Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tiêu Dao Du

Chương 42: Phát cho ngươi một tấm thẻ người tốt (2)

Chương 42: Phát cho ngươi một tấm thẻ người tốt (2)


Lý Ngư đi đến cuối ngõ, chỉ thấy có hai người đàn ông lông mày sậm, ôm lấy hai cánh tay, trong miệng ngậm nhánh cỏ lủng lẳng, đang dựa vào khung cửa, Triều nhà Đường đối với việc đánh bạc cấm rất nghiêm ngặt, phát hiện người đánh bạc, “trượng một trăm”, cũng tịch “thu đất đai” gia tịch. Nếu là mở đánh bạc để lấy tiền xây mưu lợi, luật định “kế tang chuẩn đạo luận”. Mà nếu như ở kinh thành tổ chức đánh bạc bắt được sẽ bị kết án tử hình, nếu trong dân gian đánh bạc bị bắt được thì kết án sung quân.

Tuy nhiên, nói là nói như vậy, trong dân gian luôn tồn tại sòng bạc, bách tính sợ bị trả thù, chưa chắc đã dám đi tố cáo, đám người bất lương lại dâng chút lợi ích cho Ban trưởng Hứa Bộ Khoái, bởi vậy phường bài này vẫn mở công khai như trước, nhưng chẳng qua, vì phòng ngừa có chuyện xảy ra nên vẫn phải để người canh cửa.

Thấy có người đến, hai người đàn ông lập tức nhìn một cách ngờ vực, chờ sau khi nhìn rõ Lý Ngư, hai người lập tức đứng thẳng người lên.

Lý Ngư không phải là khách quen ở đây, nhưng bọn họ cũng quen biết Lý Ngư, cũng biết câu chuyện Lý Ngư cầm theo một cây đao mổ lợn giết chết một vị Chấp kích trưởng, tin Lý Ngư được Hoàng đế ân xá trở về Lợi Châu cũng đi được Phan thị vui mừng đến phát khóc gặp ai cũng kể lể đã lan truyền khắp thành rồi.

Hai tên đại hán này đều là hạng người đầu đường xó chợ chuyện ẩu đả, nhưng bọn họ chưa từng giết người, càng chưa kể tới giết quan. Cho nên khi vừa nhìn thấy Lý Ngư trong lòng đã dâng trào cảm giác kính sợ.

Lý Ngư đứng ở trước cửa, cười khiêm tốn với bọn họ:

- Ta muốn đi vào nhìn qua một cái!

Lý Ngư đã từng đến đây, hắn không đánh bạc, nhưng hắn học võ, nghe nói nếu ai có chút bản lĩnh, hắn đều sẽ dốc hết sức để theo đuổi, bái người ta làm thầy, học công phu của người ta, mà hắn đã từng bái qua một vị sư phụ, chính là khách quen của sòng bạc Vân Sạn này.

Hai tên đại hán giữ cửa im lặng không lên tiếng dịch sang bên cạnh nhường đường, Lý Ngư liền đi vào giữa hai người. Con chó giữ cửa trong sân lập tức sủa oang oang lên, hắn cũng không quan tâm, con chó đã bị buộc trong góc tường, hắn đi thẳng ra giữa sân, đẩy cửa đi vào.

Hai tên đại hán nhìn bóng dáng Lý Ngư mất hút vào trong viện, một tên trong đó nói:

- Nghe nói là người đã từng giết người, sát khí rất nặng, nhưng nhìn bộ dạng Lý gia đại lang lại không giống kẻ hung ác. Hơn nữa so với trước dường như hòa khí hơn rất nhiều.

Tên đại hán khác lại nói:

- Đó là hắn giết ít! Ngươi xem thử Quách Nộ đi, máu người dính quá nhiều, đó chính là bộ dạng của hắn.

Một tên đại hán thông minh rùng mình, ôm chặt hai cánh tay có chút căng thẳng:

- Ngươi đừng nhắc tên của gã với ta, tên đó toàn thân đầy sát khí, đừng nói là nhìn thấy gã, ngay cả nghĩ đến, ta cũng hoảng sợ rồi!

Lý Ngư đẩy cửa phòng đi vào, sau cửa đột ngột mở ra, là một khuôn viên hình chữ nhật. Bên trong sân, dưới hành lang đều có nhiều bàn đánh bài sát nhau, những tên đại hán với cánh tay trần tụi, quần áo không chỉnh tề ngồi bắt chéo chân la lối om sòm, ném con bài, đánh quân bài, đánh rất vui vẻ.

Lý Ngư đến, hoàn toàn không hề thu hút sự chú ý của khách đánh bài, từng cặp mắt đều đang dán chặt vào quân bài đang chuyển động trên bàn, bàn tay nắm chặt quân bài ướt đẫm mồ hôi, lúc này cho dù là có cháy họ cũng lười quan tâm, ai cần quan tâm là có ai vào hay không. Hắn cười cười, sờ sờ năm đồng tiền trong lồng ngực, chầm chậm bước tới.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch