WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Tiên Giả

Chương 70: Quái sự (2)

Chương 70: Quái sự (2)


Trên đường đi, Viên Minh vô thức thôi động Vô Ảnh Bộ.

Theo tu vi và pháp lực tăng lên, Vô Ảnh Bộ mà hắn thi triển cũng càng thêm thuần thục tự nhiên, dễ dàng thu phát.

Đi được nửa đường, rừng cây bên cạnh chợt có tiếng “soạt” vang lên, một con thỏ xám to béo nhảy ra, hốt hoảng chạy trốn.

Viên Minh vừa bế quan ròng rã ba ngày ba đêm để đột phá bình cảnh, một giọt nước cũng không uống, hiện tại bụng khá đói, liền bấm niệm pháp quyết điểm một cái vào hư không.

Dưới chân con thỏ đang chạy đột nhiên có ánh sáng xanh lóe lên, tiếp đó một cây gai gỗ(2) thình lình xuất hiện, chuẩn xác xuyên qua người con thỏ, đâm ra sau lưng.

Thỏ xám kêu chít chít thảm thiết, giãy dụa mấy cái rồi nhanh chóng bất động.

Hắn đứng dậy, bước tới lấy thi thể thỏ xám ra, đang định lột da thì đột nhiên ngừng động tác lại, ánh mắt rơi vào khoảng giữa cằm và chi trước con thỏ.

Nơi đó dính không ít máu, toát ra màu đỏ thẫm, nhưng đấy chắc chắn không phải máu của con thỏ này.

Từ trong vết máu đọng, Viên Minh lấy ra một sợi lông dài mềm màu đỏ lửa, nhìn kỹ rõ ràng là tóc người.

Sắc mặt hắn trở nên ngưng trọng, đứng lên, bước lại hướng mà con thỏ vừa nhảy ra.

Ban đầu không phát hiện được đi, nhưng khi thêm một quãng ngắn, liền ngửi thấy mùi máu tanh từ đằng trước truyền tới.

Viên Minh lần theo hướng phát ra mùi máu bước tới, rất nhanh tới được chỗ một sơn cốc. Rẽ đám hoa cỏ tươi tốt ở cửa cốc ra, sắc mặt hắn chợt biến đổi.

Chỉ thấy trong sơn cốc có mấy bộ thi thể nằm ngổn ngang, hơn nữa cùng là Phi Mao thú nô, thân thể kẻ nào kẻ nấy đều bị chia thành mấy khúc, tử trạng(3) thảm không nỡ nhìn.

Phi Mao thú bì của những người này cũng bị xé rách thành nhiều mảnh, hoàn toàn hư hỏng.

Viên Minh nhíu chặt tràng mày!

Sau khi tiến vào Thập Vạn Đại Sơn, hắn cũng coi như quen nhìn thấy cảnh chém giết tanh máu, nhưng hành vi phân thây hung tàn như vậy thì mới thấy lần đầu, Phi Mao thú nô e là không ai đi làm vậy, có điều nhìn cũng không giống như hung thú làm.

Hắn cố nén cảm giác buồn nôn, tra xét rõ ràng những thi thể này một phen, tiếc là không phát hiện được gì.

Viên Minh không tiếp tục ở lại đây mà nhanh chóng rời đi.

Hắn lúc này không còn bụng dạ nghĩ chuyện ăn uống, tiếp tục lên đường, chẳng mấy chốc đã đến Cáp Mô cốc.

Có điều Cáp Mô cốc ngày thường khá náo nhiệt, giờ phút này lại im ắng, có vẻ khá quỷ dị.

Viên Minh vừa đi vừa băn khoăn đưa mắt nhìn bốn phía, chỉ thấy mấy gian nhà đá mà đám đệ tử ký danh Bích La Động dùng làm chỗ buôn bán trước đây đều đóng cửa, cả sơn cốc không một bóng người.

Hắn mau chóng bước tới trước cửa căn nhà đá mà Triệu Đồng dùng trước đây, phát hiện ở đây cũng như vậy, tiếp tục là cảnh người không phòng trống.

“Hẳn là đã có chuyện gì đó xảy ra?” Viên Minh rờ cằm, lẩm bẩm tự hỏi.

Tin tức mà Cáp Cống đưa cho hắn đã nói tình hình Thập Vạn Đại Sơn gần đây không có gì dị thường, xem ra Cáp Mô cốc xảy ra kịch biến cỡ này là chuyện mới gần đây.

Viên Minh im lắng đứng một lát, khi đang định quay người rời đi, đột nhiên nghĩ tới một chuyện, xong liền cất bước đi tới chỗ hẻo lánh phía sau gian nhà đá, vươn tay thò vào kẽ hở giữa hai tảng đá lớn.

Hắn rất nhanh đã rút tay ra, trong lòng bàn tay có thêm một miếng da thú.

Viên Minh cùng Triệu Đồng từng giao dịch nhiều lần nên khá quen thuộc, chỗ này chính là nơi để hai người để lại lời nhắn cho đối phương. Phương thức dùng thư để giao lưu với Thổ Lặc, Cáp Cống cũng chính là học từ chỗ Triệu Đồng.

Viên Minh mở tấm da thú ra, nội dung ghi trên đó không nhiều, chỉ thoáng cái đã đọc hết.

Căn cứ lời nhắn mà Triệu Đồng để lại, đóng cửa Cáp Mô cốc là yêu cầu từ Bích La Động, có vẻ như trong Thập Vạn Đại Sơn đã xảy ra biến cố nào đó, Triệu Đồng còn dặn Viên Minh phải cẩn thận.

Hắn thu tấm da thú lại, trong đầu không khỏi hiện lên hình ảnh thi thể đứt rời mới thấy khi nãy, không biết cái chết của những Phi Mao thú nô kia và biến cố trước mắt này có quan hệ gì hay không?

Viên Minh không dừng lại lâu trong Cáp Mô cốc, rất nhanh đã quay người rời đi, một đường đi thẳng về nơi ở dưới hạp cốc mù sương, dự tính củng cố cảnh giới thêm chút.

Tu vi của hắn tăng lên nhưng bản thân cũng không dám mù quáng tự đại, biến cố xảy ra trong Thập Vạn Đại Sơn khiến Bích La Động cũng phải xem trọng, hắn tự nhiên càng không dám coi thường.

Năm ngày sau đó, Viên Minh lại lần nữa ra khỏi động phủ, trèo lên hạp cộc, tiến về phía tảng đá mốc giới.

Cũng không phải hắn muốn ra ngoài săn thú, mà hôm nay là hạn giao nộp tinh huyết.

Viên Minh rất nhanh liền tới chỗ tảng đá mốc giới, phát hiện Ô Lỗ cũng đã đến.

“Ô Lỗ, từ khi chia tay tới giờ không vấn đề gì chứ.” Viên Minh lên tiếng chào.

“Còn tốt, Viên Minh huynh gần đây thế nào?” Ô Lỗ cười hỏi.

“Cũng tàm tạm.” Viên Minh mỉm cười đáp, thái độ thân thiện hơn trước đấy mấy phần.

Thanh Lang bang dù đã rút nhân thủ về, không còn tổ chức truy tìm hắn với quy mô lớn nhưng mâu thuẫn giữa hai bên còn chưa hóa giải, hiện tại trải qua mấy tháng mà Thanh Lang bang chưa từng mai phục quanh chỗ mốc giới này, chuyện này cùng Ô Lỗ có liên quan rất lớn.

“Ô Lỗ huynh, ta mấy ngày có đi đến Cáp Mô cốc, nơi đó không một bóng người, thăm dò nhiều bên xong mới nghe được rằng trong Thập Vạn Đại Sơn phát sinh dị biến, dẫn tới Cáp Mô cốc bị phong cấm, Thanh Lang bang tin tức nhạy bén, không biết có phải vậy không?” Viên Minh hỏi.

“Tiếp đây Thập Vạn Đại Sơn sẽ phát sinh biến cố gì, chúng ta cũng không rõ.” Ô Lỗ thở dài như có điều suy nghĩ, lắc đầu đáp.

Trong khi hai người đang ta một câu ngươi một câu trò chuyện, Hô Hỏa trưởng lão cưỡi cự ưng từ phía xa vùn vụt lao tới, đáp xuống chỗ cạnh cột mốc.

“Bái kiến Hô Hỏa trưởng lão!” Viên Minh và Ô Lỗ vội vàng đứng dậy thi lễ.

“Hai ngươi các ngươi đều ở chỗ này, rất tốt, có một chuyện muốn thông báo với các ngươi!” Hô Hỏa trưởng lão nhảy từ trên người cự ưng xuống, nói ngay.

“Mời Hô Hỏa trưởng lão căn dặn.” Hai người Viên Minh cung kính đáp.

__________________________________________

Chú giải:

1. Vật ngã lưỡng vong: Cảnh giới quên mọi thứ xung quanh, quên luôn bản thân.

2. Các bạn còn nhớ Viên Minh là tứ linh căn khuyết Thổ không, đúng vậy, đây là lỗ hổng trong truyện mà Vong Ngữ tạo ra khi Viên Minh lại tu luyện được Địa Thứ thuật thuộc tính Thổ, để vá thì mấy chương gần đây lão Vong sửa nó thành Mộc Thứ thuật. Mình sẽ dò và chỉnh sửa lại cho khớp với nguyên tác sau, trước mắt bạn đọc hãy tự sửa trong đầu giúp mình, Viên Minh luyện Mộc Thứ thuật chứ không phải Địa Thứ Thuật nhaaaaaa!

3. Tử trạng: tình trạng khi chết.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.