WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 1118: Tiểu Lộ bị bắt (2)

Chương 6-2: Tiểu Lộ bị bắt (2)

"Không tốt lắm đâu, nếu bị tư lệnh biết, chúng ta sẽ phải rơi đầu."
Mấy hải tặc khác cũng có chút do dự, đều biết sở thích của Bartley, hắn không để ý tiền, nhưng để ý nữ nhân, nhất là hắn coi trọng.
Fuck, trời biết đất biết, lại nói, bọn ta chỉ sờ mấy cái, đùa bỡn một chút, mỗi người đều có phần, chẳng lẽ chúng mày không muốn sỉ nhục một phen công chúa bảo bối của tập đoàn tài chính Ngài thị."
"Vậy thì được!"
Sắc mặt Ngài Tiểu Lộ tái nhợt, vậy còn không bằng chết cho xong, nhưng lúc này quả nhiên là kêu trời trời không biết kêu đất đất chăng hay.
Nhưng càng là loại thời điểm này càng không thể rụt rè, làm bộ như lơ đãng cười, "Tụi mày tốt nhất nghĩ cho kĩ, dám động vào tạo một cái, tao sẽ miêu tả kĩ một phen với đầu lĩnh của tụi mày, tụi mày cảm thấy hắn sẽ đối phó tụi mày như thế nào?"
Mấy tên hải tặc quả nhiên sửng sốt, dừng bước.
"Ha ha, tiểu nha đầu, muốn dọa bọn tao, lão đại sao có thể tin tưởng mày."
Trên mặt Ngải Tiểu Lộ lộ ra khinh thường, "Nói mày ngu ngốc thật đúng là ngu ngốc, khó trách chỉ có thể làm lâu la, tạo là người thừa kế tập đoàn tài chính Ngài thị, từ trên thân tạo có thể mang đến chỗ tốt cũng đủ đoàn hải tặc tụi mày ăn vài năm, mày cảm thấy mấy người tụi mày quan trọng, hay là tao quan trọng, trái lại tao nếu là nói tốt cho tụi mày mấy câu, tụi mày cũng có chỗ tốt. Tụi mày cũng là muốn tiến, tạo muốn mạng sống, cũng không xung đột, nhưng tụi mày nếu vượt giới hạn, chúng ta cá chết lưới rách!"
Mấy tên hải tặc này cũng là tinh trùng lên não, bị một phen vừa đánh vừa xoa của Ngải Tiểu Lộ lập tức tỉnh táo lại, cô bé tuy tốt, nhưng mạng quan trọng hơn, một khi nghĩ đến Bartley lòng dạ độc ác, mọi người cũng rùng mình.
"Khụ khụ, Ngải tiểu thư, chúng tôi chỉ là đùa một chút, ngài đại nhân đại lượng. . . . Nói xong lập tức cách bọn Ngải Tiểu Lộ xa xa, đây quả thực chính là họa thủy.
Ngải Tiểu Lộ dẫn dắt tiểu đội, chết trận ba người, bị bắt bảy người, người khác vốn tưởng rằng không thiếu được một phen ngược đãi, không nghĩ tới lúc này Ngải Tiểu Lộ còn có thể bảo trì bình tĩnh.
Lần bắt tù binh này đối với lính học sinh mà nói quả thật là một lần tổn thương nặng.
Chưa từng thể hội chiến tranh, vĩnh viễn không rõ chiến tranh là gì, tất cả trên sách vở chỉ là một bộ phim thôi.
Ngải Tiểu Lộ lại chưa thoải mái xuống chút nào, xú danh đoàn hải tặc DK rõ ràng, trong đó cánh quân Huyết Sát càng là lấy không kiêng nể gì nổi tiếng, đã sớm nghe nói Knudsen có liên hệ với đám hải tặc này, lợi dụng hải tặc đã kích đối thủ cạnh tranh, lần này Ngài thì cũng tính sai, mấu chốt nhất là, nàng lại còn ngốc nghếch chui vào, hải tặc có nàng làm con tin, phân thắng sẽ lớn hơn nữa.
Mặc cho Ngải Tiểu Lộ tài thông thiên, lúc này cũng hết đường xoay xở, nàng cũng lo lắng cho an nguy của mình, vừa rồi có thể hù dọa được bọn tiểu lâu la này, nhưng cái gì tư lệnh lão đại trong miệng bọn hắn, thì không nhất định.
Đối với nữ hài tử, rất nhiều thủ đoạn đều còn tàn nhẫn hơn chết.
Nhìn bộ dáng người khác, Ngải Tiểu Lộ vẫn cần giả bộ định liệu trước.
Schein Knudsen và Redington căn bản chưa rời phạm vị thành Bằng Thương, nói giỡn, đi ra ngoài không phải tìm chết sao, có thành thị làm chỗ tựa lưng, tóm lại tốt hơn một chút, tuy gia tộc Knudsen có liên hệ với hải tặc, nhưng một khi nổ súng, hải tặc nào nhận ra hắn là ai.
Đoàn hải tặc DK không phúc hậu, không dựa theo kế hoạch làm việc, những kế hoạch theo không kịp biến hóa, Schein lại nghĩ đến một biện pháp.
Cho nên hắn liên hệ Karen, cái này chỉ là để ngừa vạn nhất, không đến vạn bất đắc dĩ, Schein cũng không muốn như vậy.
Bọn Ngải Tiểu Lộ sở dĩ dễ dàng bị bao vây, còn bị đánh trở tay không kịp, cũng không chỉ là bọn Ngải Tiểu Lộ cho rằng tầm nhìn áp chế, mà là Schein tiết lộ trước tọa độ của nàng.
Đây là điều Ngải Tiểu Lộ không dự đoán được, Schein so với nàng còn không từ thủ đoạn hơn nhiều.
Nhưng Lý Tuyết Nặc lại không bại lộ, đây là tin riêng của Schein, một khi Lý Tuyết Nặc rơi vào trong tay hải tặc, vậy thì có chút đáng tiếc, mỹ vị lần đầu đó vẫn là tự mình hưởng thụ mới tốt.
Hải tặc đã muốn cướp bóc thành Bằng Thương, chạy là không chạy được, không ngại bày ra một phương án mới.
Những phương án này vừa thực hành, người khác đều phải bán, Redington vẫn giữ lại, dù sao còn cần dấu tại mắt người ta, Redington cũng là một nhân tài, vẫn có giá trị nhất định.
Karen cũng nở nụ cười, hắn đương nhiên nguyện ý tiếp nhận, Karen không phải Bartley, hải tặc muốn sinh tồn đơn độc là không có khả năng, nếu không phải nội bộ liên minh đấu tranh, bọn họ nào có không gian sinh tồn, đối phương nguyện ý phối hợp, hắn lại có thể giảm bớt tổn thất đạt được chiến quả lớn nhất, cớ sao mà không làm.
Bartley quả thật muốn trở về đoàn tụ với đại bộ đội, tiếp tục làm đầu lĩnh hải tặc của hắn, hưởng thụ đời người, nhưng lại phát hiện, phía sau đã có người đuổi theo.
Vương Tranh cũng không tính buông tha Bartley, trái lại, đầu lĩnh hải tặc này là cơ hội xoay chuyển duy nhất cuộc chiến lần này, dựa vào người không bằng dựa vào mình, quận chính quy liên minh Băng Vân là không thể trông cậy vào.
Vương Tranh là thợ sửa chữa, phi thường hiểu nguyên lý cơ giáp, loại lắp ráp này, tuy lập tức bạo tấu nhanh chóng đột tiến, nhưng nguồn năng lượng vẫn đến từ bản thân cơ giáp, cũng không thêm trang bị, cho nên đối phương chạy không được xa bao nhiêu.
Người thường hiển nhiên sẽ từ bỏ, dù sao mục tiêu cũng đã biến mất ngoài tầm nhìn, nhưng Vương Tranh sẽ không, Vương Tranh giống như vua sói trên đồng bằng, bám riết không tha truy kích con mồi, mà tốc độ cùng thể lực của Vương Tranh đều mạnh hơn Bartley.
Cũng là tiêu chuẩn cấp Địa, Vương Tranh lại phi thường rõ, Bartley này không bằng Thiên Đường, Thiên Đường luôn chấp hành các loại nhiệm vụ, duy trì trạng thai, nhưng Bartley này chỉ sợ bị tửu sắc tài vận ăn mòn không nhẹ, trong lòng có phán đoán, Vương Tranh liền lại càng sẽ không tha cho thằng cha này.
Bartley cũng không ngờ người này lại sẽ âm hồn không tiêu tan, hắn sợ không phải Vương Tranh, mà là bọn bằng thú kia, bọn cầm thú đó sức chiến đấu cao, hơn nữa hung hãn không sợ chết, không nghĩ tới trong học viện tinh anh lại còn có thể thao túng bằng thú.
Nhưng có một điểm hắn tính sai rồi, Vương Tranh cũng không thể thao túng bằng thú, nếu có thể mà nói, hắn sẽ không cần lao lực như vậy, chỉ là bằng thú rất thân cận với hắn, coi là đồng loại, hơn nữa trên bản chất là chán ghét nhân loại, nhất là hải tặc loại tràn ngập ngược khí này, tiến vào địa bàn của băng thú hoàn toàn chính là muốn chết.
Chẳng qua bằng thú lại chưa theo Vương Tranh. Vương Tranh vẫn cần dựa vào chính mình, Chinh Phục A đã thấy được Chiến Thần cơ giáp phía trước.
Tốc độ đối phương quả nhiên đang giảm, Vương Tranh toàn lực tăng tốc. Chinh Phục A ở trên đồng bằng kéo lên một con rồng tuyết.


Quyển 20 -

trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.