Hơn một năm trước, Pháp sư vĩ đại Braham đã ủy thác cho Grid chế tạo cho ông ta. Chiếc là vật phẩm cần thiết cho sự phục sinh của ông ta. Nhưng cho đến giờ, vẫn chưa có tin tức gì từ Grid cả.
Dựa trên nhưng thông tin ít ỏi mà ông ta quan sát được thông qua <Quả Cầu Mumud> thì Grid dường như không muốn thực hiện yêu cầu của ông ta.
“Hắn ta dự định lấy tất cả pavranium!”
Braham đã đạt đến giới hạn kiên nhẫn của mình. Ông ta đã phái một đội quân golem đi làm một lời cảnh báo. Tuy nhiên, việc đó không có tác dụng và cơn giận dữ của Braham đã tăng vọt.
[Hậu Duệ của Pagma …!]
Sự biểu lộ của một cảm xúc của linh hồn là rất chân thực. Những mảnh linh hồn của ông ta nằm rải rác trên khắp lục địa đã đồng loạt chuyển sang màu đỏ.
Nhưng có một người đã tìm thấy một trong những mảnh linh hồn của Braham. Đó là ở Thành phố Ma cà rồng Số 1.
“Ôi trời? Ta cảm thấy một sức mạnh ma thuật bẩn thỉu, ai thế nhỉ?”
Các con mắt giám sát đã dễ dàng bị phá hủy và một người phụ nữ bí ẩn đã xuất hiện trước mặt linh hồn Braham. Sức mạnh ma thuật cảm nhận được bên trong bà ta là vô cùng to lớn, giống như ánh sáng từ trái tim một con rồng. Nó đủ lớn để làm cho ngay cả Braham cũng phải lo lắng.
[B-Bà…!]
Một người đẹp có mái tóc đen toát lên sự dịu dàng và gợi cảm. Bà ấy đẹp đến mức phi thực tế khiến tâm hồn Braham run rẩy.
[Marie Rose! Làm thế nào bà thoát khỏi phong ấn?]
Công Tước Ma cà rồng Marie Rose là hậu duệ trực tiếp của tổ tiên Shizo Beriache và là người có sức mạnh ma thuật mạnh nhất. Bà ta trực tiếp nắm lấy linh hồn Braham.
“Ta có thể phá vỡ phong ấn bất cứ lúc nào. Ta chỉ là buồn chán và thích ngủ thôi.”
Rồi sau đó bà tỉnh dậy vì ngửi thấy mùi máu tuôn ra từ chiếc áo choàng của một con người.
Mắt Marie Rose uốn cong thành hình trăng lưỡi liềm.
“Braham, ngươi đã mất dòng máu thuần khiết và bị thoái hóa, cuối cùng đã chết đi. Bây giờ chỉ còn lại linh hồn của ngươi. Dáng vẻ thảm hại này hợp với ngươi đó.”
[Đừng chế nhạo ta!]
Marie Rose nhìn chằm chằm vào linh hồn đang dần chuyển sang màu đỏ đậm của Braham.
“Braham của chúng ta sẽ tất nhiên sẽ không bao giờ không có biện pháp đối phó. Ngươi dự định làm gì bây giờ?”
Marie Rose nghịch ngợm linh hồn của Braham như đất sét vậy, rồi bà bất giác mỉm cười. Đó là một nụ cười rực rỡ đủ để chiếu sáng thành phố tối tăm.
“Ngươi, ngươi đang mơ về sự hồi sinh à?”
Braham là một nhân vật đặc biệt. Ông ta không dựa vào sức mạnh bẩm sinh của gia tộc và đã đi trên con đường khám phá sức mạnh phép thuật. Ông ta có thể đã hoàn thành được phép thuật phục sinh.
Braham không phản đối điều đó.
[Vậy bà định làm gì? Bà không thể ngăn chặn sự hồi sinh của ta! Chỉ cần một trong những linh hồn của ta đang ẩn náu trong tất cả các nơi trên lục địa này không biến mất, thì một ngày nào đó ta sẽ được hồi sinh hoàn toàn! Sau đó, ta chắc chắn sẽ sử dụng tất cả nỗ lực của mình để tiêu diệt bà!]
Marie Rose thấy rằng một linh hồn la hét thật dễ thương.
“Ta tự hỏi ngươi có thể tiến được bao xa khi làm một phàm nhân.”
[…!]
Phàm Nhân! Braham ghét từ đó. Marie Rose đặt linh hồn Braham trở lại vị trí ban đầu và quay đí. Braham gọi bà.
[Ngươi định phá hủy mảnh linh hồn ở đây của ta sao?]
Braham đã bị trục xuất khỏi gia tộc. Ông ta đã lợi dụng không gian tối tăm để che giấu linh hồn của mình trong các thành phố của gia tộc, nhưng ông ta nghĩ rằng giờ chúng sẽ bị phá hủy sau khi bị tìm thấy bởi Marie Rose.
Tuy nhiên, Marie Rose không có ý định xử lý Braham. Braham chỉ là một con giun trước mặt bà.
“Khó chịu làm sao.”
Vậy là kết thúc.
Marie Rose ngay lập tức trở lại cung điện của mình. Linh hồn Braham lại bay phấp phới như một ngọn lửa khi ông nhìn bà rời đi.
“Kẻ đột biến mạnh hơn cả tổ tiên …!” Braham quyết tâm phải hồi sinh. “Ta sẽ giết kẻ đã khiến ta như thế này, lấy đi trái tim của ngươi và lấy lại sự sống vĩnh cửu!”
Winston có rất nhiều vấn đề. Khi nó phát triển thành thành phố lớn thứ hai ở phía Bắc thì tất cả các loại bang nhóm đã kéo tới đây và gây ra hàng loạt những sự cố. Nhiều thế lực đã ra đời và đấu đá lẫn nhau, gây ra sự suy giảm an ninh.
“Công Nương Irene cần nghỉ ngơi …”
Sau khi bước vào tháng thứ sáu của thai kỳ, Irene đã bị trầm cảm. Những người thân duy nhất của cô là cha cô thì đang ở Frontier còn chồng của cô lại ở Reidan, vì vậy cô chỉ còn có một mình.
“Haiz…”
Đội Trưởng Đội Kị Sĩ của Winston là Phoenix đang thở dài. Ông giờ đã già và khuôn mặt thì nhăn nheo. Thật là quá sức cho ông khi thực hiện những công việc đáng ra Irene phải làm.
‘Nếu như có Grid ở đây.”
Phoenix đang thở dài trên một đống tài liệu rồi một giọng nói khẩn cấp được nghe thấy.
“Đội Trưởng Phoenix! Máu đang bị đổ ra trong Rein!”
Rein là tên của một quán bar trong khu ổ chuột. Đó là một nơi chứa rất nhiều kẻ gian đã gây xáo trộn an ninh. Mặt Phoenix méo xệch.
“Ai đang gây rắc rối?”
“Nhóm thương nhân Hai Hóa Đơn và Hội Hoàng Kim đang va chạm!”
Nhóm thương nhân Hai Hóa Đơn đang nắm rất chặt thị trường Winston. Gần đây, họ bắt đầu thu mua da orc và đã va chạm với Nhóm thương nhân Ikeil khi hai nhóm mở rộng kinh doanh. Nhóm Ikeil dường như đã thuê Hội Hoàng Kim để đánh nhau với nhóm Hai Hóa Đơn.
‘Những tên khốn màu vàng đó!”
Hội Hoàng Kim là một hội hùng mạnh. Cấp trung bình của họ là gần 200 và họ là bang hội mạnh nhất ở Winston. Để trấn áp được họ, Phoenix phải tự mình ra ngoài.
“Đi nào!”
Phoenix đi cùng với các binh lính và kị sĩ.
“Kị sĩ mạnh nhất miền bắc không mạnh lắm nhỉ?”
Tại Quán rượu Rein, hàng chục người đang đứng xem Phoenix gục xuống đầu gối. Ông ta bị đánh bởi Hội Hoàng Kim.
“Ngươi…!”
Phoenix nghiến răng. Ông đang trừng mắt nhìn một linh mục của Giáo Hội Rebecca.
Đó là Dong Pao – Linh mục của Giáo Hội Rebecca. Ông ta là người đã từng thích săn người chơi với nhóm của Shay và gần đây đã góp sức mạnh của mình vào Hội Hoàng Kim. Tất nhiên, động lực của ông ta là tiền. Chẳng phải rất tuyệt vời và hạnh phúc khi kiếm được tiền bằng cách chơi game sao?
“Đây là tiền tip.”
Bang chủ của Hội Hoàng Kim tên là Ank, anh ta ném một chiếc ví về phía Dong Pao. Đó là khoản thanh toán cho việc tiếp cận Phoenix với tư cách là một linh mục Rebecca và làm Phoenix mất tập trung. Dong Pao mỉm cười hài lòng sau khi kiểm tra số tiền.
“Tốt tốt. Đừng quên là hãy giết tất cả các nhân chứng để đề phòng.”
“Tất nhiên.”
Ank không có ý định tha cho Phoenix và binh lính của ông ta. Hắn ta không sợ hình phạt khi giết các kị sĩ và binh lính sao? Thực ra hắn ta đã quyết định rời Vương Quốc Vĩnh Hằng sau công việc này nên hắn mới dám nắm lấy cơ hội này.
‘Giá như ta có thể có được <Tự Siêu Kiếm>!”
<Tự Siêu Kiếm> là vật phẩm huyền thoại được cho là do Grid sản xuất trong những ngày tân thủ. Giá bán của nó dự kiến là 1,5 triệu vàng.
“Không, số người chơi cấp 180 đã tăng lên gần đây, vì vậy nó sẽ tăng lên hơn 2 triệu nếu đưa nó ra đấu giá.”
Đó là một số tiền có thể thay đổi cuộc sống của hắn ta.
“Ta có thể đi uống với các cô gái!”
Đúng vậy, đó là một mức độ tham lam rất thấp. Ank cảm thấy vui mừng và tiếp cận Phoenix.
Phoenix đang ở trong tình trạng khốn khổ. Ông ta vừa rơi vào một cái bẫy và phải một mình chống lại 40 thành viên của Hội Hoàng Kim. Nhưng hơn một nửa số thành viên bang hội đã chết nên cái giá cũng không hề rẻ.
“Xin hãy rơi <Tự Siêu Kiếm> ra khi chết đi nhé.”
Ank vừa nói vừa cười. Nếu có thể nhận được tiền, hắn ta sẽ không còn cảm thấy tội lỗi khi giết các NPC nữa. Ank là một người đàn ông không ngần ngại việc giết chóc.
Xoẹt!
Ngay khi thanh kiếm hung ác chuẩn bị đâm vào trán Phoenix.
Phập!
Một lưỡi kiếm vàng bay tới và đâm vào cổ Ank.
[Bạn đã nhận 3.900 sát thương.] “Hự!”
Một vũ khí ném lại có thể gây ra cho hắn ta nhiều sát thương như vậy? Ank hướng ánh mắt về nơi lưỡi kiếm được ném ra.
“Hắn ta đâu rồi?”
Câu trả lời đến từ phía sau hắn.
“Đoán xem.”
Keeng!
[Bạn đã nhận 11.900 sát thương.] ‘Điên à!’
Tại sao sát thương lại nhiều đến vậy? Ank kinh ngạc nhìn vào thanh đại kiếm vừa đâm vào hông mình. Đó là một thanh đại kiếm màu xanh khiến hắn nhớ đến kẻ săn mồi của biển cả.
“Đ-đừng nói là…!”
Ank tái mặt và nhìn lại. Sau đó, nó giống như thể hắn ta nhìn thấy một con ma vậy.
“Grid!”
Tại sao hắn ta ở phía Bắc này trong khi đáng ra hắn phải ở phía tây? Ank và các thành viên khác của Hội Hoàng Kim không thể nào tin vào điều đó. Grid vung đại kiếm vào những người đang câm nín.
“Những tên khốn táo tợn này, sao các ngươi dám quậy phá trong lãnh địa của vợ ta?”
Phập! Bụp Bụp!
Cuộc tấn công một phía đã không còn đáng để mô tả nữa. Người chơi hơn 200 cấp thì sao đọ được với Grid.
“G-Grid, đã lâu lắm rồi tôi mới thấy anh.”
Dong Pao đang trốn trong góc lúng túng chào Grid. Kẻ lừa đảo đó bắt đầu diễn xuất.
“Hôm nay tôi bỗng đi theo sự chỉ dẫn của Nữ Thần Rebecca. Tôi đã tình cờ được gặp lại anh ở nơi này! Grid! Tôi đã ăn năn kể từ lần đầu tiên gặp anh, nhưng sau đó tôi bị những kẻ xấu xa này bắt làm con tin và lợi dụng! Anh đã cứu tôi, vì vậy tôi sẽ đền đáp ân sủng này …!”
“Ông là ai?”
Dong Pao bối rối trước câu hỏi bất ngờ.
“Anh không thể nhớ tôi sao?”
“Đúng, tôi không thể nhớ ông vì trí não của tôi không hoạt động tốt.”
“Anh đang nói gì vậy?”
“Câm miệng.”
Phập! Bam bam bam!
“Hự!”
Vào ngày đó, Hội Hoàng Kim và Dong Pao là những người bị đánh đập như những con chó và đã bị tước quyền công dân. Giờ đây họ sẽ không thể bước vào bất cứ đâu trong lãnh địa của Bá Tước Steim nữa. Họ cũng bị kết án hai tuần trong tù Satisfy.
Thật là bực bội khi một người ngơi bị cầm tù trong hai tuần. Đặc biệt là Dong Pao đã cảm thấy rất muốn quit game vì công việc của ông ta đã bị phá hỏng hai lần bởi Grid.
“Mình cần tái thiết lập an ninh ngay lập tức.”
Grid nhận được báo cáo về tình hình của Winston từ Phoenix và ngay lập tức triệu tập Jude.
Jude rất mạnh sau khi được trang bị Dainsleif và bộ giáp tốt nhất. Trình độ của anh ta cao hơn Phoenix – người đã không còn phát triển thêm được do tuổi tác.
“Hãy huấn luyện những người lính ở đây và trừng phạt những kẻ gây rối mà không cần thương xót.”
“Vâng.”
Jude không cần suy nghĩ. Anh ta chỉ làm theo yêu cầu của Grid. Những người lính Winston sau đó đã phải nếm mùi địa ngục từ khóa huấn luyện khắc nghiệt của Jude. Kết quả là có những kẻ đã phải đào ngũ hoặc trở thành thương binh, nhưng số ít binh sĩ chịu đựng được sự huấn luyện của Jude đã có thể trở thành tinh hoa.
Jude tập hợp những binh lính đó và nhanh chóng ổn định an ninh Winston.