Mọi người đều liếc mắt nhìn qua, người có tư cách tiến vào bên trong phòng khách, không ai không phải là đại biểu tới tiếp viện từ những căn cứ khác. Có thể làm quen được nhiều người chính là một phần của giao thiệp.
Dưới ánh mắt của mọi người, Hùng Tiểu Tiểu mang theo Tiêu Chiến Hiên đi thẳng về phía Lâm Siêu, sau đó hơi nghiêng người về sau nói với Tiêu Chiếu Hiên:
"Vị này chính là thủ lĩnh căn cứ của chúng ta."
Tiêu Chiếu Hiên hoàn toàn không ngờ tới trong phòng khách lại có nhiều người đến như vậy. Đồng thời khí tức nội liễm phát ra từ mỗi người khiến hắn cảm thấy run sợ. Hơn nữa, trước đây hắn chỉ là một học sinh nghèo, tuy rằng đã trải qua sự gột rửa trong tận thế, tâm tình trở nên cứng cỏi. Thế nhưng, đây là lần đầu tiên trong đời hắn đứng trong một phòng khách xa hoa lộng lẫy đến như vậy. Những ánh mắt xung quanh đang nhìn tập trung vào hắn, làm cho tâm lý đã chuẩn bị từ trước của hẳn nháy mắt bị tan vỡ, trên vẻ mặt bình tĩnh xuất hiện một chút lo lằng và căng thẳng. Hắn hướng về phía Lâm Siêu, khom người nói:
"Chào ngài, tôi là Tiêu Chiếu Hiên."
Lâm Siêu khẽ gật đầu, nói:
"Cậu có thể đến được đây, tôi cảm thấy rất vui mừng, hành trình cực khổ. Hãy tự mình tìm một chỗ trước đi."
Trong lòng Tiêu Chiếu Hiền thầm thở phảo, lựa chọn của hắn đi tới căn cứ Tinh Thần chủ yếu là nghe được những đãi ngộ của Lâm Siêu. Từ những điều này hắn ý thức được đây chính là một thủ lĩnh thông minh.
Là tùy tùng của một thủ lĩnh thông minh, tỉ lệ sinh tồn dĩ nhiên sẽ tăng lên.
"Vị này chính là?"
Uất Kim Hương cảm thấy rất hứng thú, đánh giá Tiêu Chiếu Hiên một chút, quay sang dò hỏi Lâm Siêu. Dựa vào nhãn lực của mình, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra trên thân thể của người trẻ tuổi nhã nhặn này có một mùi máu tanh rất đậm. Đây tuyệt đối là người không giống như vẻ bề ngoài nhã nhặn. Đó chỉ là một sự che mắt, chỉ là thể chất có yếu một chút, khoảng chừng 50 lần.
Thể chất như thế nếu đứng bên trong một căn cứ bình thường đã xem như là nhất lưu. Thế nhưng, ở bên trong phòng khách này thì không đủ phân lượng.
"Đây là người mới của căn cứ chúng tôi."
Lâm Siêu bình tĩnh nói.
"Ồ?"
Uất Kim Hương liếc Tiêu Chiếu Hiên một cái, giọng nói thì dường như có thâm ý khác, nói:
"Người có thể đứng cùng với tứ đại danh tướng trong căn cứ của cậu. Há là một người vô danh?"
Lâm Siêu đạm mạc trả lời:
"Sau này có cơ hội, sẽ giới thiệu với cô."
Uất Kim Hương cười cười, không dò hỏi sâu hơn.
Những đại biểu từ những căn cứ khác nghe thấy lời Uất Kim Hương nói, không khỏi có cái nhìn sâu sắc hơn đối với Tiêu Chiếu Hiên. Người có tư cách đứng trong phòng khách này, tuyệt đối không phải là người bình thường.
Tiêu Chiếu Hiên cảm nhận được ánh mắt của rất nhiều người xung quanh đang tập trung vào mình. Bên ngoài hắn giả bộ bình tĩnh, nhưng trong lòng cảm thấy thấp thỏm. Đặc biệt là nhìn thấy mấy người nổi danh trên tinh võng như Bộ Phàm, Hắc Nguyệt, Lâm Thi Vũ. Những nhân vật nổi tiếng chói sáng như sao chổi đang đứng ở phía đối diện mình, thì nhất thời cảm thấy huyết dịch sôi trào, cùng cảm giác kích động, căng thẳng.
Mà điều khiến hắn cảm thấy hoảng sợ nhất chính là, những đại biểu từ các căn cứ khác.
Trên ngực bọn họ đều có đeo những chiếc huân chương khác nhau. Hắn đã từng có lần tìm kiếm trên mạng tinh võng cùng một số tài liệu liên quan. Từ khi tiến vào phòng khách, hắn đã đếm thấy có tới mười sáu mười bảy căn cứ khác nhau, trong đó còn có tòa căn cứ được xưng tụng là mạnh nhất Hoa hạ, căn cứ Viêm Hoàng.
Những người này có quan hệ như thế nào?
Đây là uy vọng cỡ nào?
Hắn cố gắng kiềm chế cơn kích động trong lòng, lo lắng ngồi xuống ghế, dùng ánh mắt mờ mịt đánh giá những người chung quanh. Nghe bọn họ nói chuyện, cùng với vẻ mặt, trong đó người làm cho hắn để ý đến nhất chính là ba đại chiến sĩ thần bí mạnh nhất đến từ căn cứ Viêm Hoàng. Dường như ba người bọn họ có mối quan hệ rất quen thuộc đối với thủ lĩnh tương lai của mình.
Rốt cuộc chính mình được gia nhập một căn cứ như thế nào?
Diệp Vương ngồi trên ghế, tùy ý liếc mắt nhìn Tiêu Chiếu Hiên. Máy quét hình trên mắt trái của hắn nhanh chóng phân tích ra số liệu, chỉ số chiến đấu là 72,3. Chỉ số chiến đấu rất yếu… Diệp Vương nhếch mép cười gằn, căn cứ Tinh Thần quả thật là không có người. Liền đến cả con hàng như vậy mà cũng dám lôi ra, giả mạo cấp bậc chung với bốn người kia.
Lúc này, bữa tối bắt đầu được dọn ra.
Trong mâm bạc cỡ lớn là từng miếng lớn thịt quái vật. Những miếng thịt này là do "Cách" bắt được một con quái vật có thể chất khoảng 200 lần. Cơ thể của nó vẫn đang được bảo quản trong kho lạnh. Mấy ngày nay, vì để phòng quái vật đột kích cho nên mọi người mới không ra ngoài săn bắn. Liền lấy lương thực được dự trữ trong kho lạnh.
Dùng thịt quái vật có thể chấp gấp trăm lần để chiêu đãi các đại biểu từ các tòa căn cứ khác, chứng tỏ lòng trọng thị của căn cứ Tinh Thần. Bởi vì, dù là Lâm Siêu cũng có thể hấp thu được năng lượng từ thịt của con quái vật này mà bù cho số năng lượng bị tiêu hao. Đối với mấy người Lăng Vũ, Uất Kim Hương và Bộ Phàm thì quái vật có thể chất gấp trăm lần chính là một món ăn ngon.
Cho dù là đại biểu của căn cứ khác có thể chất sáu mươi, bảy mươi lần khi ăn thịt con quái vật này, vô hình trung thể chất cũng tăng trưởng không ít.
Sắc trời bên ngoài cửa sổ lúc này đã tối, trong bầu không khí lạnh lẽo tràn ngập mùi vị tanh tưởi từ bên ngoài phế tích thổi tới đã bị bức tường thành khổng lồ cao vút chặn lại.
Bên trong phòng tiếp khách, đèn đuốc sáng trưng, vô cùng ấm áp.
"Lâm thủ lĩnh, căn cứ của cậu thật sự rất tốt, tường thành cao như thế, chắc chắn phải cần rất nhiều thời gian mới có thể xây dựng được?"
"Điều này cũng chưa phải là gì, chủ yểu là để chống lại quái vật loại hình rắn, cho nên bên trong đã được khảm nạm những tấm thép lớn. Có tác dụng chống lại chấn động và đạn bắn, đây mới xảo tâm tư."
"Không phải chứ? Vì đề phòng quái vật loại hình rắn mà tất cả tường thành đã được khảm nạm bằng thép?"
"Triệu tướng quân nói không sai, năng lực của tôi cũng là "Kim loại" có thể cảm nhận được những tấm thép lớn được khảm nạm bên trong.
Trên bàn ăn dài hình chữ nhật, các đại biểu của mỗi căn cứ đều đang uống rượu, ăn thịt, nói chuyện với nhau. Nhưng đề tài đều là những lời khen ngợi Lâm Siêu.
Lâm Siêu tự nhiên dùng cơm, nhưng không uống rượu. Tuy rằng lấy thể chất của hắn, một chút rượu này không thể nào ảnh hướng đến tư duy phán đoán của hắn. Thế nhưng, hắn không thích thứ chất lỏng này tiến vào trong cơ thể mình. Đối với những lời khen tặng này, hắn chỉ khẽ gật đầu, cũng khong có quá nhiều coi trọng.
Chuyện đến nước này, đại điện của những căn cứ này cũng đã biết, qui mô căn cứ Tinh Thần thật sự lớn đến mức không thể nào tưởng tượng được. Chỉ nhìn vào qui mô thôi cũng biết để xây dựng được một căn cứ như vậy thì vô cùng khó khăn. Cho dù, đó là Viêm Hoàng cũng rất khó có thể xây dựng lên được. Bời vì, tài nguyên vật liệu cần rất nhiều.
Tuy rằng, bây giờ là tận thế. Các loại nguyên vật liệu bằng kim loại, cùng với các nguyên vật liệu khác đều có thể tùy tiện lấy được, không cần phải trả tiền. Thế nhưng, để lấy được những nguyên vật liệu như vậy không hề dễ dàng chút nào.
Vì lẽ đó, những đại biểu này đều có tâm tư, hi vọng có thể có cơ hội lôi kéo một chút quan hệ với căn cứ Tinh Thần. Không chừng ngày sau, sẽ trở thành vương bài bảo mệnh.
Nhưng…
Cùng cường giả quan hệ, không hề dễ dàng.
Bởi vậy, Lâm Siêu cũng không bởi vì những lời khen tặng của mọi người mà trở nên vênh váo đắc ý. Trước sau vẫn dửng dựng, bởi vì những lời nịnh nọt như vậy hắn cảm thấy không tin được. Hắn là người theo chủ nghĩa thực dụng, cho nên sẽ không vì những lời khen tặng đó mà rút ngắn khoảng cách đến một mức độ thân mật nhất định.
Diệp Vương cười lạnh nhìn những đại biểu xung quanh mình. Nếu như không phải lúc trước bọn họ không có làm gì đắc tội với căn cứ Tinh Thần. Thì có lẽ đã giống như đa số tất cả mọi người ở đây. Thế nhưng, bởi vì lúc trước đã từng xích mích cho nên lúc này không cần nhún nhường nịnh nọt.
"Vị Lý tướng quân đến từ căn cứ Phục Hưng, chỉ số chiến đầu là 83,2 ha ha, yếu như vậy mà cũng dám tới, đúng là điếc không sợ súng!"
Diệp Vương vừa dùng cơm, vừa lỡ đãng liếc nhìn xung quanh, bí mật ghi chép chỉ số sức mạnh chiến đầu của mọi người. Tuy rằng, chỉ số chiến đấu không phải đại biểu cho tất cả, không hẳn chuẩn xác trăm phần trăm. Nhưng có tác dụng tham khảo không nhỏ. Trang 180# 1