*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi đã không rời lò rèn trong cả tháng qua. Từ lúc kết nối tới Satisfy cho tới khi đăng xuất ra, tôi cắm chân ở lò rèn này. Trong khoảng thời gian đó, tôi đã biết rõ một số sự việc mà trước đấy tôi chỉ biết lơ mơ và đồng thời cũng khám phá ra những điều mới.
Thứ nhất, việc chỉ chế tạo một vật phẩm lặp đi lặp lại không hiệu quả trong việc nâng cao điểm kinh nghiệm của kỹ năng. Bất cứ khi nào mà tôi tạo ra một vật phẩm khác, điểm kinh nghiệm kỹ năng sẽ tăng lên một mức đáng kể
Thứ hai, nguyên liệu dùng để chế tạo có chất lượng càng tốt, khả năng đạt xếp hạng cao của vật phẩm được tạo ra càng lớn.
Ví dụ, khi làm hai thanh kiếm sắt từ cùng một công thức chế tạo, thanh được làm từ kim loại chất lượng kém gần như 100 % sẽ có hạng Thường, trong khi thanh được làm từ thứ kim loại tốt nhất có xác suất tương đối cao đạt được hạng Hiếm.
Thứ ba, ngay cả khi tôi chế tạo vật phẩm với cùng một công thức chế tạo cũng như vật liệu, món nào được tôi dành thời gian nhiều hơn sẽ là món có khả năng xếp hạng cao hơn.
Phải nói là việc trước đó tôi có thể tạo ra một con dao găm hạng Cực Phẩm là vô cùng may mắn. Tôi cần phải dành ít nhất là nửa ngày nếu như muốn thành phẩm của mình cao hơn hạng Hiếm. Nói cách khác, số lượng vật phẩm có thể sản xuất trong một ngày là vô cùng hạn chế, vậy nên việc tăng cường chỉ số cũng không hề dễ dàng như tôi nghĩ.
Thứ tư, nếu như tôi muốn trở thành một người thợ rèn giỏi, tôi cần phải tăng điểm vào thể lực, cũng như điểm sức mạnh và khéo léo.
Trang thiết bị cũng như khoáng thạch được sử dụng trong lò rèn hầu hết đều nặng, do đó tôi cần một sức lực tốt để có thể làm việc hiệu quả. Khi chế tạo một vật phẩm, tôi cũng cần phải có thể lực dồi dào nếu như không muốn bị kiệt sức.
Vậy nên tôi thực sự rất thích chỉ số sức mạnh và thể lực cao của mình.
“ Hộc Hộc … Đúng là cậu vẫn còn trẻ phải không? Cậu vẫn chưa bị kiệt sức.’’
Không như Khan, người phải dừng tay lại nghỉ ngơi sau mỗi lần hoàn thành một vật phẩm, tôi có thể liên tiếp gõ búa không ngừng nghỉ khi mà kết nối vào Satisfy.
Trong tháng vừa qua, tôi đã tạo ra tổng cộng 73 vật phẩm, nghĩa là một ngày tôi làm ra khoảng hai hoặc nhiều hơn. 11 trong số đó đạt hạng Hiếm, 3 món đạt Sử Thi. Kết quả là tất cả điểm chỉ số của tôi tăng lên 34 điểm.
Tôi hiện tại có tất cả 11 loại chỉ sổ: Sức mạnh, Thể lực, Nhanh nhẹn, Trí tuệ, Khéo léo, Kiên trì, Điềm tĩnh, Bất khuất, Uy Quyền, Sáng suốt, Dũng cảm. Nếu như 11 chỉ số đều tăng thêm 34 điểm, điều này nghĩa là tổng cộng tăng lên 374 điểm, tương đương với việc tăng lên 37 cấp độ.
Thế nhưng tôi vẫn không hài lòng. Tại sao à? Tôi đã tạo ra 73 vật phẩm! Tôi đã dành ra ít nhất 6 tiếng mỗi lần tôi chế tạo một thứ gì đó! Nguyên liệu chế tác cũng thuộc dạng tốt nhất có thể trong phạm vi của tôi!
Tuy nhiên, tôi chưa một lần nào tạo ra được trang bị nào hạng Cực phẩm cả, chứ đừng nói đến hạng Huyền thoại. Chẳng phải thế là quá thể đáng sao?
‘Mình chỉ tạo được có 3 vật phẩm hạng Sử Thi …Điên thật rồi. Đây có phải Thợ Rèn Huyền Thoại không vậy? Ah, mình mệt mỏi lắm rồi.’
Cứ mỗi khi tôi tạo ra một vật phẩm, tôi đều thành tâm tha thiết cầu khẩn hạng Cực phẩm xuất hiện. Tuy nhiên, thứ xuất hiện hầu hết là hạng Thường. Lần nào cũng vậy, tôi cảm thấy một cảm giác thất vọng lạ thường và chỉ muồn nguyền rủa trò chơi này thôi.
Điều duy nhất có thể gỡ gạc được phần nào là việc cấp độ của kỹ năng chế tạo của tôi tăng lên.
[Chế tạo của Thợ rèn Huyền thoại] Lv. 2 Cho phép chế tạo ra những trang bị mà bạn biết cách làm. Bạn có thể tạo ra các phương thức chế tạo trang bị mới với kỹ năng [Sáng tạo của Thợ rèn huyền thoại]. Có tỉ lệ khá chế tạo ra trang bị hạng hiếm ~ sử thi. Có tỉ lệ hiếm chế tạo ra trang bị hạng cực phẩm. Có tỉ lệ cực hiếm chế tạo ra trang bị hạng huyền thoại. * Tất cả chỉ số các trang bị tạo ra tăng 12%. * Khi trang bị hạng hiếm được tạo ra, mọi chỉ số tăng 2. Danh vọng toàn lục địa tăng 30. * Khi trang bị hạng sử thi được tạo ra, mọi chỉ số tăng 4. Danh vọng toàn lục địa tăng 80. * Khi trang bị hạng cực phẩm được tạo ra, mọi chỉ số tăng 12. Danh vọng toàn lục địa tăng 300. * Khi trang bị hạng huyền thoại được tạo ra, mọi chỉ số tăng 25. Danh vọng toàn lục địa tăng 1,000. * Điều đặc biệt sẽ xảy ra mỗi khi chế tạo ra 5 trang bị huyền thoại. (Hiện tại 2/5)
[Legendary Blacksmith’s Craftsmanship Skill]
[Sáng tạo của Thợ rèn huyền thoại] Bạn có thể tạo ra ba phương thức chế tạo trang bị mỗi khi cấp độ của kỹ năng [Sáng tạo của Thợ rèn huyền thoại] tăng. Số lượt có thể tạo hiện tại: 5/6 * Khi trang bị được tạo ra sử dụng kỹ năng này, tên của thợ chế tạo sẽ được tự động khắc lên trang bị.
[Legendary Blacksmith’s Creation Skill]
[Hơi thở của Thợ rèn huyền thoại] Lv. 2 Khi bạn tập trung vào công việc chế tạo vật phẩm, ý chí của hậu duệ Pagma sẽ lấp đầy vật phẩm được chế tạo Tất cả chỉ số của vật phẩm chế tạo sẽ tăng 7%. * Có tỉ lệ hiếm sẽ đem lại những tính năng đặc biệt cho vật phẩm được chế tạo.
[Legendary Blacksmith’s Breath]
Ngoài việc tăng cấp độ kỹ năng, còn có một thứ khác mà tôi hài lòng nữa. Suốt tháng qua, tôi đã tạo ra cả tá vật phẩm ở lò rèn của Khan. Ông ấy muốn truyền thụ lại cho tôi càng nhiều kiến thức càng tốt trước khi đến tuổi nghỉ hưu, vì vậy tôi được cấp cho một phương thức chế tạo mới mỗi ngày.
Đây quả thật là một vụ thu hoạch lớn. Để kiếm được một phương thức chế tạo, cách ban đầu là phải thực hiện những nhiệm vụ đặc biệt và độ khó của nhiệm vụ cũng rất đa dạng. Vì vậy, rất khó để có thể tìm được một phương thức chế tạo. Và giờ đây, tôi lại quá may mắn để có thể nhận được rất nhiều phương thức khác nhau mà không cần bất cứ nhiệm vụ đặc biệt nào chỉ bằng việc trở thành người kế nhiệm Khan.
Tôi lấy ra một cuốn sách từ hòm đồ. Tựa đề là 『Danh sách phương pháp chế tạo vật phẩm』. Cuốn sách mô tả chi tiết những gì mà tôi đã học được. Mục lục đã được mở rộng hơn. Bắt đầu từ thanh 『 Phế phẩm 』cho đến 『Mũi tên Jaffa』 mà tôi học được ở Bairan cho đến hàng tá những trang bị có được từ Khan…
Thật là thú vị.
‘Khi mà mình ở làng Bairan, mình chỉ nhận được có 4 phương thức chế tạo, bao gồm rìu, cuốc chim, Mũi tên Jaffa và Phế Phẩm …’
Và khi tôi nhìn danh sách đó, Eupheminahiện lên trong đầu tôi.
‘Tại sao đến bây giờ cô ta vẫn chưa quay lại với phương pháp chế tạo viên pháp cầu nhỉ?’
Euphemina muốn tôi tạo một viên pháp cầu cho cô ấy. Đó là lý do tại sao khả năng cao là cô ta sẽ mang đến phương pháp chế tác tốt nhất có thể. Và rồi tôi sẽ có thể có được nó một cách miễn phí.
Chỉ cần tưởng tượng ra thôi cũng hạnh phúc hết cả người rồi. Mà khoan, chờ đã …
“ Nếu…nếu mà có một cơ hội dù là bé nhất… nếu như Euphemina mang đến phương thức chế tác và nguyên liệu, mà mình lại chế tác ra một viên pháp cầu hạng Thường thì sao?’’
Liệu cô ta có lấy mạng mình? Có lẽ Euphemina sẽ nhốt mình ở một nơi nào đó cho đến khi mình hoàn thiện được một quả cầu hạng Cực phẩm.
“ Nếu đó là cô ta …’’
Tôi chợt nhớ lại nụ cười điên loạn trên khuôn mặt cô gái xinh đẹp ấy khi cô ta thiêu sống những tên cận vệ của lãnh chúa.
“…Cô ta sẽ làm gì mình cơ chứ?’’
Tôi không còn mong muốn Euphemina quay lại nữa. Thay vào đó, tôi thà ước rằng cô ta sẽ không bao giờ xuất hiện. Nỗi sợ làm cả cơ thể tôi run rẩy. Và rồi đột nhiên, cánh cửa lò rèn chợt mở ra.
“ Hiiik! E-Euphemina?!’’
Đúng là vừa nhắc đến Tào Tháo thì ông ta tới liền. Cảm giác như cô ta đã chờ đợi khoảnh khắc mà tôi nhắc đến tên cô ta vậy. Tuy nhiên, thật may mắn làm sao, dưới cánh cửa đó không phải là Euphemina. Thoạt nhìn, họ trông giống hai người chơi nam cấp độ cao ngất ngưởng.
“Đây có phải là lò rèn của Khan không?”
“Tôi là Khan … tại sao các cậu lại tìm tôi?’’
Họ bắt đầu tra hỏi Khan ‘’Ông là người đã tham gia cuộc so tài chế tạo với một lữ khách tên Erina một tháng trước phải không? ‘’
“Đúng vậy …’’
“Cô ta có thật sự là thợ rèn không? Ông có trực tiếp chứng kiến cảnh cô ta chế đồ không?”
“Câu hỏi này lạ thật đấy? Cô gái ấy có phải là thợ rèn không hả? Tất nhiên cô ấy là thợ rèn rồi. Cô ấy được thuê bởi Công ty Mero để tham gia vào cuộc đấu và ta cũng đã trực tiếp trải nghiệm các kỹ năng rèn tuyệt vời của cô ấy. Mà không, các cậu là ai vậy? Tại sao các cậu lại hỏi một câu hỏi kỳ lạ đến như vậy?’’
Hai tên đó ngó lơ câu hỏi của người đàn ông trước mặt và nói chuyện với nhau. Sau một hồi, chúng hỏi Khan lần nữa.
“Liệu Công ty Mero có phải là tổ chức duy nhất liên quan đến cuộc đấu không? Liệu có khả năng nào có một tổ chức khác đứng sau?’’
“Khụ!”
Sự bất mãn hiện rõ trên khuôn mặt Khan. Trước đấy ông ấy đã tỏ ra thân thiện bởi vì họ là những thanh niên trẻ tuổi chỉ ngang tầm với con trai ông, thế nhưng hai tên đó lại ngó lơ ông và chỉ quan tâm tới bản thân. Hai tên kia chẳng quan tâm tới Khan tẹo nào. Thay vào đó chúng lại bắt đầu nói tiếp.
“Tại sao ông lại không trả lời? Nếu như ông biết bất cứ điều gì, chẳng phải ông nên nói với tôi sao? Tốt hơn hết là ông không nên làm lãng phí thời gian của chúng tôi.’’
Nó giống như một lời đe dọa.
Buồn cười làm sao.
Nơi đây là lò rèn của Khan. Hai tên đấy chỉ là khách. Chúng thậm chí còn chẳng ở vị trí mà có thể đặt câu hỏi ở đây. Và đó là cái loại thái độ gì vậy?
Chúng đang coi thường Khan, người thậm chí còn đáng tuổi ông nội của chúng. Chúng ngó lơ Khan bởi vì ông là NPC. Trên thực tế, điều này là bình thường đối với người chơi. Bởi vì NPC không phải con người. Họ chỉ là một phần của hệ thống, chỉ là trí tuệ nhân tạo.
Nhưng mà tôi biết. Mặc dù chỉ là một sản phẩm của con người, Khan lại có những ký ức và cảm xúc riêng của mình. Ông có thể cảm thấy phẫn nộ cũng như tuyệt vọng. Ông ấy có thể khóc lúc buồn cũng như cười lúc vui. Ông ấy là một người mà tôi có thể nương tựa vào. Và đôi lúc ông cũng ngồi lặng im nhớ tới đứa con đã mất của mình nữa.
Vậy nên tôi cảm thấy giận dữ với những người đối xử với Khan một cách vô tình.
“Này, mấy anh kia, cái thái độ đó là sao? Mấy anh có quyền gì mà đe dọa đến Khan? Hả?”
Hai tên đó nhìn tôi một loạt từ trên xuống dưới và bật cười thành tiếng khi chúng nhìn thấy bộ quần áo dơ bẩn cũng như chiếc búa cũ kỹ của tôi.
“Ai thế này? Tên đó đến đây khi nào vậy?’’
Cái gì? Tại sao chúng lại nói một cách bất lịch sự khi biết tôi không phải là một NPC cơ chứ?
“Tôi đến đây khi nào ư? Tôi rõ ràng là một thợ làm ở đây. Tại sao các anh lại tỏ thái độ kiêu ngạo thế khi đang ở nơi làm ăn của người khác chứ? Huh? Đây là chỗ làm ăn của các anh à?”
“Kiêu ngạo? Đừng có làm bọn tôi cười. Chúng tôi chỉ muốn một sự hợp tác mà thôi.’’
“Thế đó có phải thái độ của một người đang tìm đến sự hợp tác không hả?”
“Hah … Thế chúng tôi phải đên đây với cốc nước cam trên tay hay sao?”
Tôi thực sự rất ghét những người như thế này. Nhìn trang bị của chúng kìa, chúng trông giống như những người chơi xếp hạng gần cấp 200. Tuy nhiên, tôi không thể nào chịu được nữa khi nhìn thấy những biểu cảm của chúng.
Tên đồng hành của hắn bắt đầu hòa giải. “Cậu không nên nổi đóa với một người chơi mới chứ.’’
“Ừm, được rồi. Tôi cần phải bình tĩnh lại. Chết tiệt, tôi tức điên sau khi nghe tin Faker bị tấn công. Này, thợ rèn tân binh, chúng tôi đang tìm một người phụ nữ. Chúng tôi đang rất vội để tìm ra cô ta thế nên chúng tôi đã vô tình tỏ ra thô lỗ với NPC. Đó là một sai lầm. Tôi xin lỗi. Giờ đã được chưa? Được rồi thì tránh ra đi.’’
“ Người mà anh nên xin lỗi là Khan, không phải tôi.’’
“…..’’
Họ bắt đầu ngó lơ tôi. Họ hỏi Khan một lần nữa.
“Khan, trả lời tôi. Ông có biết liệu rằng Erina có quan hệ với bất cứ tổ chức ngoài Công ty Mero không?’’
Có phải là ông ấy đang lo lắng rằng tôi sẽ bị thương? Khan giấu tôi đằng sau lưng và đáp lời…..