Móng vuốt của mèo con Tiểu Lam vừa vung lên, trước mắt cô liền xuất hiện một cái màn hình ánh sáng giống như giao diện trò chơi điện tử, phía trên có mấy cái icon đầu mèo màu xanh lá cây, màu trắng, màu trắng hơi mờ và cả màu xám.
Tiểu Lam giới thiệu quy tắc cho cô: “Dùng tinh thần lực hệ mộc để di chuyển đầu mèo màu xanh lá cây, tinh thần lực hệ điều trị di chuyển đầu mèo màu trắng, tinh thần lực hệ không gian di chuyển đầu mèo màu trắng mờ, xếp được ba cái đầu mèo trở lên là có thể tiêu trừ, cái đầu mèo màu xám không thể di chuyển được, sau mười phút sẽ thống kê số lượng đầu mèo bị tiêu trừ là bao nhiêu…”
Liên Thanh Nhuy nghĩ, cái này thì đơn giản! Trước khi mỗi khi cô có thời gian rảnh không có việc gì làm thì cô thích nhất là chơi trò chơi!
Nhưng mà sau khi Liên Thanh Nhuy thật sự nhấn nút bắt đầu thì mới phát hiện – màu sắc của mấy cái đầu mèo này cứ ba giây là sẽ ngẫu nhiên thay đổi một lần!
Mẹ nó chứ, cô nhìn mà hoa cả mắt, đầu óc choáng váng luôn rồi…
Nếu không phải là mấy cái icon đầu mèo này thực sự quá đáng yêu, cô thật muốn làm một nồi hầm đầu mèo bốn màu thập cẩm.
Sau khi kiểm tra độ nhanh nhẹn của tinh thần lực xong, Liên Thanh Nhuy cảm giác như mình đã trở thành một con mèo tàn phế, đặt mông ngồi bệt ở trên sàn nhà không muốn động đậy nữa.
Tiểu Lam tuyên bố số liệu kiểm tra, tiện thể còn mỉa mai: “Độ nhanh nhẹn của hệ mộc là A, độ nhanh nhẹn của hệ trị liệu là A-, độ nhanh nhẹn của hệ không gian là B-…Thân ái, cô nên rèn luyện tinh thần lực của mình cho tốt đi! Kẻ lười biếng là không có tương lai đâu đấy!”
Liên Thanh Nhuy lười biếng nói: “À, tôi cảm thấy lười biếng lại rất tốt…”
Mèo con Tiểu Lam lập tức nổi giận: “Lười biếng chính là lãng phí thiên phú tinh thần lực của cô!”
Ngay sau đó, cô đã bị Tiểu Lam ném vào trong hạng mục kiểm tra thứ tư – khảo nghiệm mô phỏng khả năng sinh tồn trên chiến trường Trùng Tinh.
Lần này không còn là căn phòng giả lập thực tế ảo nữa mà là một chiến trường cực kỳ xa lạ.
Giọng nói máy móc của Tiểu Lam vang lên ở bên tai: “Xin hãy kiên trì cố gắng sống sót lâu nhất có thể!”
Liên Thanh Nhuy nhìn thấy bên cạnh mình lúc này là một trùng tộc với thân hình to lớn, tướng mạo xấu xí nhìn đến đau con mắt, ngây ngô đứng tại chỗ suy nghĩ ba giây – nói cách khác chính là dù cô có làm thế nào thì cũng phải chết đúng không?!
Trong bài kiểm tra này có sống lâu hơn nữa cũng chẳng có phần thưởng!
Được rồi, bản chất của Liên Thanh Nhuy quả thật chính là lười biếng, Phật hệ, không có ý chí chiến đấu gì…Đánh đánh giết giết gì đó, hoàn toàn không thích hợp với cô.
Cô chỉ muốn đánh đàn, ca hát, nấu ăn, vuốt ve mèo.
Chết sớm siêu sinh sớm, không cần phải ở đây lâu cay con mắt.
Hơn nữa, nếu như cô biểu hiện quá lợi hại, chẳng phải là sẽ làm cho đại bạch hổ sinh ra tâm lý phòng bị với cô sao?
Một tiểu thư quý tộc được nuông chiều từ nhỏ, tinh thần lực đột nhiên bộc phát tăng lên đã là rất khả nghi rồi, nếu như cô đột nhiên trở nên dũng mãnh đại sát tứ phương nữa, thật sự không khác gì việc đang tuyên bố ra ngoài là mình có vấn đề.
Vì thế Liên Thanh Nhuy đứng ở trên chiến trường Trùng Tinh, đầu tiên là có vẻ mặt ngơ ngác, sau đó liền hoảng sợ hét chói tai cùng với hoảng hốt chạy loạn…
Rất nhanh sau đó…vô số trùng tộc khổng lồ đã bị tiếng hét của cô hấp dẫn tới và giẫm chết.
Ừm, tổng thời gian sinh tồn của cô ở trong đó chỉ dài chưa tới một phút đồng hồ.
Khi Liên Thanh Nhuy ôm ngực ngồi dậy trên giường kiểm tra tinh thần lực, cảm thấy may mắn nhất chính là, lần đầu tiên cô làm mấy hạng mục kiểm tra này, cảm giác đau đớn ban đầu mặc định là 10%...
Cho dù như thế, bị một đống trùng tộc diện mạu xấu xí dẫm chết vẫn là quá đau.
Đại bạch hổ quan sát toàn bộ quá trình kiểm tra tinh thần lực của Liên Thanh Nhuy, thấy được số liệu kiểm tra, lúc này đây tâm tình lại vô cùng phức tạp.
Không ngờ được đẳng cấp tinh thần lực của người phụ nữ này đột nhiên bạo tăng, hơn nữa còn thức tỉnh cả dị năng hệ không gian cực kỳ quý hiếm nữa, mặc dù độ nhanh nhẹn có hơi kém một chút nhưng cũng cao hơn rất nhiều người, thế mà khi ở trên chiến trường lại chỉ sống chưa tới một phút!
Kết quả là không cẩn thận, lại nghe được mấy cái suy nghĩ lung tung ở trong đầu cô.
Xem ra, nếu như sau này thật sự muốn dẫn cô ấy đến với dã ngoại sinh tồn hoặc một chỗ nào đó nguy hiểm, cứ mang theo cho cô ấy một con dao làm bếp với một cái nồi nấu đa chức năng là được rồi.