Hạ Tiểu Bạch hừ lạnh một tiếng, dậm chân thật mạnh, tay ngọc hất mái tóc dài đến thắt lưng.
Khóe miệng hơi nhếch lên mắng một câu: "Lưu manh". Sau đó làm ra dáng vẻ rất tức giận quay lưng rời khỏi thư viện.
Anh cũng chỉ có thể làm như vậy để duy trì tôn nghiêm nam sinh của mình......
Triệu Trình đang rất buồn bực được Chu Thanh nâng dậy, ngồi ở một chỗ. Cô gái xinh đẹp này hóa ra lại là tiểu mê muội của Tiểu Bạch.
Không thể ngờ được lão Tứ bình thường nhìn rất ẻo lả, hóa ra lại là người kim ốc tàng kiều.
Bảy lần đó! Được ngủ cùng em gái xinh đẹp như vậy tôi cũng bằng lòng.
Chu Thanh cùng quần chúng ăn dưa còn lại đều rất tò mò hỏi.
“Triệu Trình, hai người nói chuyện gì vậy?”
“Không lẽ cậu nói mấy lời xấu xa với em gái xinh đẹp của tôi?”
Triệu Trình có chút cạn lời nhìn những người này: "Quên đi, người ta có bạn trai rồi, các cậu cũng đừng mơ tưởng nữa."
Tên béo lộ ra biểu tình giống như tận thế: "Mẹ ơi, con thất tình rồi,huhu!”
Những nam sinh khác đều bày ra vẻ mặt ghen tị.
Một thiếu nữ thuần khiết xinh đẹp cứ như vậy bị heo cướp mất rồi, tuy rằng không biết con heo này có dáng vẻ như thể nào.
Một nữ sinh mắt híp khoát tay khinh thường cười nói.
"Những đứa con gái có chút nhan sắc, ăn mặc tao nhã một chút cơ bản đều bị thổ hào bao nuôi rồi.”
“Sao đến phiên đám sinh viên nghèo các cậu ra tay!”
"Đúng vậy, chẳng qua là ỷ vào mình xinh đẹp một chút mà thôi, toàn đi khắp nơi câu dẫn nam sinh" một em gái nhan sắc tầm thường cũng ghen tị nói.
Triệu Trình trừng to mắt nhìn hai khủng long muội* nói: "Thôi im đi!”
*Chỉ những cô gái xấu xí.
Anh cực kỳ kiêu ngạo ngẩng đầu lên, làm ra vẻ như đó là bạn gái của anh mà nói:
"Tôi nói cho các cô biết mỹ nữ vừa rồi là Bạch Hạc học muội, là bạn gái của Hạ Tiểu Bạch, huynh đệ tốt của tôi."
“Mấy người các cậu cũng không cần mơ tưởng nữa!”
Chu Thanh ngây người lắc lắc Triệu Trình: "Cậu... cậu nói cô ấy là bạn gái của Tiểu Bạch!”
Triệu Trình cũng là cười khổ nói: "Vừa rồi chính miệng cô ấy thừa nhận, hơn nữa bọn họ đã lén đăng ký kết hôn rồi, đã sớm ngủ cùng nhau rồi."
Anh nhìn về phía hai nữ sinh này nói.
“Huynh đệ của tôi Hạ Tiểu Bạch không phải phú nhị đại, cũng không phải thổ hào.”
“Đó là một chàng trai xinh đẹp.”
“Nam sinh đẹp trai và Bạch Hạc học muội ở bên nhau đúng là trời sinh một đôi.”
“Chẳng lẽ sẽ ở cùng một chỗ với hai quả bí đao xù xì như các cô sao?”
Chu Thanh cũng là đáp lời nói: "Rõ ràng biết vẻ ngoài của mình rất tầm thường, không đi ăn diện học trang điểm đi, vậy mà còn đố kỵ với vẻ ngoài xinh đẹp của người ta."
"Đêm nay Triệu Trình chuẩn bị bia và đồ ăn vặt đi, nhất định phải thẩm vấn tên nhóc Tiểu Bạch ăn vụng bên ngoài này thật rõ ràng!"
Sau khi Hạ Tiểu Bạch rời khỏi thư viện, liên tục thở dài, tên khốn Triệu Trình này lại nói anh ẻo lả, hơn nữa còn là tiểu thụ, thật sự là tức giận muốn chết.
Vừa đi về phía trước vừa thì thầm mắng, anh cũng không để ý phía trước đường, thế là bỗng nhiên đụng vào một người, ngã nhào ra đất.
Vì vẫn còn đang tức giận nên anh không hề để ý tới hình tượng: "Mẹ kiếp, không có mắt à?"
Nhưng khi anh ngẩng đầu lên liền nhất thời hoảng sợ, vội vàng bò dậy cũng không để ý tới cái mông đang đau ê ẩm.
Sao lại xui xẻo như vậy, lần thứ hai rồi......
“Xin lỗi!”
Đối phương không phải ai khác mà chính là tình địch lớn nhất hiện nay của Hạ Tiểu Bạch, Mặc Tử Hàn.
Mặc Tử Hàn so với anh còn mơ hồ hơn. Nữ sinh này vừa rồi miệng còn mắng mắng chửi chửi không ngớt, nhưng khi vừa ngẩng đầu nhìn thấy hắn ta thì lập tức tỏ ra sợ hãi.
Mặc Tử Hàn sờ cằm, chẳng lẽ dáng vẻ của mình rất đáng sợ sao?
Hắn còn chưa kịp phản ứng, thiếu nữ kia đã chạy mất... Chỉ còn mùi hương nhàn nhạt lưu lại.
Hắn đột nhiên dừng bước, mùi thơm này sao lại giống với cô gái vài ngày trước đụng vào mình như vậy?
Chỉ là nhạt đi rất nhiều.
Video của Nguyệt Hạ Tiên Tử rất hot, hắn cũng thường xuyên lướt thấy video, cũng bị vẻ đẹp động lòng người của cô ấy làm cho chấn động.
Đặc biệt là đôi môi anh đào lay động giai điệu tuyệt vời, mái tóc đen mượt khẽ bay trong gió.
Mặc Tử Hàn lắc đầu, nữ sinh vừa rồi tuy rằng cũng rất xinh đẹp nhưng vẫn chỉ thuộc cảnh giới nhan sắc nhân loại.
So sánh Nguyệt Hạ Tiên Tử còn kém rất nhiều, cho dù là dáng người hay là tướng mạo, cũng dưới Nguyệt Hạ Tiên Tử vài bậc.
Hạ Tiểu Bạch chạy chừng trăm mét thì đã đổ mồ hôi đầm đìa.
Tên Mặc Tử Hàn này hẳn là sẽ không nhận ra mình đâu nhỉ? Chắc là không?
Dù sao sau khi trang điểm nhan sắc của anh đã thay đổi rất lớn.
Anh cũng không trở về căn tin học viện ăn cơm, tránh gây ra phiền toái không cần thiết.
Dù sao nhiệm vụ của thiếu nữ văn nghệ đã xong, thời gian tiếp theo có thể tự do sắp xếp rồi.
Mặc váy đi trên đường quả thật không tiện, có hơi lạnh, còn phải chú ý gió lớn cùng với các nam sinh nhìn lén.
Đang lúc anh nhàm chán đi trên đường cái, Hạ Tiểu Bạch gặp một thân ảnh quen thuộc! Là bạn gái cũ của mình!