Chỉ mấy phút sau, cây tiến hóa đã đem giọt máu của Vưu Tiềm áp xúc thành một điểm Gen và để vào trong kho tiến hóa. Đồng thời tiến hành phân tích xong điểm Gen và thông qua hệ thần kinh truyền đến thông tin về năng lực của Vưu Tiềm đến bộ não của Lâm Siêu. Lâm Siêu không khỏi choáng vàng.
Năng lực đặc thù của Vưu Tiềm có tên là "Thích nghi."
Năng lực này, kiếp trước Lâm Siêu chưa từng nghe nói tới, đương nhiên chưa từng nghe nói tới thì không có nghĩa là không tồn tại. Một điều có thể khẳng định là số người có năng lực này có số lượng phi thường ít ỏi.
Nhắm mắt lại, thông qua tin tức phân tích được về bộ mã Gen, Lâm Siêu rất nhanh liến biết được đại khái tác dụng của năng lực này, hắn mở choàng mắt, trên gương mặt lộ vẻ ngạc nhiên.
"Sao, làm sao?"
Vưu Tiềm sợ bắn lên.
Hắc Nguyệt, Phạm Hương Ngữ cùng với Lâm Thi Vũ đồng dạng cùng nhìn về phía Lâm Siêu, các nàng chưa từng nhìn thấy phản ứng như vậy trên gương mặt luôn bình tĩnh của hắn.
Lâm Siêu nhìn Vưu Tiềm, chỉ thấy gương mặt người thanh niên này mang vẻ bốc đồng, nhìn cho kỹ thì không thấy bất cứ một sự dính dáng nào tới năng lực đặc biệt hắn có được. Trên mặt hắn không khỏi lộ ra vẻ quái lạ rồi cười khổ, gần như năng lực thuộc loại vô cùng đặc biệt lại xuất hiện trên người một tên vừa sợ chết lại bất cần như thế này. Không thể không nói ông trời có lúc cũng rất công bằng.
Năng lực "Thích nghi" là một loại năng lực bị động, năng lực này không khó khăn để tăng lên, lấy tám chữ của thời đại trước đây mà nói về nó : Gặp mạnh càng mạnh, gặp yếu càng yếu!
Tác dụng của năng lực này chính là nhanh chóng có thể thích ứng được hoàn cảnh xung quanh, hơn nữa số lần lần tiến hóa không ngừng được tăng cường, và tốc độ thích ứng sẽ ngày càng nhanh càng mạnh.
Chẳng trách lúc trước, Vưu Tiềm có thể ngủ trong bụng Hồng Xà, không bị ngẹt thờ cùng bị tiêu hóa mất, chính là dựa vào năng lực này.
Đây là điều cơ bản nhất của năng lực này thế nhưng lại chính là chỗ đáng sợ nhất, ở chỗ "Gặp mạnh càng mạnh". Chuyện này có nghĩa là Vưu Tiềm cùng với người có thực lực mạnh hơn không ngừng chiến đấu, thực lực của hắn sẽ không ngừng tăng lên! Nếu như bảng xếp hạng toàn cầu xuất hiện, hắn có thể không ngừng hướng những người phía trên khiêu chiến, không cần dựa vào Gen, vào năng lực, liền có thể đoạt được vị trí đầu tiên!
Năng lực này của Vưu Tiềm cùng một loại như Hắc Nguyệt, tác dụng hầu như giống nhau.
"Năng lực của cậu…"
Lâm Siêu nhìn Vưu Tiềm suy nghĩ một chút rồi vẫn đem thông tin về năng lực của hắn nói ra.
Sau khi nghe Lâm Siêu nói xong, bầu không khí xung quanh đống lửa nhất thời yên tĩnh lại.
Một lát sau, Vưu Tiềm mới phản ứng lại, gương mặt hắn tràn ngập vẻ khó tin nhìn Lâm Siêu, nói: "Tôi là người ít đọc sách, câu có thể đừng lừa dối tôi chứ."
Lâm Siêu tức giận liếc hắn một cái.
Vưu Tiềm giật mình tình ngộ, ý thức được với tính cách của Lâm Siêu sẽ không làm ra cái chuyện thừa thãi như vậy, hắn nhất thời phấn khích, hưng phấn nói: "Tôi biết mình là một người đàn ông vô cùng anh tuấn nên vì thế năng lực thiên phú làm sao mà có thể bình thường được. Ha ha, gặp mạnh thì mạnh, đây không phải là năng lực mà nhân vật chính trong tiểu thuyết võ hiệp mới có hay sao….Ha ha ha."
Phạm Hương Ngữ nhìn vẻ mặt đắc ý của hắn, lập tức khó chịu nói: "Còn chưa đủ hả hê à, ngươi không nghe rõ sao, năng lực của ngươi gặp yếu càng yếu, ta xem ngươi đời này mãi sẽ chẳng mạnh lên được, lại nói năng lực này tuy rằng mạnh, nhưng hiện tại ngươi quá yếu, người khác muốn giết ngươi thì dễ như trở bàn tay, một súng liền có thể giết chết ngươi, viên đạn sẽ cho ngươi thời gian thích ứng sao? Hừ!"
Lời nàng nói ra như một chậu nước lạnh dội xuống đầu Vưu Tiềm khiến đầu óc hắn trở nên tinh tảo, hắn dùng đôi mắt tội nghiệp mà nhìn Lâm Siêu, nói: "Nói như vậy, năng lực của tôi chẳng phải sẽ không có bao nhiêu tác dụng, kẻ địch cũng sẽ không cho tôi thời gian để thích ứng!"
Lâm Siêu lắc đầu, nói: " Khó nói, điều này có nghĩa là thể lực mạnh nhất cũng có nghĩa là yếu nhất."
Phạm Hương Ngữ cười hì hì chen miệng vào:"Có nghe hay không, khả năng sẽ là yếu nhất." Vưu Tiềm cảm giác như cả người mình bị rơi vào hồ băng lạnh buốt, cả người hắn ngây ra như phỗng.
Lâm Siêu tức giận lườm hắn một cái, thực sự là gặp phúc mà không biết.
Sau khi cơm nước xong xuôi, Hắc Nguyệt phụ trách thu dọn bát đũa, Lâm Siêu lấy ra nguồn năng lượng Gen của Địa Long thú, cục thịt có màu xám bạc cảm giác lạnh lẽo truyền vào lòng bàn tay của Lâm Siêu, có màu sắc không giống với máu thịt bình thường.
Lâm Siêu chuẩn bị sử dụng, bỗng nhiên lòng hơi động, gọi Hắc Nguyệt đến bên cạnh.
Hắc Nguyệt nhìn nguồn năng lượng Gen màu xám bạc trong tay hắn tò mò hỏi: "Đây là cái gì?"
"Đây là nguồn năng lượng Gen của con rắn kia."
Lâm Siêu nhìn nàng một cái, nói:"Năng lực của cô vận dụng thế nào?"
Nghe vậy Hắc Nguyệt không khỏi thở dài, nói: "Cũng là như vậy, năng lực của tôi là Cường hóa, tuy rằng có thể cường hóa được bản thân, để thể chất gần như tăng gấp đôi, thế nhưng mức độ tiêu hao năng lượng tế bào vô cùng lớn, không có cách nào kéo dài thời gian."
Lâm Siêu biết nàng vẫn chưa hoàn toàn nắm vận dụng tốt năng lực của mình, liến nói ngay:"Năng lực của cô với Vưu Tiềm giống nhau, đều vô cùng mạnh mẽ, vì lẽ đó mức độ tiêu hao năng lượng tế bào mới lớn như vây, chờ khi thể chất của cô được tăng cường, tế bào có thể chứa được nhiều năng lượng hơn, đến lúc đó thời gian duy trì sẽ lâu hơn."
"Năng lực phi thường mạnh?" Hắc Nguyệt ngẩn người ra, con mắt hơi ánh lên, chờ đợi câu trả lời của Lâm Siêu: "Thật sự sao?"
Lâm Siêu mỉm cười nói:" Cô chưa bao giờ sử dụng năng lực của mình lên trên cơ thể của người khác chứ?"
Hắc Nguyệt ngẩn ra, giật mình nói: "Còn có thể thi triển trên cơ thể người khác?"
"Đương nhiên."
Lâm Siêu mỉm cười nói: "Chẳng những có thể cường hóa thể chất người khác, còn có thể cường hóa rất nhiều thứ, ví dụ như…cường hóa nguồn năng lượng Gen với cả nguồn năng lượng tiến hóa. Cô hãy thử cường hóa nguồn năng lượng Gen trong tay tôi mà xem."
Hắc Nguyệt nhìn nguồn năng lượng Gen màu bạc trong tay Lâm Siêu chần chừ nói:"Thật sự có thể?"
"Có thể!" Lâm Siêu trả lời một cách chắc chắn.
Nghe câu trả lời của hắn, Hắc Nguyệt trở nên tự tin hơn vài phần, bàn tay nàng nhấc lên khẽ chạm nhẹ vào nguồn năng lượng Gen, nói: "Tôi sẽ thử một chút xem."
Nói rồi nàng nhắm hai mắt lại.
Lâm Siêu im lặng chờ đợi.
Chỗ đáng sợ của năng lực này, chẳng những có thể cường hóa bản thân mình, còn có thể cường hóa người khác, thậm chí bất kì vật chất nào, tỷ như Cổ đao trong tay Hắc Nguyệt, trải qua cường hóa, lực sát thương sẽ tăng lên gấp đôi!
Chính bởi vì nàng sở hữu năng lực này, nên Lâm Siêu mới đưa nàng đi theo, tuy dựa vào thể chất hiện nay của nàng tiến hành cường hóa đối với hắn sẽ rất vất vả. Thế nhưng, trước khi tiến vào Khu vực sâu số 1, Lâm Siêu sẽ giúp thể chất của nàng tăng lên hơn mười lần, tiến hành lần tiến hóa thứ hai, cứ như vậy, hiệu quả năng lực sẽ được tăng lên hai lần, sẽ trở thành sự trợ giúp vô cùng lớn cho hắn.
Một lát sau, bên ngoài nguồn năng lượng Gen xuất hiện vô số những đường nét màu đen che kín toàn bộ nguồn năng lượng Gen, những đường nét màu đen này sau đó rất nhanh chóng chìm vào trong máu thịt, biến mất không để lại dấu vết.
Hắc Nguyệt mở mắt ra, sự mệt mỏi uể oải thể hiện trên gương mặt của nàng, nhưng khó che dấu được sự hứng phấn hiện lên trong mắt nàng, nói: "Thành công thật sao?"
Lâm Siêu há miệng dùng thử một ít rồi gật đầu nói: "Không sai, quả thực tinh hoa chứa đựng ở bên trong đã được cường hóa gấp đôi."
Hắc Nguyệt vui vẻ nói: "Quá tốt rồi!"
Gương mặt kích động khiến hai má nàng ửng hồng, những sợi tóc ướt mồ hôi dính vào một bên má dưới ánh lửa bập bùng càng làm tăng thêm vẻ ngoài xinh đẹp.
Lâm Siêu rất nhanh thu hồi ánh mắt, nói: "Cô đi nghỉ trước đi, sáng mai còn phải dậy sớm." Nói xong, hắn há mồm nuốt nguồn năng lượng Gen đã trải qua cường hóa, đối với cơ thể mạnh mẽ của hắn lần hấp thu này có cảm giác hơi miễn cưỡng, nếu đổi là người khác thì đây chính là độc dược!