Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tiên Giả

Chương 112: Đi sàng liệu (1)

Chương 112: Đi sàng liệu (1)





“Cái này…” Viên Minh nghe Phương Cách đánh giá mình xong, nhất thời nghẹn họng không nói được gì.

“Có điều…”

Lúc này, Phương Cách sư huynh bỗng đổi đề tài, Viên Minh cho rằng y định nói một chút ưu điểm của mình thì mừng rỡ, cảm thấy rốt cuộc có thể tìm về chút thể diện và lòng tin.

“Có điều, xuất phát điểm cao thấp không quyết định thành tựu trong tương lại. Cho tới hiện tại, trong một trăm tám mươi ba tên đệ tử ký danh kia, cũng chỉ có năm người có thể vung búa liên tục ngàn lần, rèn ra thiết phôi pháp khí đủ tiêu chuẩn mà thôi. Có thể trở thành người thứ sau hay không, chủ yếu vẫn là xem có đủ chăm chỉ, đủ kiên trì hay không.” Phương Cách từ tốn nói thêm.

Dù không nghe được bất kỳ lời khen ngợi nào dành cho bản thân, nhưng chỉ một câu “Xuất phát điểm cao thấp không quyết định thành tựu trong tương lai” vẫn thực sự khiến Viên Minh thấy xúc động.

Xuất phát điểm của hắn chỉ là pmtn, thấp tới không thể thấp hơn được nữa, bây giờ mới leo qua cửa ải đầu tiên, trở thành đệ tử ký danh của Bích La Động, vậy cứ lấy việc trở thành luyện khí sư làm cửa ải thứ hai cần phải vượt qua đi.

“Đa tạ sư huynh dạy bảo.” Viên Minh hít sâu một hơi, hướng về phía Phương Cách, ôm quyền khom người nói.

“Tự luyện tập đi…Ngươi bây giờ vẫn chỉ là giai đoạn học đồ, tạm thời không cần tiếp nhận nhiệm vụ rèn đúc. Phải rồi, giờ Ngọ đừng quên tới nhà ăn bên kia ăn cơm.” Phương Cách nói.

“Nhiệm vụ rèn đúc?” Viên Minh thắc mắc hỏi.

“Chờ sau khi ngươi có thể vung búa liên tục năm trăm sáu mươi lần, lập tức có thể nhận một số nhiệm vụ rèn đúc cơ bản, giúp các sư huynh đệ trong tông môn luyện chế một ít lợi khí, ám khí thông thường, hoặc một số món cần cho linh thú tọa kỵ kiểu yên ngựa vậy.” Phương Cách thuận miệng giải đáp.

Viên Minh nhớ lại món đạn khói mà hắn từng dùng, hình như chính là từ Hỏa Luyện đường mà ra.

“Đã rõ.” Viên Minh gật gật đầu.

“Đúng rồi, đây là giáo trình luyện khí cơ sở, ngươi cầm về đọc đi. Nửa tháng nữa, ta sẽ đến kiểm tra thành quả học tập của ngươi, bao gồm cả tình hình luyện phôi của ngươi.”

“Đa tạ sư huynh.” Viên Minh tiếp nhận một cuốn sách bìa xanh từ tay Phương Cách, xong cất nó vào trong ngực áo.

Sau khi Phương Cách cầm theo khối phôi sắt đã được luyện tốt kia rời đi, Viên Minh bắt đầu châm lửa, tiếp tục luyện tập quai búa.



Sau giờ Mùi, một hồi tiếng chiêng kim loại vang lên.

Các đệ tử ở trong Hỏa phường bận rộn hơn nửa ngày, bắt đầu lục tục ngưng rèn rồi rời đi.

Lúc này mới có người để ý thấy, bên trong có một người mới bộ dáng đoan chính, nhưng thể phách lại không được tráng kiện cho lắm.

Có điều thấy hắn vẫn đang ra sức nện búa nên mọi người đều không đi qua quấy rầy.

Qua giờ Mùi ba khắc, Viên Minh, thân ướt đẫm mồ hôi, mới dừng rèn, tìm đến nhà ăn ăn cơm, tiếp đó lại chạy đi tắm, xong xuôi mới lê tấm thân mệt mỏi trở về chỗ ở.

Sau khi bước vào trong phòng ở, Viên Minh ngồi xuống, lấy quyển sách từ trong ngực áo ra, thấy trên bìa sách có đề bốn chữ “Luyện Khí Cơ Yếu” bằng văn tự Nam Cương, lập tức mở ra đọc.

Sau khi lật đọc, hắn phát hiện nội dung được ghi chép trong sách đều là những kiến thức cơ bản về luyện khí, ví dụ như cách phân biệt các loại vật liệu luyện khí cơ bản, nhiệt độ hố lửa để nấu chảy các loại vật liệu khác nhau…vv...

Viên Minh lật lật sách, cảm thấy trước mắt nhòe đi, buồn ngủ không chịu được liền gục lên bàn ngủ thiếp đi.

Cũng không biết qua bao lâu, một con giờ lạnh thổi qua, Viên Minh giật mình bừng tỉnh, vô thức sờ Thanh Ngư kiếm bên hông.

Trong lúc bất tri bất giác, hắn nghĩ mình vẫn đang ở trong Thập Vạn Đại Sơn, mà mình lúc này lại ngủ say như chết khiến hắn hoảng hồn một trận.

Nhưng sau khi nhìn rõ cảnh vật xung quanh, hắn lại không khỏi ngẩn ra một lúc.

Lúc này, một mảnh trăng trong ngần từ bên ngoài chiếu vào, nhưa dải lụa mỏng trải lên mặt bàn trước người hắn.

Viên Minh đã tan cơn buồn ngủ, liền dứt khoát ngồi xuống mặt đất, hai tay kết quyết, bắt đầu tu luyện Minh Nguyệt quyết.

Trên cây tùng ngoài cửa sổ, tại một chạc cây mà hắn không nhìn thấy, một con mèo bạc ườn người nằm dài.

Nó gối đầu lên trên hai chân trước, hai mắt như khép hờ, ánh trăng trong veo tựa như nước chảy trên người nó, bộ lông màu bạc phản chiếu những đợt sóng ánh sáng lăn tăn.



Thời gian nhoáng cái đã qua nửa tháng.

Trong một phòng rèn của Hỏa phường, tiếng “keng keng” liên tục vang lên bên tai, Viên Minh tay cầm búa rèn nện lên một khối phôi sắt.

Phương Cách và mấy tên đệ tử Hỏa Luyện đường đứng vây xem bên cạnh, Trần Uyển cũng ở chỗ này.

“Hai trăm tám mươi mốt, hai trăm tám mươi hai…” Một tên đệ tử đếm số.

Viên Minh ra sức huy động cây búa, bất kể cường độc hay tốc độ đều giống y như Phương Cách từng làm mẫu trước đó, không có chút sai lầm nào, thế nhưng theo thời gian trôi đi, khí lực của hắn không ngừng tiêu hao, sắc mặt cũng dần trở nên tái nhợt.

Khi tên kia vừa đếm qua ba trăm chưa được bao lâu, cánh tay hắn đau nhức không nhấc nổi cây búa lên nữa, để nó mất không chế đập “keng” một tiếng lên đe.

“Quai búa ba trăm mười lăm lần, khảo hạch thất bại.” Phương Cách lắc đầu, dùng ngữ điệu không cảm xúc tuyên bố.

Đám người vây xem cười ồ lên, có mấy tên còn tỏ vẻ châm chọc, cũng khó trách bởi bọn hắn mỗi ngày không biết sẽ phải rèn bao nhiêu lần, mà Viên Minh thậm chí chỉ năm trăm lần quai búa cũng không làm được.

Viên Minh trái lại không cảm thấy khó chịu lắm, hắn đã cố gắng hết sức, xem ra thể chất bản thân so với người Nam Cương vẫn có khoảng cách.

Phương Cách cau mày, thân thể Viên Minh xem bộ không thích hợp để làm thợ rèn, có điều việc hắn cần cù khắc khổ luyện tập mỗi ngày trong suốt thời gian qua, y đều thu lại trong mắt.

“Quyển Luyện Khí Cơ Yếu kia xem tới đâu rồi?” Phương Cách hỏi.

“Cơ bản đã ghi nhớ hết.” Viên Minh trả lời.

“Nhớ hết rồi? Kể nơi sản sinh, đặc điểm và tính chất của Ổ Thiết thạch xem.” Phương Cách trầm mặt xuống, giọng nói bỗng nhiên trở nên nghiêm nghị.

Y hỏi là hỏi đọc được tới đâu chứ không phải đã nhớ chưa, bởi bản Luyện Khí Cơ Yếu kia là cơ sở luyện khí của Hỏa Luyện đường, nội dung đã nhiều còn tạp, cho dù là đệ tử lâu năm của Hỏa Luyện đường cũng không dám nói ghi nhớ được một nửa nội dung.

Phương Cách chủ quản Hỏa phường, tính tình ổn trọng, ghét nhất loại người ba hoa chích hòe, nói năng tùy tiện.

“Ổ Thiết thạch sản sinh từ dãy Hắc Sơn phía Tây Bắc Nam Cương, tính âm hàn, tính dẻo khá cao, thích hợp để rèn đúc các loại pháp khí như cung tiễn, nhuyễn tiên.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch