WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Tiên Giả

Chương 49: Xua nhện nuốt sói (2)

Chương 49: Xua nhện nuốt sói (2)


Ở giữa những thứ dơ bẩn này, thình lình có thứ màu đỏ thẫm, hình dạng như linh chi tiên thảo. Thứ này trên bề mặt có vân như vân gỗ, nhưng lại giống như động vật, có cảm giác nhúc nhích rất khẽ.

“Đúng rồi, đây chính là Nhục linh chi ghi trong Bách Thảo Tập.” Viên Minh sáng mắt lên, lộ vẻ vô cùng mừng rỡ.

Mấy ngày trước, khi ra ngoài săn thú, con mồi vốn đã bị thương, nhưng sau khi trốn vào mảnh u cốc này liền mất dạng, tiếp đó hắn đi tìm mới phát hiện là bị con Độc Giác Lang Chu kia nẫng tay trên mất.

Trong khi quan sát, hắn mới phát hiện gốc Nhục linh chi này, biết nó là linh dược quý báu được ghi trong Bách Thảo tập, liền nổi lên ý định đoạt lấy.

Có điều sau khi thử một lần, hắn bất đắc dĩ nhận ra, mình cơ bản không phải đối thú của con nhện kia, thế là lại định ra kế sách ‘Xua nhện nuốt sói’, dẫn dụ đám người tlb truy sát hắn tới nơi này, sau đấy nhân lúc loạn đi đoạt bảo.

Mắt thấy bảo vật ngay trước mặt, Viên Minh lập tức bước tới, đào đủ cả gốc Nhục linh chi to bằng bàn tay kia lên, bỏ nó vào trong túi da thú được chuẩn bị sẵn từ trước, rồi nhét vào trong ngực áo.

Vật đã tới tay, Viên Minh đi tới cửa động, dự tính quan sát tình hình bên ngoài một chút rồi tính tiếp.

Nhưng khi vừa mới bước tới, từ trên cửa động đột nhiên có một gương mặt người trắng toát rủ xuống, giương đôi mắt mở trừng nhìn hắn.

Trong con mắt kia là một vùng đen như mực, không thấy chút lòng trắng nào, nhìn qua cảm giác vô cùng tà dị.

Viên Minh giật nảy người, lập tức trốn về sau, lúc này mới nhìn rõ toàn cảnh gương mặt trắng bệch kia, rõ ràng là một tổ hợp những đường vân đặc thù trên đầu một con nhện toàn thân đen bóng.

Con nhện có hình thể nhỏ hơn Độc Giác Lang Chu rất nhiều, tám cái chân mảnh khảnh như cây gai, thân thể vừa dài vừa nhỏ, duy chỉ có cái đầu tròn trịa, bên trên lại mọc ra một bộ mặt người trắng toát.

Khi Viên Minh nhìn chằm chằm nó, nó cũng đang nhìn lại Viên Minh, chỉ là trong con ngươi đen sì kia chẳng thấy được điều gì.

Lúc này, gương mặt người cổ quái kia thình linh nhếch miệng cười một tiếng, có điều bên trong không lộ ra nửa cái răng nào, thậm chí không thấy khoang miệng, y như một tấm da mặt hữu hình vô thực được dán trên trán con nhện.

Cảnh tượng quỷ dị này khiến Viên Minh cũng không khỏi lạnh gáy, vô thức muốn trốn chạy.

Nhưng hang động trên vách đá này rất nông, lối ra lại chỉ có một, cứ thế Viên Minh bị chặn ở bên trong.

Hắn không thể không thi triển Phi Mao thuật, hóa thành dạng vượn trắng, đồng thời quờ quạng trong đống xương cốt, cầm đại lên một cây xương không biết là của thú gì, làm bộ muốn vận Súc Nguyên Tí ném đi.

Nhưng xương thú này không biết đã chết bao lâu, còn chưa kịp dùng đã ‘rốp’ một tiếng, vỡ vụn ra.

Viên Minh vội vàng đổi một cây khác, kết quả vẫn là vừa nắm chặt cái là vỡ vụn.

Hắn chửi thầm trong bụng một câu, lại lần nữa lấy ra một cây, đang khi định ném, chợt nhận ra cảm giác trong tay không đúng lắm, nhìn kỹ mới phát hiện, trong tay mình nào phải xương gì, rõ ràng là một thanh kiếm cổ han gỉ bằng đồng xanh.

Đúng lúc này, con nhện mặt người kia lại tấn công trước một bước. Nó đưa một cái chân mảnh dài như mâu thép, đâm thẳng về phía Viên Minh với tốc độ cực nhanh, so với con Độc Giác Lang Chu kia thì hơn chứ không kém.

Viên Minh mặc kệ trời trăng, lập tức vung kiếm đón đỡ.

Một tiếng ‘keng’ vang lên!

Trường kiếm cùng chân nhện va chạm, bắn ra một đốm hoa lửa.

Viên Minh chỉ cảm thấy có một lực cực lớn đánh tới, chấn hắn không thể không lui về sau, lại nhìn trường kiếm trong tay, thấy nó chỉ bị đánh rụng một mảng rỉ sét nhỏ, không có gì đáng ngại.

Lúc này, con nhện mặt người lại lần nữa triển khai công kích, dùng hai chân đâm tới, mỗi cây một hướng, từng đòn từng đòn nối nhau, liên tục tấn công Viên Minh.

Viên Minh vừa huy kiếm đón đỡ, vừa ra sức bức ép nó quay ngược lại phía cửa động.

Không gian trong động thực sự có hạn, hắn di chuyển qua lại đều rất khó khăn, nên mới rơi vào tình cảnh bị động như vậy.

Ngay khi hắn đang chống đỡ công kích của chân nhện, đồng thời không ngừng tiến về phía cửa động, bụng con nhện mặt người kia bỗng hóp lại, kế đó, một lỗ nhỏ trên bụng nó bất thình lình phun ra một đám dịch đặc màu trắng. Khối dịch đặc này kéo dài, mở rộng giữa không trung, tạo thành một tấm mạng nhện màu trắng trùm xuống đầu Viên Minh.

Viên Minh thấy thế, một tay vung kiếm đỡ đòn tấn công chớp nhoáng từ chân nhện, một tay xòe năm ngón ra bắt lấy tấm mạng nhện, tiếp đó lại huy động cánh tay xoay vòng vòng, cuốn mạng nhện lại thành một cục.

Ngay lập tức, một cảm giác đau đớn thấu tim từ lòng bàn tay hắn truyền ra, đồng thời một lực ăn mòn cực mạnh thẩm thâu vào trong lòng bàn tay, dù đã có một lớp da vượn bao bọc, máu thịt nơi lòng bàn tay vẫn chỉ trong nháy mắt đã bị ăn mòn thành vô số vết thương.

Cảm giác đau đớn như bị thiêu đốt khiến Viên Minh trợn tròn hai mắt, đồng thời một luồng khí tức hung hãn như vốn không thuộc về hắn bị kích phát.

Hắn quát lớn một tiếng, đưa một tay cầm kiếm hoành trước ngươi ngăn cản công kích, ngay tiếp đó lại bất ngờ nhảy vọt tới trước, xiết chặt bàn tay đang bị bỏng kia, đánh ra một quyền nghênh đón một cái chân nhện đang hung hăng đánh tới.

___________________________________________________________

Chú giải: Không tính là chú giải, mình chỉ giải thích mấy cái tên xuất hiện trong chương.

- Độc Giác Lang Chu: nhện sói một sừng. Con này có một sừng trên trán, tính cách có vẻ tàn bạo nên thêm chữ lang(sói).

- Bách Thảo tập: Tuyển tập ghi kiến thức về rất nhiều loại thảo dược, số lượng 100 (bách) chỉ là tượng trưng, ý chỉ nhiều.

- Nhục linh chi: Nhục là thịt, linh chi có thể động đây như thân làm từ thịt.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.