Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 1359: Phong ba chiếm chỗ (2)

Chương 87-2: Phong ba chiếm chỗ (2)

"Hai vị học trường nói như vậy tôi cũng phải xấu hổ." Vương Tranh nói, thêm tập luyện thêm chiến đấu, nhất là cùng Đan Đế và Phan Mạt Tư người như vậy, đối với chiến đội đối với cá nhân đều sẽ có sự tăng lên rất lớn, thắng lợi chỉ là kết quả, cũng không đại biểu hai người này rất yếu.
Mọi người hàn huyện một lúc, hai người dân đội tới hàng thứ hai, thật ra Đan Đề và Phan Mạt Tư cũng rất thưởng thức Vương Tranh, tuy là học đệ, nhưng có sự xông xáo, có nguyên tắc của mình, tuy không biết nói chuyện biết làm việc như Lear, nhưng bọn hắn vẫn thích Vương Tranh thật tình. Lear có chút lão luyện, làm học sinh, thật sự không cần thiết.
Hừ, Vương Tranh đây là khiêu chiến quyền uy Aslan cùng Yabitan, tôi đã sớm nghe nói người này rất cuồng, bây giờ xem ra, thật đúng là cuồng vô biên." Lôi Ân nói.
"Lôi Ân, Vương Tranh này không phải cuồng vọng, mà là ý chí chiến đấu, dựa vào cái gì người Aslan và Yabitan là có thể tự nhiên chiếm cứ hàng thứ nhất?" Ngải Tiểu Lộ thản nhiên nói.
Lôi Ân cũng chưa bởi vì ngữ khí Ngải Tiểu Lộ mà tức giận, ngược lại mỉm cười, "Lời là không sai, nhưng không có quy củ không thành phương viên, đây là một phần tôn kính đối với cường đại, nếu chúng ta đủ cường đại cũng có thể ngồi tới hàng thứ nhất."
"Mãng xà Sala bây giờ chính là mạnh nhất." Ngãi Tiểu Lộ nói.
Bạn học Tiểu Lộ cũng không để ý cái này, nàng có thể hiểu kiều ngạo cùng dã tâm của Lôi Ân, nói thật người như thế nàng thật sự gặp nhiều lắm, đều muốn đứng ở cao nhất, quan sát thiên hạ, như thế này như thế kia, quá ngây thơ.
Lôi Ân cũng không so kè, chút hàm dưỡng ấy vẫn là có, biết Ngải Tiểu Lộ và Vương Tranh đi lại rất gần, đều đồn đãi nói Ngải Tiểu Lộ thích Vương Tranh, thậm chí là ý tứ thâm mến.
Lý Tuyết Nặc chỉ lẳng lặng nhìn Vương Tranh, nàng không biết Vương Tranh đã trải qua cái gì ở Dida tinh, nhưng khẳng định là rất nhiều chuyện, mới có thể làm hắn có biến hóa như vậy.
"Đừng nhìn nữa, buổi tối hẹn hắn, cùng nhau nướng, cậu, cho dù không thành được người yêu, làm bạn cũng có thể chủ động một chút, sợ cái gì." Ngải Tiểu Lộ nhỏ giọng nói.
Lý Tuyết Nặc đỏ mặt lên, phương diện này nàng quả thật không thoải mái bằng Ngải Tiểu Lộ, chỉ là gật gật đầu.
Nàng thật ra càng thích bầu không khí chiến đội Mãng xà Sala hơn, nhưng nàng là một thành viên Bằng Vân liên minh, ở loại thời khắc này, không thể không trở về.
Người kia chỉ cần có mặt, liền có một loại khí phách muốn khiêu chiến toàn bộ.
Vương Triều chiến đội đến rồi. Lear nhìn thoáng qua Vương Tranh, mỉm cười, hướng tới hàng thứ hai đi đến.
Đối mặt Lear loại đối thủ siêu cấp có thể diễn này, thực không thể nghĩ, ai nghĩ người đó liền thua rồi, ngay cả Trương Sơn cũng biết không thể quan tâm hắn, càng quan tâm hắn càng mạnh.
Ngươi cười, ta cũng cười, ngoài cười nhưng trong không cười ai không biết.
Người như thế ở trên Địa Cầu tục xưng lưu manh.
Nhưng Trương Sơn rất muốn biết, khi chiến đội Mãng xà Sala gặp phải Vương Triều, ngươi lưu manh này lưu như thế nào.
Người chiến đội Sát Thần đến, bọn họ tự nhiên không vội, bởi vì không cần vội, người khác cần đến sớm một chút chiếm vị trí, người Yabitan chưa bao giờ cần, đây là quy củ.
Mars và Oliver Vidos mang theo đội viên chiến đội Sát Thần để chủ lực cũng có dự bị, nhìn thấy đám người Vương Tranh ngồi ở chỗ kia, Mars và Oliver Vidos cũng không tỏ vẻ quá nhiều, các đội viên ngồi xuống.
Sau đó, vấn đề đến rồi.
Hai nhóm người này vừa ngồi, hàng thứ nhất liền không còn mấy vị trí trống, rất hiển nhiên lát nữa chiến đội Hoàng Diệu đến khẳng định là không ngồi được, trừ phi bọn họ hôm nay không đến.
Mộc Chân rất vui vẻ, thật sự là rất vui, đi học, hắn thích nhất đi học, lúc ở Dida tinh hắn đã thường xuyên đi học, nhưng đều là cùng một chỗ với người khổng lồ, nhưng lần này là đi học ở thế giới nhân loại. Hơn nữa trưởng lão nói, đây là học phủ cao nhất nhân loại, hắn là tương lai của người Dida, sau khi học thành tài phải về truyền thụ cho người Dida khác, hơn nữa hắn là Ada khâm điểm, phần vinh quang này, toàn bộ Dida tinh thuộc về một mình hắn. .
Mộc Chân mở ra quyển bút ký điện tử, hắn muốn nghiêm túc làm bút ký, dùng ngôn ngữ Dida ghi lại lý giải.
Rất nhiều người đều nhìn chằm chằm Mộc Chân, nhìn thấy một người khổng lồ nghiêm túc như vậy, đều nhịn không được bật cười, bộ dạng đó thật ngốc nghếch.
Bị người ta cười, Mộc Chân cũng cười hàm hậu. Trương Sơn có chút không nhìn nổi, nhưng cuối cùng vẫn chưa nói gì, dù sao Mộc Chân cũng không biết, cũng đỡ phải vạch trần. Nha, một đám ngu ngốc, nghiêm túc cũng đáng cười sao.
Người chiến đội Hoàng Diệu đến, Ina, Dimaliya một đám người Aslan, vừa thấy tình huống trong phòng học liền ngây ngẩn cả người.
Hàng thứ nhất cơ bản ngồi đây rồi, giờ bảo bọn họ đi chỗ nào?
Người Yabitan thì thôi, vì sao có thêm một đám người Thái Dương Hệ, còn có tên to con kia, một mình chiếm chỗ ba người.
Làm đội trưởng, Dimaliya nhịn không được nhíu nhíu đầu lông mày, trước kia không có việc gì, hắn làm đội trưởng thì có chuyện, đây là khiêu khích quyền uy của hắn sao?
Dimaliya khẽ ra hiệu, Jilian liền đi qua, Vương Tranh, tình huống gì, đây là chỗ của Aslan chúng tôi, các tội ở phía sau."
"A, ngại quá, ngại quá, tôi tìm xem." Trương Sơn nhìn phía trước phía sau một vòng, "Kỳ quái, bên trên không viết tên các cậu."
Mọi người cười vang, Jilian tên ngu ngốc này, lệ thường là lệ thường, nhưng lệ thường không phải bắt buộc, chiến đội Mãng xà Sala người ta bày rõ mặc kệ các ngươi, đây không phải đi lên mất mặt sao.
Jilian rất xấu hổ, tuy không phục, nhưng Vương Tranh thản nhiên nhìn hắn như vậy, rõ ràng không đem hắn để vào mắt, không thể không nói, dứt bỏ thân phận không đề cập tới, Jilian thật sự không phải đối thủ của Vương Tranh.
Hắn không có tư cách, nhưng Dimaliya lại không thể cứ như vậy quên đi. Ina cũng có mặt, loại sự tình này nếu cứ nhẹ nhàng như vậy trôi qua, hắn về sau dẫn đội ngũ như thế nào.
Dimaliya cũng chưa nổi bão, đi lên, đứng ở trước mặt đội viên Mãng xà Sala, dừng một chút, mặt mang mỉm cười, nhưng rõ ràng là trên cao nhìn xuống, một cỗ khí thế trực tiếp đi ra, bởi vì đây là điều đương nhiên.
Trương Sơn là tên vua lắm chuyện, nhưng nói thật ra nhìn thấy khí thế của Dimaliya cũng rất khó nổi bão. Đối phương còn chưa mở miệng, nếu hắn đàn bà chanh chua chửi đổng, vậy thật sự là xong đời, đối phó người như thế vẫn là Vương Tranh tương đối tốt hơn.
Vương Tranh cũng cười tủm tỉm nhìn Dimaliya. Giữa hai đội trưởng hiển nhiên là sát khí tứ phía, nếu ánh mắt có thể giết người mà nói, chỉ sợ Vương Tranh đã sớm bị thiên đao vạn quả.
"Bạn học Vương Tranh, có thể thương lượng một chút hay không, các cậu ngồi phía sau, nơi này cho chúng tôi, tôi sẽ nhớ rõ hôm nay." Dimaliya cười nói, hắn trước mặt mọi người nói lời này đã rất nể tình rồi, Dimaliya tự nhiên không đại biểu được Aslan, nhưng hắn có thể đại biểu cá nhân hắn, gia tộc hắn. Ở Học viện tinh anh có thể kết bạn như hắn tuyệt đối là một chuyện tốt, chỉ cần tình thương của Vương Tranh không đến mức thấp giống vườn trẻ.
Vương Tranh cười cười, "Chúng tôi nơi này còn có vài chỗ trống, các cậu có thể ngồi, người khác hàng thứ hai cũng còn có vài vị trí, không phải vừa vặn."


Quyển 21 -

trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch