Chương 321: Chiến Trường Phía Bắc Shared by: epubtruyendich.com === oOo ===
Grào!
Quái vật đầu Trâu khổng lồ có bộ lông màu tím ngẩng đầu lên trời gầm rống, có vô số những quái vật biến dị lao rầm rập bên dưới hai chân của nó. Có con rết dài chừng một mét, có sinh vật nửa người nửa mèo, có quái vật bò lồm ngồm trên mặt đất….Đủ các loại quái vật biến dị nhiều không kể xiết. Tất cả bọn chúng chen chúc lao tới phòng tuyến thứ hai.
Mùi máu tanh tưởi nồng nặng phả thẳng về phía căn cứ.
Bên ngoài bức tường thành đã bị máu nhuộm đỏ. Phía trên tường thành từ lâu đã được sắp xếp đầy đủ các súng máy, pháo cối, tên lửa vác vai, súng laser hạng nặng. Những thứ này đều là vũ khí quân sự, mặc dù không có cách nào gây thương tổn cho quái vật loại hình A. Thế nhưng, đối với quái vật thông thường và xác thối vẫn gây ra sát thương mạnh mẽ. Có thể bắn nát xuyên thủng cơ thể bọn chúng.
Ầm ầm!
Từ phía sau phòng tuyến thứ hai có mấy chục chiếc xe tank và xe bọc thép, trên xe được lặp đặt bệ phóng tên lửa. Toàn bộ khai hỏa bắn về phía lũ quái vật đang xông tới. Những quả tên lửa bay theo đường vòng cung, chuẩn xác rơi vào trong chiến trường, tạo thành thương vong rất lớn cho lũ quái vật.
Chiến đấu vừa mới bắt đầu đã trở nên vô cùng khốc liệt.
Máu thịt, tiếng hò hét tấn công, tiếng đạn bắn, tiếng gào thét trong đau đớn, tiếng quái vật gầm rống, tất cả những âm thanh đan xen vào với nhau. Tất cả mọi người như phát điên điều khiển súng máy điên cuồng bắn giết. Bắn thẳng về lũ quái vật đang lao qua khu vực bãi mìn. Những viên đạn xoay tròn lao đi vun vút xuyên qua cơ thể lũ quái vật. Phá vỡ lớp ráp xác cứng rắn bảo vệ bên ngoài, từng mảng máu thịt bắn tung tóe, xương cốt gẫy vụn.
Đàn thú triều như những cơn sóng màu đen không lao tới với khí thế long trời lở đất. Lớp này bị thương, bị giết chết thì lớp khác lại lao lên, không sợ hãi đâm đầu vào trong lửa đạn. Có con dựa vào thân thể mạnh mẽ cứng rắn cố gắng lên lên tường rào, thế nhưng lại bị vô số những viên đạn đánh bật xuống. Thân thể của nó như những hạt cát rất nhanh chìm xuống đáy biến, thân xác bị những con quái vật lao lên dẫm đạp xuống bên dưới. Khắp nơi máu chảy thành sông.
Có một vài quái vật biến dị leo được lên phía trên tường thành nhưng chỉ trong chớp mắt đã bị đánh bay xuống dưới. Có con thằn lằn biến dị trước khi chết dùng cái lưỡi ra cuốn lấy khẩu súng máy kéo xuống dưới.
Cuộc chiến thiêu đốt sinh mệnh của tất cả sinh vật, một số lượng lớn quái vật biến dị từ vong. Nhưng bọn chúng vần không ngừng lao tới cuồn cuộn. Trên đường phố chất chồng vô số xác chết của quái vật biến dị, độ cao dần tăng lên, thậm chí gần một phần ba độ cao của tường rào. Mà thương vong của binh sĩ cũng dần tăng lên, bởi vì trong số những quái vật biến dị có những con có sức bật kinh người. Có thể trực tiếp nhảy lên phía trên tường rào, gây ra những cơn hỗn loạn không nhỏ. Chỉ khi cận vệ binh đoàn xuất thủ mới có thể giết chết được chúng nó.
Thế nhưng, quái vật biến dị thực sự quá nhiều, bọn chúng lại điên cuồng không sợ chết, khát máu như mạng. Con này ngã xuống, con sau lại lao lên, tìm mọi cách lao về phía phòng tuyến. Trên phòng tuyến nhanh chóng rơi vào hỗn chiến.
………………
Phòng chỉ huy chiến trường.
Đám người Liêu Cương, Bộ Phàm, La Kiếm tụ tập ở một chỗ, bên trong phòng họp còn có 7, 8 vị tham mưu trưởng. Đại đa số bọn họ đã từng giữ chức tham mưu trưởng trong quân đội, có rất nhiều kinh nghiệm tác chiến.
Trên bàn tác chiến là một màn hình lớn treo lơ lửng, trên màn hình đó là bản đồ không gian ba chiều của toàn bộ căn cứ Long Chiến sĩ. Bản đồ này được tạo thành do thiết bị do thám từ trên cao chụp lại toàn bộ chiến trường, trải qua quá trình xử lý, tạo thành bản đồ ba chiều. Trên bản đồ có rất nhiều chấm đỏ và chấm màu xanh, đại biểu cho quái vật biến dị và nhân loại.
“Số lượng quái vật rất nhiều.”
Sắc mặt Liêu Cương thâm trầm, được binh lực của Bộ Phàm và La Kiếm tiếp viện cho nên hắn rất tự tin. Thế nhưng xem ra, tinh huống lại trái ngược hoàn toàn. Chiến đấu vừa mới bắt đầu đã diễn ra vô cùng thảm liệt, lũ quái vật biến dị giống như ăn phải thuốc kích thích vậy. Sức tấn công của chúng mãnh liệt hơn so với lần đầu. Hỏa lực từ phòng tuyến thứ hai cũng chỉ có thể miễn cưỡng ngăn cản sự tấn công của đàn thú biến dị được một lúc mà thôi. Chẳng mấy chốc, đàn thú sẽ đột phá lao vào bên trong căn cứ.
Một khi nhân loại để quái vật tiến lại gần, chỉ sơ sẩy một chút thôi là sẽ bị táng thân trong miệng thú. Rất ít binh sĩ lựa chọn phương pháp cận chiến áp sát tiêu diệt quái vật. Nếu có vũ khí nóng, đại đa số bọn mọi người sẽ lựa chọn vũ khí nóng.
Đây là quán tính trong suy nghĩ của tất cả mọi người, cũng là lựa chọn ổn thỏa nhất bởi vì đó là phương án tác chiến an toàn.
“Tại sao lại có thể như thế được.”
Một người đàn ông trung niên mang quân hàm đại tướng có râu quai nón lên tiếng:
“Đợt tấn công đầu tiên bọn chúng đâu có hung mãnh như vậy. Lần này lại như phát điên toàn bộ. Hơn nữa lúc trước đã giết được rất nhiều quái vật, nhưng không ngờ bây giờ số lượng của bọn chúng lại nhiều hơn trước. Xung quanh căn cứ đều tụ tập rất nhiều quái vật.”
“Chuyện này đúng là có âm mưu.”
Một vị tham mưu trưởng lớn tuổi lên tiếng.
“Thủ lĩnh, tôi kiến nghị dùng pháo cao xạ bắn giết những con chim biến dị, sau đó điều hệ thống do thám tiền hành chụp ảnh từ trên cao, quan sát hậu phương của đàn thú. Để có thể phán đoán được số lượng đàn thú, như thế chúng ta mới có được phương án tác chiến phù hợp.”
Một vị tham mưu trưởng khác trầm giọng nói.
“Không sai, nếu biết rõ số lượng, chúng ta sẽ có khả năng chống lại!”
Một vị tham mưu trưởng khác lên tiếng phụ họa.
Liêu Cương khẽ gật đầu nói:
“Cứ như vậy đi, cử người đi thông báo. Mặt khác, gọi Tiểu Phúc đến đây. Đem thông tin cuộc chiến báo lại cho liên minh. Xem bọn họ có kế hoạch tác chiến cụ thể nào không?”
“Rõ!”
"Thủ lĩnh, phòng tuyến ở cổng phía Bắc sắp không thể chống đỡ được nữa rồi."
Một viên sĩ quan có nhiệm vụ theo dõi cuộc chiến vội vàng báo cáo.
Liêu Cương nhìn qua màn hình, ở phóng tuyến phía Bắc những điểm màu xanh và điểm màu đỏ đan xen lẫn nhau. Trong đó những điểm màu đỏ chiếm đa số, trong lòng hắn trầm xuống. Nếu phía Bắc gặp nguy hiểm sẽ tạo áp lực cho những phương khác. Mà quân số của Triệu Thuẫn và Tôn Vũ mang tới, chưa đến 1 vạn người. Chưa bằng một nửa số binh lính của Bộ Phàm và La Kiếm. Hơn nữa, ngay cả trang bị cũng kém xa.
Người được phái đi tiếp viện đương nhiên đã có sự giác ngộ vấn đề sinh tử. Cho nên những binh lính được phái tới cũng chưa chắc là binh lính tinh anh.
Trong lúc nguy cấp chỉ có thể dựa vào chính mình, còn nếu trông cậy vào người khác, kết quả cuối cùng vẫn sẽ là mất mát mà thôi.
Hắn không có trách Triệu Thuẫn và Tôn Vũ, có người tới tiếp viện là tốt rồi. Ở thời đại này quái vật biến dị xuất hiện khắp toàn cầu. Dù hắn biết là không có cách nào có thể toàn tính mạng của tất cả mọi người. Chỉ là, có điểm không cam lòng.
"Đều là do căn cứ Tinh Thần gian trá."
La Kiếm hừ lạnh một cái, nói:
"Nếu như bọn họ phái quân đội tới, chỉ cần 3 nghìn người thôi, cục diễn cũng đã không nguy cấp đến thế này."
Triệu Thuẫn và Tôn Vũ nhìn chằm chằm vào màn hình, bàn tay siết chặt lại, trong lòng quặn đau. Nghe La Kiếm nói thế, tuy biết hắn muốn chĩa mũi nhọn vào căn cứ Tinh Thần. Thế nhưng nghĩ tới chuyện căn cứ Tinh Thần đã làm, bọn họ cảm thấy vô cùng phẫn nộ.
Giang Đồng khẽ nhíu mày nói:
"La Phó đoàn trưởng. Nhân số của căn cứ Tinh Thần mới chưa tới 1 vạn, phái 3000 quân tới đấy, tương đương với một phần ba binh lực. Chẳng lẽ căn cứ của cậu lại phái quân tiếp viện bằng một phần ba tổng số quân số trong căn cứ?