WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 1311: Nhóm chị em không thể trêu vào (1)

Chương 50-1: Nhóm chị em không thể trêu vào (1)

Ngụy Dương Thành cười lên theo ha ha, "Đúng, có phải Học viện tinh anh X hay không, toàn bộ đều là chính bọn họ nói, có phải thực không, thì không rõ lắm, nhưng tôi nghĩ hắn là không có ai dám giả mạo người Học viện tinh anh X nhỉ? Có cái gì có thể phân biệt không?"
Trương Sơn vui, "Anh bạn, cậu nếu rảnh đến đau trứng có thể đi tắm truồng, có thể nhảy lầu, không cần quấy rầy chúng tôi, ok?"
"Thằng nhãi con. Mày nói chuyện với Ngụy ca chúng tao như thế, muốn chết!" Bọn tùy tùng không vui.
Trương Sơn nhịn không được cười. "Thì ra là héo ca, thất kính thất kính."
Trương Sơn là sợ thiên hạ không loạn, nhưng Vương Tranh vẫn kéo lại Trương Sơn, "Dừng ở đây thì thôi, chúng tôi bây giờ không quá muốn bị quấy rầy, cám ơn, không tiến."
Cũng là đè nén tính tình cuối cùng, gần đây xảy ra rất nhiều chuyện. trong lòng bạn học Vương thật ra là có cơn tức, nhưng tình huống bình thường, Vương Tranh không muốn so đo với người thường.
"Ha ha, tạo đi là được." Miệng Ngụy Dương Thành nhếch lên, cũng lười nhiều lời, "Nhưng, hai cô bé kia theo tao cùng đi. Yên tâm, theo tao tuyệt đối không phải chuyện xấu, luôn tốt hơn ở đây qua lại với bọn thấp kém này. Đi theo anh, anh sẽ nói cho các em là cái gì là cao bức cách, tầng thứ cao."
Ngụy Dương Thành càng xem Ngải Tiểu Lộ và Luoer, càng ngứa trong lòng, một kiều mỵ trắng noãn, một loly tao nhã, nếu đặt ở một khối. . . hình ảnh đó, quả thực không nên quá phóng đãng.
Vương Tranh quay đầu, nhìn hắn một cái, thật sự nhịn không được, nở nụ cười.
Có một số người, thật sự là chưa thấy chưa quan tài chưa đổ lệ. Cho nhiều cơ hội nữa cũng vô dụng.
"Ha ha, cười cái gì?" Ngụy Dương Thành cũng là nhân vật hạng nhất từ nhỏ chưa từng chịu thiệt, chưa phát hiện nguy hiểm trong nụ cười của Vương Tranh.
Ngải Tiểu Lộ bông cười quyến rũ, nụ cười đó tỏ ra đặc biệt đẹp ngọt ngào. Phải biết rằng bạn học Tiểu Lộ mới là bạch phú mĩ chân chính, toàn thân không có một chút tỳ vết nào, tuy hôm nay mặc tương đối đơn giản, nhưng khí chất kia là vô địch, "Muốn cho chúng tôi theo anh cũng biết, chỉ cần anh ta không ngăn trở."
Vương Tranh biết, muốn chơi xấu, Ngải Tiểu Lộ này...
"Tiểu tử mày có ý kiến sao, có thì giữ lại đi, trừ khi mày muốn nằm trở về."
Ngụy Dương Thành cười ha ha, nhưng hắn cũng không ngốc, kinh nghiệm mười phần thoáng lui về phía sau, bảo tiêu cao thủ hắn mang đến cũng ăn ý đi một chút về phía trước.
Vương Tranh bất đắc dĩ lắc đầu, "Được rồi, không chơi với tụi mày nữa, cút mau, chớ chọc đại gia tao tức giận."
Mấy tên bảo tiêu phi thường ăn ý ra tay, trong khoảng thời gian ngắn cũng làm học sinh khác hoảng sợ, Vương Tranh còn chưa động thủ, Trương Sơn đã ra tay. Sát, hắn đã nhịn thật lâu rồi.
Thuần thục, những bảo tiêu này đã nằm hết dưới đất.
Đương nhiên đối với Ngụy Dương Thành, Trường Sơn còn trọng điểm chiếu cố một chút mặt hắn, từ nay về sau héo ca nào đó thiểu mấy cái răng.
"Dừng, dừng tay! Tụi mày biết anh ta là ai không! Tụi mày bọn khốn kiếp này, thế mà không nhìn luật pháp Ngân Minh, tùy ý làm bậy, sẽ phải trả giá đắt vì chuyện hôm nay!"
Trái lại, luật sư Ngụy Dương Thành mang đến vẻ mặt kích động như gà chọi, khả giọng rống lên, không thể không bội phục cơ bản công làm luật sư của hắn, dây thanh to, ở trên toà án tuyệt đối là có thể lấy khí thế ép người.
Nhưng, một lần này, hắn phát công phát nhầm đối tượng, Trương Sơn đang do dự có nên bổ thêm mấy đạo hay không, nháy mắt sinh long hoạt hổ, không do dự, cũng không khách khí, trực tiếp ba ba hai quyền, trái phải mắt gấu trúc, trừng trị nho nhỏ, hắn phiền nhất loại vẽ đường cho hươu chạy này.
"Mày. . . tụi mày, có chim thì đánh chết tạo, chỉ cần tạo không chết, a tao nhất định khiến tụi mày hoàn lại gấp bội, làm hai đứa tụi mày quỳ
gối phía dưới ta liếm. . . !" Ngụy Dương Thành quát, lời phía sau bị Trương Sơn tát trở về, lại rơi hai cái răng.
Bọn Chu Thiến tuy xem mà trút giận, Ngụy Dương Thành người như thế, thật đúng là cần người ác trị, nhưng vẫn rất lo lắng, dù sao trong nhà Ngụy Dương Thành ở Roland Garros rất có địa vị, cường long vẫn khó áp địa đầu xà, bọn Vương Tranh mạnh tới đâu nữa, cũng vẫn chỉ là học sinh.
"Trương Sơn các cậu vẫn là đi nhanh đi, chờ cảnh sát đến thì phiền toái." Nhĩ Ngọc kéo Trường Sơn, khuyên.
"Đi cái gì, chúng mình phòng vệ chính đáng, bọn chúng động thủ trước, người như thế không dạy dỗ một trận còn không biết về sau gặp phải chuyện gì." Trương Sơn nói.
Vương Tranh cũng cười cười, "Không có việc gì, Ngải đại tiểu thư, tiếp theo xử lý như thế nào."
Ngải Tiểu Lộ cười cười, "Hừ, Trương Sơn, lần sau cậu để hắn động thủ."
"Vẫn là mình đến đi, mình xuống tay có chừng mực hơn hắn." Trương Sơn bất đắc dĩ nói, nếu Vương Tranh xuống tay đám người này sợ là gãy tay gãy chân rồi, nói thật ra Trường Sơn quả thật không phải tất cả là vì thể hiện mới ra tay, sát khí trên thân Vương Tranh càng ngày càng nặng.
Ngải Tiểu Lộ cười cười, "Đúng rồi, Nhĩ Ngọc, vừa rồi nghe các cậu nói, nhà Ngụy Dương Thành kia mở là công ty gì?"
"Tập đoàn Vệ La, chủ yếu là kinh doanh. . ."
"Được rồi." Ngải Tiểu Lộ khoát tay áo, sau đó liền gọi một cuộc điện thoại, "Adt, tập đoàn Vệ La ở Roland Garros cậu biết không. . . Thu mua? Không phải, chèn ép một chút, biến thành tài sản phụ đi, cụ thể, ông thao tác đi, tính là năm nay một cái huấn luyện thu gặt đi, dụng tâm chút, tôi sẽ xem kết quả."
Đám người Nhĩ Ngọc và Chu Thiến ngẩn ngơ, nói những gì vậy?
"Ba ngày, công ty này sẽ biến mất." Ngải Tiểu Lộ cười phi thường ngọt ngào, như là nói một việc bé nhỏ không đáng kể.
Đem tập đoàn Vệ La quan hệ căn thâm đế cố ở Roland Garros biến thành tài sản phụ? Cần nói khoa trương như vậy hay không?
Vương Tranh và Trương Sơn đương nhiên sẽ không hoài nghi, tập đoàn tài chính Ngài thị chính là làm loại sự tình này, quả nhiên độc nhất lòng dạ đàn bà, Ngải Tiểu Lộ vừa ra tay là đủ đáng sợ.
Học sinh khác hiển nhiên không tin, nhưng Ngải Tiểu Lộ cũng không cần thiết giải thích.
Cảnh sát đã tới, nhìn ra được năng lượng của đối phương vẫn là không tệ.
"Tụi mày chết chắc rồi, cậu tao là thanh tra trưởng cảnh sát!" Nguy Dương Thành quát, lúc này hắn tỏ ra đặc biệt dữ tợn, hiển nhiên cho rằng Ngải Tiểu Lộ vừa rồi nói đều là đánh rắm.
". . . Hình như không phải cảnh sát, thượng đế, bọn họ là OPI."
Ngành tình báo Roland Garros, chủ yếu phụ trách an toàn quốc gia, chào hỏi xong, những người này phi thường nhanh chóng đem đám người Ngụy Dương Thành kéo đi như kéo chó chết.
Toàn bộ quá trình không nói một lời.
Ngải Tiểu Lộ nhìn thoáng qua Luoer, phụ cận Luoer khẳng định là có hộ vệ chuyên môn, vừa mới có bảo tiêu rút súng rồi, đã xem như uy hiếp đến an toàn sinh mệnh của Luoer, chỉ sợ đám người đó chịu tội rồi.
Thời buổi này có người dám ở trước mặt con gái tổng trưởng hội nghị Ngân Minh kiêu ngạo cũng thật sự là đặc biệt.


Quyển 21 -

trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.