Mấy nam sinh xung quanh cảm thán: “Xinh đẹp thì xinh đẹp, nhưng em gái cực phẩm như vậy sao mấy sinh viên bình thường như chúng ta có thể cua nổi.”
"Tôi cũng nghĩ thế, không thấy lúc nãy có mấy người lên xin weixin đều bị từ chối sao.”
“Chỉ sợ người ta đã được đại gia bao nuôi từ lâu, mỗi ngày đều mặc đẹp như vậy chắc cũng tốn không ít tiền.”
Triệu Trình nhìn Chu Thanh nói: “Hay là chúng ta cũng đến xin weixin đi?”
Ba em gái bên cạnh khó chịu: “Triệu Trình, mấy người đến tìm nhóm chúng tôi hay đến tán cô gái kia.”
"Còn nói sẽ giới thiệu cho chị em chúng tôi một anh trai trắng trẻo đẹp trai, bây giờ ngay cả cái bóng cũng không thấy đâu.”(? ? ˇ? ˇ)
"Dám gạt chị em chúng tôi sao, tôi nói cho mấy người biết, lát nữa ăn trưa các người mà không mời thì đừng trách không có lần sau.”
Triệu Trình vỗ vỗ Chu Thanh cười nói: “Có Chu công tử của các em ở đây thì sợ gì mà không có đồ ăn ngon.”
Chu Thanh kéo tay Triệu Trình ra nói: “Lát nữa chúng ta chia đôi mỗi người một nửa, đừng đùa, mấy người vợ 2D của tôi vẫn đang đợi tôi nuôi đấy.”
"Vốn dĩ muốn hẹn Tiểu Bạch đi cùng để giới thiệu cho cậu ta mấy em gái năm hai xinh đẹp, tiếc là tên đó chỉ biết ngủ nướng như chết, đáng đời độc thân cả đời.”
Hạ Tiểu Bạch nghe cuộc trò chuyện của bọn họ thì cũng nhếch miệng, nhớ lại hình như lúc sáng thật sự có chuyện như thế.
Nhưng tối qua anh có hơi mệt nên thật sự không muốn ra khỏi giường, ngày nào cũng ra đồng có khi nào anh khô cạn luôn không?
Chẳng phải tục ngữ đã nói không có cày ruộng xấu, chỉ có mệt chết trâu sao…..
Nhưng anh nghĩ hai tên này vẫn có chút lương tâm, còn chuẩn bị giới thiệu đàn em xinh đẹp cho mình.
Nhưng câu nói tiếp theo của Triệu Trình lại làm cho gương mặt xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch tối sầm, chỉ hận không thể đi qua đó bóp chết anh ta.
Triệu Trình giang tay ra nói: “Lúc đầu tôi hẹn mấy em gái ra cũng vì muốn gạt Tiểu Bạch một bữa cơm thôi.”
“Chu Thanh, cậu có phát hiện tên Tiểu Bạch này càng ngày càng giống con gái không.”
“Lúc còn ở ký túc xá, khi nhìn đôi chân dài đó từ sau lưng tôi có cảm giác muốn….. hắc hắc…. Thôi đừng nói nữa, sắp bị cậu ta bẻ cong luôn ~ "
"Hay là chúng ta tìm cách chuốc say rồi cho cậu ta mặc đồ nữ để mấy anh em thoải mái một chút” Anh ta cười bỉ ổi.
Cả ký túc xá đều biết tửu lượng của Hạ Tiểu Bạch như thế nào, trên cơ bản chỉnh cần một chén rượu là gục, say rồi thì không biết ai là ai nữa.
Ba em gái xinh đẹp cười ríu rít nói: “Không thể nào, mọi người nói xem đàn anh Tiểu Bạch thật sự đẹp như vậy sao?”
“Mình thích nhất là nam sinh đẹp trai.’ Một nữ sinh mắt to, cột tóc đuôi ngựa xinh đẹp cũng nói.
Triệu Trình cười hắc hắc nói: “Đến lúc đó cùng nhau chuốc say Tiểu Bạch thì chuyện gì cũng dễ nói.”
Anh ta cười ha ha ah, đương nhiên cũng chỉ đang nói đùa cho vui mà thôi, trừ phi Tiểu Bạch tự nguyện mặc đồ nữ làm anh ta sung sướng. Vậy thì anh ta cũng sẽ không khách sáo, ai mà không thích những cô gái dễ thương.
Em gái xinh đẹp hỏi: “Vậy sao bạn gái cũ của anh ấy lại chia tay?”
Chu Thanh nói: “Anh nhớ Tiểu Bạch từng nói bạn gái cũ ghét bỏ cậu ta quá giống con gái, đại khái là như vậy.”
Sự đen tối của Hạ Tiểu Bạch đã che kín cả gương mặt, có thể nói là nghiến răng nghiến lợi, hai con hàng này quá ghê tởm.
Triệu Trình đứng thẳng lên: “Xem tôi qua đó xin weixin của người đẹp kia đây.”
Chu Thanh cười nói: “Nếu cậu xin được cho tôi thì tôi sẽ mời cậu ăn khuya một tuần, thế nào.”
Triệu Trình đi về phía Hạ Tiểu Bạch dưới sự quan sát chờ mong của mọi người.
Nam sinh xung quanh đều nuốt nước bọt, đương nhiên là họ đều hi vọng tên Triệu Trình này bị từ chối, em gái xinh đẹp như vậy mà bị anh ta ủi mất sẽ rất đau lòng.
"Hello, đàn em.” Triệu Trình đến trước mặt Hạ Tiểu Bạch chào hỏi, còn làm một động tác vô cùng ngầu lòi.
Khóe miệng Hạ Tiểu Bạch hơi giương lên, đầu ngón tay lấy mấy sợi tóc đang dính trên mặt ra, đôi mắt long lanh với nụ cười khuynh thành ngọt ngào.