WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Tiêu Dao Du

Chương 39: Hiệu lực thuốc hối hận: 24 giờ (1)

Chương 39: Hiệu lực thuốc hối hận: 24 giờ (1)



Lại là một ngày qua đi, hoàng hôn xuống núi, nhưng vẫn còn kém một chút thời gian, Phan thị còn chưa có từ phủ Đô Đốc trở về, nhân cơ hội tốt này, Lý Ngư lén lút chaỵ đến trong rừng trúc phía sau phòng ngủ.

Hắn trở lại Lợi Châu đã hai ngày, hắn muốn thí nghiệm trụ luân kia có thể đem thời không liên tục quay ngược lại hay không, lúc này thực nghiệm là an toàn nhất. Thời gian chỉ cần trở về lúc này của một ngày trước là hắn có thể lập tức thí nghiệm lần nữa. Nếu như vẫn thành công, vậy thì hắn có thể trở về thời điểm lúc hắn vừa mới trở về Lợi Châu.

Lý Ngư nắm chặt mặt dây chuyền, nhẹ nhàng đâm vào da thịt, khiến cho huyết dịch nhỏ lên trụ luân, hạt trâu lập tức phát sinh biến hóa kỳ dị, hào quang u lam đột nhiên gợn sóng lên, từng tầng màu u lam tạo thành từng đợt sóng, dập dờn, càng ngày càng lớn, bao phủ toàn thân Lý Ngư trong đó, tác dụng giống như lần đầu hắn phát hiện trụ luân này.

Lý Ngư hoảng hốt một chút, lại nhìn bốn phía, là lúc hoàng hôn giống như cũ, sắc trời biến hóa không quá rõ ràng, hắn thậm chí không biết đã xuyên việt trở về hai tư giờ trước đó hay chưa. Nhưng mà hắn sớm đã chuẩn bị, tối qua trong rừng trúc này hắn đã cố ý để một cái ghế, mà hôm nay hắn đã sớm cất đi rồi.

Lý Ngư vội vàng đi đến chỗ nơi hôm qua để ghế để xem, dựa vào một cây trúc, quả nhiên có một cái ghế, mà hắn khi nãy bước vào trong rừng trúc không hề có. Trong lòng hắn đầy hưng phấn, quả nhiên đã trở về tối qua, hắn lập tức đem máu nhỏ lên dây chuyền, thử xem có thể tiếp tục xuyên việt trở về mười hai trước không, gợn sóng màu u lam lại lần nữa dập dờn lên…

Màu lam gợn lên một lát, Lý Ngư đột nhiên cảm thấy trời đất đảo lộn, hai đầu gối mềm nhũn, quỳ xuống dưới đất. Gợn sóng màu lam biến mất, trên trán hắn mồ hôi chảy ròng ròng, dường như đã chạy rất lâu, toàn thân mệt mỏi.

Trái tim của Lý Ngư đập kịch liệt, qua một lúc lâu, hắn mới lấy lại tinh thần, lau mồ hôi lạnh trên trán, kéo hai chân vẫn còn run lẩy bẩy đi đến cây trúc hắn trước đó khắc lên ký hiệu. Ký hiệu vẫn còn, Lý Ngư đặt mông ngồi xuống đất.

Thời điểm hắn khắc ký hiệu, chính là cùng ngày trước đó một canh giờ, là khắc trong đêm, lúc này vẫn còn là hoàng hôn, nếu như hắn thành công xuyên việt trở về hoàng hôn hôm trước, thì trên cây không nên có ký hiệu mới đúng. Chính là thế, hắn chỉ có thể khiến cho thời không trở về 12 canh giờ, mà không thể tiếp tục lùi nhiều hơn, cũng không thể tiếp tục chưa hết trong mười hai canh giời lại lùi tiếp.

Giấc mộng liên tục lùi thời gian cho đến khi trở về thời đại của chính mình đã tan vỡ, lần thí nghiệm này hắn đã làm rõ, chính là dị bảo đến từ thiên ngoại này chỉ có thể khiến hắn trở về trước mười hai canh giờ, còn nếu cưỡng ép xuyên qua càng nhiều thời không, thậm chí sẽ làm cho thân thể của hắn tạo thành thương tổn rất lớn.

Lý Ngư thở dài, kéo thân thể mệt mỏi trở lại trong đình viện. Mấy con gà mái đang trong sân nhàn nhã đi đi lại lại, Dư thị từ trong phòng khách mở cửa ra, ôm bụng đang mang thai cầm cái mẹt đi đến trong viện.

Dư Thị đã đầu ba mươi, nhưng vẫn có vài phần tư sắc, chỉ là trong người đang mang bầu nên ngoại hình có mập một chút. Nhìn thấy chủ nhà Lý Ngư, Dư Thị cười thân thiết với hắn, sau đó bắt đầu lấy gạo mốc từ trong mẹt ra, vứt xuống đất, mấy con gà mái chạy nhanh qua mổ gạo ăn.

Cảnh tượng quen thuộc như thế, bởi vì hoàng hôn hôm qua, Lý Ngư đã từng trải qua một lần, cảm thụ sự kỳ diệu như thế không khỏi khiến cho tinh thần hắn có chút hoảng hốt.

Dư Thị cười nói:

- Tiểu Lang Quân Lý Gia vẫn chưa ra ngoài à?

Lý Ngư đáp:

- Cháu vừa mới trở về Lợi Châu chưa lâu, cả người vẫn đang rất mệt mỏi, nghỉ ngơi thêm mấy ngày đã rồi nói sau.

Dư Thị khâm phục nói:

- Câu chuyện Tiểu lang quân vì cha mà báo thù, nổi giận chém Chấp kích trưởng đã được lan truyền ở trên phố hết rồi, tiểu lang quân thuần hiếu nghĩa dũng như thế, khiến người ta phải khâm phục.

Lý Ngư cười cười:

- Đại nương quá khen, làm một người con thì nên làm như vậy, đại nương đang mang thai, chắc cũng được 6,7 tháng rồi phải không?

Dư thị nhẹ nhàng vuốt bụng, nở nụ cười ngọt ngào:

- Ừ! Đợi đến lúc qua năm mới thì có lẽ sẽ sinh, nhưng mong lần này là con trai, chồng ta ngay cả tên của đứa bé đã đặt xong rồi, tên là…

Lý Ngư mặt không biểu cảm tiếp lời:

- Đứa bé tên là Diệu Kế!

Dư Thị kinh ngạc nhìn Lý Ngư, sợ hãi than:

- A! Tiểu Lang Quân làm sao mà biết, ông nhà ta vẫn chưa nói với người khác đâu.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.