Đàn sói hoang nguyên có một đặc điểm, nếu gặp phải kẻ địch, đó chính là hoàn toàn không chết không thôi.
Điểm này rất giống với sói trước khi dị biến, sau dị biến sói hoang nguyên kế thừa điểm này.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao phần lớn võ giả đều không muốn đi trêu chọc đàn sói hoang nguyên.
Bởi vì một khi bị để mắt tới, ngươi phải luôn luôn cẩn thận đàn sói hoang nguyên vây công, trừ phi diệt đám sói hoang nguyên này.
Hoặc là thực lực cường đại đến mức đàn sói hoang nguyên không dám tới tìm ngươi gây phiền phức, ví dụ như vị Võ Hầu vừa rồi kia, mặc dù chỉ là bản năng sinh tồn, cũng làm cho đàn sói hoang nguyên biết rõ bọn chúng căn bản không có khả năng giết được vị Võ Hầu này.
Mà giờ phút này đến trên người Giang Hàn, chính là hơn hai trăm con sói hoang nguyên không biết mệt mỏi mà nhào về phía hắn, sau đó mang đến cho hắn điểm kinh nghiệm phong phú.
Đúng như hắn nghĩ.
Hơn hai trăm con sói hoang nguyên, để đẳng cấp của hắn lại thăng một cấp.
Thu được 100 điểm thuộc tính, đồng thời đẳng cấp của Giang Hàn cũng thành công đi tới cấp năm.
Thuận tay kéo thi thể một con sói hoang nguyên qua, lau vết máu trên thái đao một chút, mới thu hồi vào trong không gian hệ thống.
Trong không khí tràn ngập mùi máu tươi nồng đậm, làm cho người ta buồn nôn.
Trên người Giang Hàn càng là nhuộm đầy máu của sói hoang nguyên, lau là khẳng định lau không được, chỉ có thể chờ sau khi trời sáng tìm một chỗ có nước tắm rửa.
"Tiểu Hàn."
Đám người Hổ thúc tiến lên đón.
Khi chiến đấu tiến hành đến một nửa, đám người Hổ thúc liền tới hỗ trợ, nhưng hiệu suất giết quái của bọn họ, khẳng định không cao như Giang Hàn mà thôi.
"Tiểu tử ngươi thành thật khai báo, thực lực của ngươi có phải đã đến Đại Võ Sư hay không?"
Nghe Hổ thúc đặt câu hỏi, Giang Hàn mặc niệm một câu giao diện thuộc tính, nhìn lướt qua chiến lực cũng không giấu diếm, nhẹ gật đầu.
Sau khi Động Tất thăng cấp, chiến lực của hắn liền chạm đến cánh cửa Đại Võ Sư, hiện tại 100 điểm thuộc tính tự do cộng lại, chiến lực của Giang Hàn xác thực đã đột phá đến Đại Võ Sư cấp, đạt đến 5892.
Mặc dù vẫn chỉ là cấp bậc chiến lực tương đối thấp trong Đại Võ Sư, nhưng đích xác có được chiến lực cấp Đại Võ Sư.
"Ta biết ngay mà, tiểu tử ngươi có chuyện giấu chúng ta."
Trên mặt Hổ thúc mang theo ý cười, nhìn như trách cứ, kì thực Giang Hàn nghe không ra nửa điểm ý tứ trách cứ.
Chẳng qua Giang Hàn cảm giác chính mình vẫn là giải thích một chút tương đối tốt hơn: "Hổ thúc, ta..."
Giang Hàn vừa định nói gì đó, đã bị Hổ thúc giơ tay cắt đứt.
"Được rồi, mỗi người đều có bí mật của mình, hiểu."
"Bất kể nói thế nào, chiến lực của ngươi đạt tới Đại Võ Sư cấp, đối với toàn bộ tiểu đội đều là chuyện tốt, nhiệm vụ lần này cũng nắm chắc hơn."
"Không ai trách ngươi che giấu thực lực."
Hổ thúc căn bản không có ý tứ muốn nghe ngóng át chủ bài của Giang Hàn, không đợi hắn giải thích, trước hết đã biểu lộ thái độ của mình, ngược lại để cho Giang Hàn có chút xấu hổ.
Chủ yếu là lúc hắn vừa mới bắt đầu, chiến lực thật sự không đến cấp bậc này.
Nếu như không phải săn giết nhiều dị thú như vậy, thăng liền ba cấp, chiến lực của hắn thật đúng là không cao bằng Hổ thúc.
Nhưng như vậy cũng tốt, Giang Hàn lại bớt phải kiếm cớ đi giải thích.
"Tình huống của chú Long thế nào?"
Giang Hàn nhìn Long thúc vẫn nằm trên lưng Hổ thúc, lên tiếng hỏi.
"Không có gì đáng ngại, chỉ là bị chấn kích, hôn mê đi, nghỉ ngơi một hồi là có thể tỉnh."
Giang Hàn ừ một tiếng.
Hiện tại nguy hiểm đã tạm thời giải trừ.
Mặc dù dị thú cực kỳ mẫn cảm với mùi máu tươi, nhưng mùi máu tươi nồng đậm như thế, dị thú bình thường căn bản không dám tới gần.
"Nghỉ ngơi tại chỗ đi, chờ trời sáng, chúng ta sẽ rời đi."
Hổ thúc vừa nói xong, còn chưa ngồi xuống, liền thấy vị võ hầu đuổi theo Ngân Dực Lang Vương kia lại bay trở về, chỉ có điều lúc này, trên tay của hắn đang xách Ngân Dực Lang Vương đã chết.
Ở trước mặt thân sói to lớn, vị Võ Hầu kia có vẻ hơi nhỏ gầy, nhưng mà bọn người Giang Hàn nhìn thấy cảnh này, lại cảm giác cực kỳ hài hòa.
"Tiểu đội Bạo Long, bái kiến Võ Hầu."
Trên mặt đám người Hổ thúc mang theo vài phần nghiêm túc, hướng về phía vị Võ Hầu đang trôi nổi trên không trung kia, có chút khom người.
Thực lực, địa vị của hai bên chênh lệch quá lớn, đối phương nhận được một bái này của đám người Hổ thúc.
Ngược lại là Giang Hàn, nhìn vị Võ Hầu đang trôi nổi trên không trung kia, cùng với Ngân Dực Lang Vương còn chưa lạnh buốt, trong mắt mang theo vài phần nóng bỏng.
Đây là đỉnh cấp chiến lực sao?
Dễ dàng như vậy liền chém giết Ngân Dực Lang Vương bọn Giang Hàn thúc thủ vô sách.
Mà vị Võ Hầu đang trôi nổi trên không trung cũng mở miệng: "Tiểu đội Bạo Long? Rất không tệ."
"Đối mặt đàn sói hoang nguyên khổng lồ như thế cũng dám xung phong liều chết, giúp ta ngăn trở Ngân Dực Lang Vương."
"Nhất là tiểu tử này."
Võ Hầu nhìn về phía Giang Hàn: "Ngươi tên là gì?"
"Bẩm Vũ Hầu, ta tên Giang Hàn."
Giang Hàn hơi khom người.
"Giang Hàn?" Vũ Hầu gật đầu, sau đó buông lỏng tay phải đang cầm thi thể Ngân Dực Lang Vương, Ngân Dực Lang Vương nặng mấy trăm cân ngã ầm ầm trên mặt đất.
"Ngươi hỗ trợ ngăn cản Ngân Dực Lang Vương, có chút công lao, có thể lấy một chỗ tài liệu trên người Ngân Dực Lang Vương, coi như thu hoạch."
Nghe Võ Hầu nói, mấy người Giang Hàn liếc nhau một cái, đều mang theo vài phần kinh ngạc.
Có thể trở thành Võ Hầu, tính cách từ trước đến nay kiêu căng, ngay cả nhiều một câu cũng lười nói, nhưng mà vị trước mắt này, chẳng những nguyện ý cùng bọn họ nói chuyện với nhau, thậm chí nguyện ý đem thi thể Ngân Dực Lang Vương phân cho bọn hắn một phần?
Thi thể dị thú cấp lãnh chúa, bình thường giá bán từ một triệu đến năm triệu.
Căn cứ thực lực khác nhau, trình độ khan hiếm tài liệu khác nhau, giá cả di động vẫn rất lớn.
Ngân Dực Lang Vương là sinh vật chỉ xuất hiện sau khi sói hoang nguyên biến dị lần thứ hai, tuy thực lực bản thân không tính là quá mạnh, nhưng vì độ khan hiếm của bản thân nó, giá cả vẫn rất cao.
Giá cả tổng thể khoảng ba triệu.
Chỉ là một con, đã có thu nhập cao hơn tiểu đội võ giả bình thường một tháng!
Nhưng hiện tại, một đầu Ngân Dực Lang Vương cấp Lĩnh Chủ ném ở trước mặt Giang Hàn, để hắn chọn lựa.
Nếu như lựa chọn hai cánh hoặc là Nanh Sói đáng giá nhất, Giang Hàn đều có thể trực tiếp thu hoạch được gần trăm vạn!
Giang Hàn nhất định phải thừa nhận, hắn có chút động tâm.
Chỉ cần đưa ra lựa chọn, liền có thể có được gần trăm vạn liên minh tệ, không chỉ là hắn động tâm, ngay cả bọn Hổ thúc cũng giống vậy.
Chỉ có điều vị Võ Hầu này cũng không để cho bọn họ chọn, cho nên mặc dù trong lòng đã có đáp án, bọn họ cũng không dám nói gì.
Mà Võ Hầu bồng bềnh trên không trung chỉ lẳng lặng nhìn Giang Hàn, không có ý muốn thúc giục hắn.
Vài giây sau, Giang Hàn rốt cục lần nữa ngẩng đầu nhìn về phía vị Võ Hầu kia.
"Không thể không nói, đề nghị này của tiền bối rất khiến người ta động tâm."
"Nhưng ta biết rõ mình không có đưa đến tác dụng gì lớn, cho nên vẫn miễn đi."
"Có thể chém giết Ngân Dực Lang Vương hoàn toàn dựa vào thực lực của tiền bối."
"Nếu như ta đoán không sai, tiền bối hẳn là muốn một mẻ hốt gọn đám Sói Hoang Nguyên này, để tránh Ngân Dực Lang Vương lưu lại con cháu, cho nên mới để mặc cho Ngân Dực Lang Vương chạy trốn lâu như vậy?"
Nghe được Giang Hàn trả lời, đám người Hổ thúc đều là vẻ mặt kinh ngạc.
Một trăm vạn Giang Hàn đưa tới cửa lại không cần?
Ngược lại là vị Võ Hầu kia, sau khi nghe được câu trả lời chắc chắn của Giang Hàn, trên mặt nổi lên vài phần ý cười.
"Thú vị."
"Giang Hàn đúng không, ta nhớ kỹ ngươi rồi."
"Trẻ tuổi như vậy đã có được chiến lực cấp Đại Võ Sư, tâm tư còn kín đáo như thế, thành tựu sau này chỉ sợ sẽ không thấp hơn ta bao nhiêu."
"Con Ngân Dực Lang Vương này tặng cho ngươi, coi như là ta đầu tư cho ngươi."
"Nhớ kỹ, ta tên là Lý Trọng Dương, Võ Hầu Lý Trọng Dương."