cả, thuộc nhóm người mạnh mẽ nhất trong lần săn giết này.



Rầm!



Nơi phía ngọn núi truyền tới tiếng xích sắt không bờ không bến, dù cho cách rất xa cũng có thể nghe thấy được, nó chấn động tâm hồn và khiến người nghe sợ hãi.



Bởi vì, âm thanh rung động của sợi xích sắt này tựa như là thanh âm đòi mạng tới từ địa ngục vậy, nó đang mời gọi mọi người lên đường, khiến mỗi người run rẩy không thôi.



Việc này cũng không phải là đe dọa mà là muốn dẫn tính mạng của bọn họ đi.



"Ầm!"



Tiếng vang kinh thiên động địa phát sinh và tất cả mọi người đều hiểu, con rồng kia đã hoàn toàn thức tỉnh, một tia cầu may cuối cùng trong lòng bọn họ đã tan biến hoàn toàn.



Trên ngọn núi đá, sợi dây xích kéo căng thẳng tắp, con cổ thú bị một thanh tiên mâu gỉ sắt xuyên ngang đầu lâu chợt mở mắt, trong giây lát ấy hỗn độn che kín bầu trời, ánh sáng tiên đạo bao phủ khắp đất trời!



Loại sức mạnh này quá mạnh mẽ, chỉ là vừa tỉnh giấc mà đã khiến cho sinh linh trên thế gian không cách nào chịu đựng nổi, tất cả như muốn nổ tung!



Nếu đối chiếu với lúc ngủ say trước kia thì hoàn toàn khác biệt, loại khí tức tự do phát tiết ra bên ngoài này quá cuồng bạo, tựa như diệt thế vậy.



Phản ứng trực tiếp nhất chính là, đông đảo tu sĩ đã trốn vào trong rừng rậm Thiên Thú kia lần lượt nổ tung, máu tươi tưới cả bầu trời.



"A, không!"



Đây là âm thanh rống giận của một cường giả, hắn mang theo sự không cam lòng thế nhưng cũng chỉ có thể la hét như vậy, tiếp đó là nổ tung.



Có những người trẻ tuổi may mắn không chết trước đó thì lúc này ngay cả hét cũng không hét được, cứ thế trở thành thịt nát rồi tan thành mây khói ngay giữa hư không.



Toàn bộ nhóm trẻ tuổi đều bị diệt sạch!



Hoàn toàn không cùng một cấp độ, cổ thú thức tỉnh và khí tức vốn có lưu chuyển ra ngoài liền ép sụp thiên địa, hủy diệt liên miên tu sĩ.



"Không, hãy cho ta một cơ hội..." Có người gầm lớn, vẻ mặt vặn vẹo vô lực vung vẫy cánh tay về trước, thế nhưng ở phía sau có một luồng khí tức đáng sợ lao tới, hắn từ từ bị dập nát từng tấc một rồi trở thành đám máu vụn!



"Sao nó lại mạnh mẽ như vậy chứ, ta cũng đã lao ra khỏi khu vực ấy rồi mà, trời muốn ta diệt mà!" Có đại tu sĩ rít lớn, bởi vì hắn không phục, độn thuật của hắn cực kỳ mạnh nên đã thoát khỏi khu vực ấy, đã tiến vào nơi sâu trong khu rừng rậm cổ, thế nhưng vẫn bị một vệt sáng xuyên thủng, xương vỡ thịt nát tung tóe khắp nơi.



Đó là một tia sáng bình thường sau khi con cổ thú kia mở mắt và bắn ra, lúc vừa mới tỏa ra thì lại mang theo một luồng chiến ý nguyên thủy, cho nên đã giết chết hắn.



Hoàn toàn chính xác, năm xưa con cổ thú này đã trải qua một cuộc đại chiến đáng sợ tới mức không tài nào tưởng tượng ra được, sau đó thì bị xích lại ở nơi này, dù cho đã ngủ say trong vô tận năm tháng thì như trước vẫn mang theo sát ý do ngày xưa lưu lại, cho nên lúc ánh mắt ấy vừa mở ra thì đại tu sĩ đã chạy trốn phía xa nhất cũng bị giết chết.



Hậu quả vô cùng nặng nề, cùng với sự thức tỉnh của cổ thú thì toàn bộ tu sĩ đang lưu vong đều sợ hãi tột cùng, trong lòng không hề có chút hi vọng nào.



Ầm!



Khí tức cuồn cuộn kèm theo khí hỗn độn lan tỏa không biết bao nhiêu vạn dặm, cuộn trào chấn động cả bát hoang, rung động cả ngân hà, toàn bộ trần thế tựa như bé nhỏ là thế.



Phụt phụt phụt...



Trong đám tu sĩ đứng cách Ao Luân Hồi xa nhất cũng rơi vào hoàn cảnh tiến thối lưỡng nan, sinh mệnh chắc chắn sẽ mất đi màu sắc.



Những hình ảnh trong ánh mắt của bọn hắn bị ngắt quãng, rất nhiều người bị gợn sóng này lan tới, bên trong cảnh tượng đầy khủng khiếp ấy thì từng người một bị giải thể, nguyên thần nổ tung.



Có thể thấy được, bầu trời bên trên khu rừng ấy xuất hiện màn mưa máu nhuộm đỏ trời cao.



Rõ ràng, tu sĩ tiến vào khu vực này hoàn toàn vượt qua dự đoán của Thạch Hạo, vào lúc này tử vong đã trở thành âm thanh tàn khốc để kiểm kê nhân số!



Chỉ trong giây lát khi con cổ thú này mở hai mắt thì tu sĩ ở trong phạm vi không biết bao nhiêu vạn dặm đều nổ tung toàn bộ, hình thần đều diệt, không hề có chút bất ngờ nào.



Rừng rậm Thiên Thú nhuộm đỏ máu!



Khu vực này đâu đâu cũng là vết máu của tu sĩ mạnh mẽ, mưa máu tung bay đỏ đậm cả vùng núi!



Trước kia không một ai sẽ ngờ tới được sẽ phát sinh kết quả thê thảm như vậy, chỉ một con cổ thú chợt thức tỉnh thì đã khiến quần hùng mất mạng, lần lượt nổ tung, đây là kết quả đáng sợ tới mức nào?



Hiện giờ, dù cho là đám tu sĩ chạy trốn trước nhất và xa nhất cũng đều sợ hãi tới run người, đồng thời thương thế vô cùng nặng gần như không thể qua khỏi.



Đây là một nhóm tu sĩ vô cùng mạnh mẽ, tất cả đều là cao tầng cảnh giới Độn Nhất, có thể trốn về nơi xa, một là do không có leo lên ngọn núi đá, hai là tu vi của bản thân xác thật đã siêu phàm nhập thánh.



Nhưng dù cho là như thế, dù cho đã rời xa không biết bao nhiêu vạn dặm thì cũng không thể thở ra một hơi nhẹ nhõm được, tựa như có mười vạn ngọn tiên sơn ép thẳng xuống!



Cơ thể của bọn họ không ngừng rạn nứt, cả người là máu tươi, xương trán từ từ vỡ nát, nguyên thần như bị thiên đao chém qua và bị chia thành vài phần, gần như muốn giải thể.



"Không!"



Rốt cuộc, nhóm người mạnh nhất và chạy xa nhất hét lớn, sinh mệnh sẽ kết thúc tại đây.



Phụt!



Thời khắc đó cũng đã tới, có người nổ tung chấn động cả sơn hà, máu thịt tung tóe đầy trời, mưa ánh sáng ăn mòn núi sông, khiến mặt đất bên dưới tả tơi khắp chốn.



Ầm!



Có một vài con sông lớn bị sấy khô.



"Vù vù!"



Có dãy núi trở thành tro bụi!



Lúc hoa máu tung tóe hạ xuống thì nơi đây trở thành vùng đất ma, rất nhiều địa vực bị hủy diệt.



Bởi vì, nhóm đại tu sĩ này quá mạnh mẽ, tinh huyết của bọn họ ẩn chứa sức mạnh không tài nào tưởng tượng ra được.



Nhưng mà, dù đám người này mạnh mẽ là thế thì cũng mất mạng, từng người một lần lượt ngã xuống, tất cả chỉ vì con cổ thú kia thức tỉnh, gợn sóng mà nó tản ra đủ để giết chết một đám đại tu sĩ như thế!



Rất nhanh, cái được gọi là tinh huyết kia thiêu đốt hóa thành tinh khí, tiêu tán giữa không trung.



Rất đáng sợ, những đại tu sĩ này chết chẳng còn sót lại thứ gì cả, hoàn toàn biến thành tro bụi.



Tình cảnh thê thảm này khiến mỗi người rung động sâu sắc, có một vài đại tu sĩ cảnh giới Độn Nhất trốn tới khu vực bên ngoài may mắn sống sót, lưu vong đầy gian nan.



Bọn họ sinh ra một cảm giác vô lực, đừng nói là chống lại sinh linh như vậy, dù cho là ngước nhìn thì cũng không cách nào biết nó to lớn đến mức nào, đối mặt với nó tựa như là giun dế ngước nhìn trời trăng vậy!



Tựa như kiến đối mặt với Thương Long, chênh lệch giữa đôi bên như là rãnh trời!



Con cổ thú kia cũng không hề động thủ mà chỉ tản ra gợn sóng như vậy mà thôi, nếu như là tham chiến thì cũng không biết tình cảnh sẽ phát sinh tới mức nào?



Với cảnh giới của những cường giả đã chạy khỏi rừng rậm Thiên Thú mà nói, bọn họ không cách nào tưởng tượng ra được sự rầm rộ ngày xưa khi con cổ thú này quyết chiến với người khác.



Phụt!



Phụt!



...



Trong nhóm đại tu sĩ còn sống và chạy trốn xa nhất này lại tiếp tục có thêm một người nổ tung, số ít cao thủ đỉnh cấp may mắn còn sống thì máu tươi ướt đẫm trời cao, lần lượt bỏ mạng.



Chỉ còn sót lại một hai người cuối cùng mà thôi!



"Ta không cam lòng mà, tại sao lại như thế?!" Những người còn lại đều tả tơi, không ngừng hét lớn.



Cùng lúc đó, phía rìa rừng rậm Thiên Thú, xa xôi trong dãy núi truyền tới âm thanh thét dài, có nhân vật siêu phàm tới tiếp viện.



"Đã xảy ra chuyện gì, tại sao lại phát cảnh báo như vậy?" Bên trong dãy núi có người quát hỏi.



Bởi vì, cường giả đứng ở biên giới của rừng rậm Thiên Thú thấy giữa trời dựng lên ánh máu, đó là có người dùng tính mạng của mình để phát ra cảnh báo.



Đương nhiên, chỉ có số ít người cá biệt mới thành công còn những người khác đều sớm nổ tung, không kịp làm ra hành động này.



"Có một con cổ thú phục sinh, mà chúng ta thì chết gần hết cả rồi!" Một hai người lưu vong còn sót lại đau đớn rống lớn.



"Từ từ, chúng ta tới rồi!"



Không ngờ bọn họ lại dám tới gần nơi này.



"Mời máu Bất Hủ!"



"Vạch trần phong ấn, viết pháp chỉ vô địch!"



Bên trong dãy núi nơi phương xa có một vài người gầm lớn và mở ra phong ấn, đổ huyết dịch óng ánh bên trong một chiếc bình cổ thần bí lên trên tờ pháp chỉ đang phát sáng, lập tức nơi ấy dựng lên ánh sáng chói mắt xé rách trời cao.



"Gào!"



Nhưng mà, đi kèm theo đó là một tiếng rít gào to lớn từ nơi sâu trong rừng rậm Thiên Thú, không còn thứ gì có thể tồn tại được nữa, thiên địa nát tan!



Cái được gọi là pháp chỉ vô thượng rách tan ngay tại chỗ, cái gọi là máu Bất Hủ nhanh chóng bốc cháy, hư không đều hóa thành màu đỏ sậm, thiên địa đều bị máu nhuộm đỏ.



Ầm ầm!



Nơi đây trời long đất lở, vạn vật héo tàn, sơn hà lật nhào.



Ngay cả một hai người lưu vong cuối cùng cùng với những tu sĩ mạnh mẽ đầy tự tin chạy vào trong dãy núi để cứu viện đều hóa thành mảnh vỡ, trở thành mưa máu rồi tan thành tro bụi.



Cổ thú, uy lực một tiếng gầm đủ để xóa sạch cả vùng rừng rậm, vùng trời sụp nứt, cùng lúc đó có thể thấy được từng ngôi sao lớn rơi xuống rồi nổ tung.



Khí hỗn độn dâng trào nhấn chìm cả dãy núi, bao trùm cả khu rừng rậm Thiên Thú này!



Đây là thần uy vô thượng, dưới một tiếng gầm này thì tựa như là diệt thế, không một thứ gì có thể tồn tại được nữa.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch