Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tiên Giả

Chương 62: Dựng dưỡng (2)

Chương 62: Dựng dưỡng (2)


“Thú hồn…” Viên Minh nghe những lời này, nhớ lại tình cảnh khi lư hương cường hóa hai tấm da thú.

Hắn lúc trước đã hoài nghi trong Phi Mao thú bì có ẩn chưa thú hồn, bây giờ xem ra quả là thế thật.

“Luyện hóa xương cốt, máu thịt hung thú thật ra cũng không có gì, thứ trọng yếu nhất bên trong Phi Mao thú bì chính là thú hồn! Viên huynh dùng Phi Mao thuật lâu như vậy, hẳn là cũng ít nhiều cảm nhận được thú hồn bên trong nhỉ?” Cáp Cống tiếp tục nói.

“Phát giác một chút.” Viên Minh ậm ừ đáp.

“Nhưng những tấm Phi Mao thú bì này đã là vật chết, thú hồn bên trong cũng liên tục từ từ suy yếu, thế nên cái gọi là dựng dưỡng Phi Mao thú bì, thực chất là dùng pháp lực ôn dưỡng da thú, ổn định thú hồn trong đó.” Cáp Cống bây giờ mới đi vào chuyện chính.

“Thú hồn suy yếu là xu thế không thể nào nghịch chuyển, vậy việc ổn định thú hồn bên trong rốt cuộc là có mục đích gì?” Viên Minh trước gật gật đầu, sau lại hỏi.

“Dựng dưỡng da thú không chỉ có thể làm chậm lại việc thú hồn suy yếu, còn có thể khiến bản thân và Phi Mao thuật càng phù hợp hơn, từ đó điều khiển Phi Mao thuật biến thân càng tốt hơn. Vận khí tốt, còn có thể kích phát tiềm năng của thú hồn, thức tính một hai loại năng lực, đương nhiên đây chỉ là chuyện có thể gặp chứ không thể cầu, hơn nữa cần phải hao phí thời gian rất dài.” Cáp Cống giải thích, trong mắt thoáng hiện lên vẻ ước ao.

“Kích phát tiềm năng thú hồn, thức tỉnh năng lực mới!” Viên Minh thầm nói trong lòng một câu, đưa mắt nhìn qua cánh tay phải.

Nhìn từ việc lư hương thần bí chữa trị và kích phát năng lực da thú trước đây mà nói, theo một khía cạnh nào đó thì cũng là dựng dưỡng thú hồn, hơn nữa hiệu quả còn vượt xa cái bí thuật dựng dưỡng trong lời Cáp Cống.

“Ngươi cảm thấy hứng thú với bí pháp dựng dưỡng da thú sao? Thuật này ta cũng là ngẫu nhiên có được, tặng người một bản này.” Cáp Cống thấy Viên Minh xuất thần tới ngây người, nghĩ rằng hắn cảm thấy hứng thú với bí pháp này, liền lấy một tấm da thú với chi chít chữ bên trên, đưa tới.

“Vậy thì đa tạ Cáp Cống huynh.” Viên Minh quả thực có hứng thú nới thuật dựng dưỡng nên cũng không khách khí.

“Viên huynh cứu ta một mạng, bí thuật cỏn con, còn chưa có đủ.” Cáp Cống cười ha ha, chỉ điểm cho Viên Minh mấy câu tâm đắc về bí thuật dựng dưỡng này, xong liền tiếp tục nhắm mắt vận công.

Viên Minh phát hiện nội dung thuật dựng dưỡng này cũng không phức tạp, nguyên lý cơ bản của nó là thông qua việc chuyển hóa pháp lực trong người mình thành một loại năng lượng nào đó có tác dụng ôn dưỡng thần hồn, sau đó lại dùng thủ đoạn đặc thù rót vào trong da thú để ôn dưỡng thú hồn, cái nữa là việc Phi Mao thú bì mạnh yếu thế nào có liên quan mật thiết với việc thú hồn mạnh yếu, vui buồn ra sao.

Sau khi đã tìm hiểu được sơ bộ nội dung, hắn lập tức vận chuyển Cửu Nguyên quyết, chậm rãi rót pháp lực vào trong da vượn, vận chuyển theo phương pháp ghi trong bí thuật, tức thì chỗ da tay tiếp xúc với tấm da vượn nổi lên từng tia sáng trắng, y như Cáp Cống thi pháp lúc nãy.

Viên Minh thấy vậy, thầm hài lòng, tiếp tục vận chuyển pháp lực.

Thời gian từng giờ trôi đi, nhoáng cái đã qua nửa ngày, hắn phát hiện cảm ứng giữa bản thân và tấm da vượn đúng là có tăng lên, có điều mức độ tăng cường này thực sự rất có hạn, muốn dựa vào cái này để đề thăng uy lực của Phi Mao thuật phải khổ tu hết năm này tới tháng nọ mới được, hơn nữa việc này không chỉ tiêu hao không ít pháp lực, mà còn ảnh hưởng đến việc tu luyện hàng ngày nữa.

“Lúc trước dùng lu hương cường hóa da thú, đều là để da thú tự động hấp thu, hiện tại có thuật dựng dưỡng này, nếu dùng thuật này thôi động luồng nhiệt lưu từ lư hương dung nhập vào trong da vượn trắng, có lẽ sẽ càng thêm hữu hiệu?” Một ý tưởng đột nhiên hiện lên trong đầu hắn.

Nói là làm ngay, Viên Minh lặng yên đi đến một chỗ kín đáo bên ngoài động quật, lấy lư hương ra nâng trên tay.

Một dòng nhiệt lưu từ trong lư hương chảy ra, Viên Minh vội vàng vận chuyển thuật dựng dưỡng nhằm dẫn dắt luồng nhiệt lưu này, cẩn thận từng chút tụ vào cánh tay phải của hắn.

“Hy vọng thuật này hữu dụng.” Hắn thầm cầu nguyện, bấm đốt điểm tới, rót luồng nhiệt lưu của lư hương vào trong tấm da vượn.

Da vượn trắng như bọt biển thấm nước, hấp thu toàn bộ luồng nhiệt lưu, tiếp đó không gió mà bay, rồi tự động thi triển Phi Mao thuật, bám lên người Viên Minh, hóa thành hình thái vượn trắng.

Bên trên thân thể vượn trắng hiện ra từng đường vân màu trắng tỏa sáng chớp động, mà ảo ảnh hồn vượn kia cũng lần nữa hiện ra, có điều ngưng thực hơn trước khá nhiều.

Bên cạnh đó, Viên Minh phát hiện liên hệ giữa hắn và da vượn càng sâu sắc hơn, tỉ mỉ tính toán thì hiệu quả một lần này thôi đủ bằng hai tháng tu luyện thuật dựng dưỡng.

Hắn nhẹ nhàng thở ra, sau đó lại tiếp tục thôi động nhiệt lưu trong lư hương, rót vào tấm da vượn, đường vân trên da vượn theo đó càng lúc càng phát sáng rực rỡ.

Sau mấy chục lần liên tục nhận nhiệt lưu rót vào, cho dù có thuật dựng dưỡng hỗ trợ, tấm da vượn cũng không tiếp tục hấp thu nhiệt lưu nữa.

Lúc này, đường vân trên da dượn trở nên thô to hơn rất nhiều, tỏa ánh sáng lấp lánh, đồng thời ảo ảnh vượn trắng cũng biến thành nửa hư nửa thực, phát ra từng tràng những tiếng gào rống hưng phấn.

Mối liên hệ giữa Viên Minh với tấm da vượn trên người sâu sắc hơn rất nhiều, hắn có thể cảm nhận rõ ràng được yêu lực lưu động trong da vượn, thậm chỉ còn có thể phát giác yêu lực duy trì Phi Mao thuật đang như thủy ngân, không ngừng xâm nhập kinh mạch, lục phủ ngũ tạng, đan điền, thậm chí cả đầu óc hắn.

“Phi Mao thuật xâm thực hóa ra là thế này.” Hắn thu hồi lư hương, híp mắt lại.

Biết cách mà yêu lực cắn trả bản thân, sau này tự nhiên cũng sẽ có thêm tự tin để ngăn cản.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch