Bữa sáng, nhân viên cửa hàng đem Tamagoyaki, cơm, cá nướng cùng canh miso đặt ở trên bàn ăn.
Bất quá ba người cũng không hề động đũa, ánh mắt Ameko đối diện kiên định khiến Takeda Tetsuya thở dài.
Ông chủ cửa hàng thuỷ sản châm một điếu thuốc lá:
"Cần gì chứ, qua hơn hai tháng ngươi sẽ đi Trung Quốc, vì cái gì còn muốn xen vào chuyện này."
"Ta muốn biết chân tướng năm đó, ở đáy lòng của ngươi vẫn yêu mẹ ta, đúng không?"
"Đến cái tuổi này của chúng ta tình cảm cái gì thật ra đã không quan trọng như vậy." Takeda Tetsuya từ chối cho ý kiến, hít một hơi thuốc lá nói:
"Lúc tuổi còn trẻ ta đã từng cũng cho là mình sẽ mãi mãi yêu một người con gái nào đó, nhưng sự thực đã nhiều năm như vậy ta gần như quên hình dáng của nàng." Ông chủ cửa hàng thuỷ sản dừng một chút:
"Bất kể nói thế nào, chung quy là ta thua thiệt các ngươi, thế nào, Nanako nàng sống tốt chứ?"
"Mẹ ta hiện tại rất tốt, chẳng qua là đối với chuyện năm đó còn có chút nhớ mãi không quên, nhưng nàng đã từng chính miệng đã nói với ta nàng đã không hận ngươi, ngươi chẳng qua là. . . Còn thiếu chúng ta chân tướng năm đó."
Takeda Tetsuya nghe vậy rơi vào trầm mặc, nhìn ra được hắn cũng không muốn lại nhớ lại chuyện năm đó, nhưng chuyện đã đến nước này hắn biết mình không cách nào lại giấu diếm.
Qua không biết bao lâu, mãi đến lúc thuốc lá sắp đốt cháy đến ngón tay của hắn, ông chủ cửa hàng thuỷ sản mới một lần nữa mở miệng nói:
"Tất cả những thứ này đều là bởi vì một sai lầm, sai lầm hồi hận nhất đời ta." Sau đó ông chủ cửa hàng thuỷ sản rốt cuộc cũng kể chuyện xưa của hắn.
Những năm 70- 80 thế kỷ trước, kinh tế Nhật Bản đang vào điên cuồng, Tsuchiya Yōsuke chính là tại thời đại kia ra đời, sống trong một gia đình hạnh phúc, cùng giống tuyệt đại đa số người bình thường khi đó, Tsuchiya Yōsuke cũng trẻ tuổi nóng tính, tâm cao khí ngạo, mãi đến « Thỏa ước Plaza » ký kết , Đô-la đối với Yên bắt đầu điên cuồng bị giảm giá trị, sức mua đồng Yên đạt đến đỉnh cao, nhưng kéo theo sau đó lại hủy diệt đối với ngành xuất khẩu Nhật Bản, Nhật Bản từ thịnh chuyển suy, đi vào Thập niên mất mát, tương phản to lớn để cho người thế hệ này đi đến những con đường khác nhau.
Áp lực về khoản tiền nợ nần kếch xù để cho cha mẹ Tsuchiya Yōsuke không chịu nổi gánh nặng, sau khi nơi ở duy nhất bị ngân hàng thu hồi, tuyệt vọng lựa chọn đốt than tự sát, ông bà cũng không ngừng nhận được tin dữ lần lượt bệnh qua đời, nhưng cuộc đời Tsuchiya Yōsuke gặp đả kích không khiến hắn gục ngã, ngược lại hình thành tính cách không sợ hãi, dùng lời nói mà người quản lí đội xe đã phát hiện được tài năng của hắn
—— đứa nhỏ này là trời sinh đấu sĩ.
Ở trong từ điển cuộc sống của hắn dường như hoàn toàn không có 2 chữ sợ hãi.
Phàm là không cách nào giết chết ta, tất nhiên khiến cho ta càng thêm mạnh mẽ.
Lúc Tsuchiya Yōsuke hơn 20 tuổi cũng là lúc cuộc sống của hắn nghênh đón đỉnh cao đời người, nhiều lần sáng tạo ra kỳ tích ở trường đua Châu Âu, còn đạt á quân giải FIA GT Grand Prix New York, về sau bởi vì cãi nhau với đội xe mà trở mặt về nước, cũng không lâu lắm lại lấy được quán quân giải D1 GRAND PRIX ga Tokyo, hắn là truyền thuyết ở giới drift Nhật Bản.
Khi đó hắn đã đứng lên đỉnh núi, nhưng mà vẫn như cũ không cách nào đạt được thỏa mãn, bức thiết khát vọng khiêu chiến mới, thế là quyết định bắt đầu phát động khiêu chiến với danh hiệu DK, chỉ tốn không tới thời gian một năm đã đánh bại tay đua xe ngầm đứng đầu 22 khu , sau cùng chỉ còn lại Nerima.
" Lái xe mạnh nhất khu Nerima tên là Asano Naoto, đó là một kẻ rất điên cuồng, hắn tự sáng tạo một phương pháp đua tử vong, ở thời gian ước định lựa chọn sử dụng một đoạn đường cao tốc, phá hỏng rào chắn, thiết trí tốt lối vào cùng lối ra, xe đua dự thi ở trên đường cao tốc chạy ngược hướng, kẻ nào còn sống chạy đến điểm cuối trước tiên kẻ đó là người thắng cuối cùng, có đôi khi vì gia tăng kích thích, hắn sẽ còn cố ý đem cảnh sát cũng dẫn nhập trong trò chơi."
"Cái này. . . Cái này căn bản là tự sát." Ameko nghe được quy tắc hoàn toàn ngây người.
"Asano Naoto tin tưởng vững chắc chỉ có lái xe dũng cảm nhất mới xứng được hưởng thắng lợi, mà tất cả tay đua muốn khiêu chiến hắn đều phải tiếp nhận quy tắc trò chơi hắn định ra, cứ việc hiện tại nghĩ rằng đó là việc rất ngu xuẩn, nhưng chỉ còn thiếu 1 khu cuối cùng có thể thắng được danh hiệu DK, khi đó tuổi trẻ của ta không cách nào bỏ qua được." Takeda Tetsuya dùng bật lửa châm điếu thuốc thứ hai, hít sâu một hơi tiếp tục nói:
"Chúng ta ước định tốt thời gian thi đấu, trừ hai người chúng ta, dự thi còn có bạn tốt nhất của ta, Kobayashi Ryō – lái xe mạnh nhất khu Shinjuku, đường đua là chúng ta cùng nhau lực chọn, dài 40 km, ba làn xe, lúc thường mật độ xe cộ vừa phải, thế nhưng không ai từng nghĩ tới ngày hôm đó nổi sương mù."
Kobayashi đề nghị từ bỏ lần tranh tài này, dời lại thời gian, ta nhìn ra được trong lòng Asano Naoto cũng đồng ý, dù sao hắn chẳng qua là một kẻ thích tận hưởng cảm giác cận kề cái chết mà thôi, cũng không phải là thực dự định đi tìm chết, tình hình giao thông lúc đó, độ nguy hiểm cũng đã vượt qua phạm vi chịu đựng của hắn, thế nhưng tên kia không bỏ qua cơ hội này để bơm đểu chúng ta, hắn biết rõ ta nhất định cũng sẽ ném phiếu đồng ý, bởi vậy bản thân liền ném phiếu chống, nói chúng ta đều là hèn nhát.
"Khi đó ta tuổi trẻ ngông cuồng, thế là dưới cơn nóng giận cũng ném phiếu chống, kết quả cuối cùng 2:1, trận đấu như thường lệ tiến hành, lúc này sắc mặt Asano Naoto rốt cuộc thay đổi, mà ta cũng không cảm nhận được khoái cảm trả thù, bởi vì chúng ta ba người đều đã đâm lao phải theo lao."
"Chuyện xảy ra về sau càng chứng minh quyết định của ta có bao nhiêu ngu xuẩn, ngày đó tầm nhìn trên đường đua chỉ có 4-5 mét, chúng ta đều không thể không đè thấp tốc độ xe, vậy mà vẫn bị bao phủ trong ám ảnh cái chết, đây cũng không phải là thi đấu kỹ thuật, ngược lại may mắn thành thứ quan trọng nhất."
"Chúng ta cứ lái xe trong nơm nớp lo sợ 10 phút đồng hồ, với thời gian này lúc thường đã đủ cho chúng ta hoàn thành đường đua, nhưng lần này chúng ta chỉ chạy không tới một phần ba, ta một mực điên cuồng ấn còi, cũng may lúc này cao tốc đã đóng kín, xe đi ngược chiều ít đi rất nhiều, nhưng dù cho như thế vẫn như cũ có đến vài lần ta đều là đột nhiên nhìn thấy đèn xe, dồn sức chuyển hướng mới hiểm lại càng hiểm tránh đi, loại cảm giác này tựa như cùng Shinigami (tử thần) sát vai mà qua."
Nhớ lại tình huống nguy hiểm lúc đó, cho dù cho tới hiện tại trong lòng ông chủ cửa hàng thuỷ sản vẫn sợ hãi như cũ.
"Dưới loại tình huống này lại thần kinh thép cũng không cách nào duy trì trong thời gian dài, bởi vậy ta cùng Kobayashi luân phiên dẫn trước, tranh thủ thời gian nghỉ ngơi cho nhau, còn Asano Naoto, ở trong trận đấu này hắn đã sớm bị loại, kẻ được gọi là lái xe dũng cảm nhất Tokyo, ý chí của hắn đã bị phá hủy, chỉ dám núp ở sau lưng chúng ta run lẩy bẩy, nhưng mà về sau phát sinh tình huống mà mọi người không ngờ tới. Ở thời điểm sắp đi được nửa đường ta nghe được tiếng còi của xe vận tải lớn ở phía trước, đang chuẩn bị đổi làn đường, không nghĩ tới xe GT-R của Asano Naoto đột nhiên tăng tốc, chèn ta kẹt ở làn bên trái bên trong cùng, ta thử tăng tốc cùng giảm tốc thế nhưng hắn từ đầu đến cuối vẫn luôn ngăn tại phía bên phải của ta, ta đại khái có thể đoán được khi đó hắn đang suy nghĩ gì, biểu hiện của hắn hôm nay thực tế quá hỏng bét, nếu như thua trận trận đấu này truyền đi toàn bộ danh vọng của hắn góp nhặt bao lâu nay toàn bộ bị hủy, bởi vậy sinh lòng ác. . . Asano Naoto quyết tâm muốn cho ta vào chỗ chết, thời gian của ta càng ngày càng ít, trong lòng của ta không khỏi sinh ra cảm giác tuyệt vọng, cho là hôm nay mình sẽ chết tại đây, lại không nghĩ rằng ngay lúc này, Kobayashi Ryō điều khiển LEXUS nghĩa vô phản cố va vào Asano Naoto GT-R. Sau một khắc xe của hai người bọn họ cùng một chỗ mất khống chế, GT-R - Asano Naoto lăn vào khung gầm xe vận tải lớn, về sau xe vận tải lớn nghiêng đổ, nện ở trên LEXUS -Kobayashi Ryō, ngay lúc đó tình cảnh quá mức đẫm máu, ta thậm chí không dám nhìn, toàn bộ trần xe của hắn đều lõm xuống, đầu xe bốc lên cuồn cuộn khói đặc."