Chương 108: Đây Chính Là Quần Thể Cưng Chiều Trong Truyền Thuyết Sao
Hội họa: 821
Lại dạy xong một người, Lâm Uyên thấy danh vọng hội họa của mình tăng nhẹ, khiến cho hắn rất hài lòng
Dưới tình huống bình thường, dạy mấy học sinh không có hiệu quả tốt như vậy.
Nhưng hôm nay trong quá trình dạy vẽ, Lâm Uyên gặp được vài sinh viên có căn bản phác họa không tệ, hiển nhiên lúc trước đã từng được mình đào tạo.
Đối với những trường hợp này, Lâm Uyên giảng giải một số kiến thức tương đối nâng cao, đồng thời còn cố ý tự mình phô bày kỹ xảo phác họa cao cấp một lần, đưa tới xung quanh không ít thán phục.
Đây đại khái chính là nguyên nhân giá trị danh vọng tăng cao hơn bình thường một chút.
Mà khi Lâm Uyên chuẩn bị dạy tiếp, bên ngoài bỗng nhiên truyền tới một trận xao động.
Chỉ thấy một nữ giảng viên xuất hiện ở câu lạc bộ hội họa!
Nàng trực tiếp đi về phía Chung Dư, mặt đầy phẫn nộ: "Chung Dư, ngươi lại trốn học!"
"Lão sư..."
Chung Dư rụt một cái đầu, hắn không nghĩ tới giảng viên bột nước lại tìm tới Câu lạc bộ hội họa: "Ta lần sau nhất định sẽ đi học đầy đủ!"
"Im miệng!"
Giảng viên bột nước của Chung Dư lạnh lùng nói: "Ngươi lần trước, lần trước nữa, rồi cả lần trước trước nữa cũng nói như vậy."
Chung Dư vỗ ngực: "Lần sau nhất định!"
Nữ giảng viên tức giận nói: "Thôi đừng nói nhảm, hết giờ học rồi, ta thuận tiện đi ngang qua cũng thông báo cho ngươi một tiếng, cuộc thi vẽ tranh bột nước trong khoa, tác phẩm của ngươi đoạt giải nhì."
Vừa nói, nữ giảng viên vừa lấy bài dự thi của Chung Dư ra.
"A?"
Nghe vậy, Chung Dư vui mừng quá đỗi, mở ra tranh bột nước của mình nhìn say mê: "Không nghĩ tới ta lại đoạt giải rồi."
"Oa!"
"Được đấy!"
"Chung Dư, tranh bột nước của ngươi tốt vậy à."
"Ta nhớ lúc trước ngươi vẽ tranh bột nước rất bình thường mà!"
"Giải nhì toàn khoa luôn!"
"...”
Mọi người vừa nhìn thấy tranh của Chung Dư, nhao nhao lộ ra biểu tình ngạc nhiên.
Đang có mặt ở đây, rất nhiều người cũng tham gia so tài vẽ bột nước sinh viên trong khoa, nhưng căn bản không có ai đoạt giải.
Hơn nữa cùng hoạt động trong Câu lạc bộ hội họa với nhau, đều coi như hiểu rõ ràng ai có bao nhiêu phân lượng.
Trong ấn tượng của mọi người, trình độ tranh bột nước của Chung Dư chỉ có thể nói cũng không tệ lắm, nhưng tuyệt đối chưa tới cấp bậc giật về giải nhì toàn khoa!
Bây giờ nhìn tác phẩm của Chung Dư dự thi, cơ hồ đã thoát thai hoán cốt!
Nữ giảng viên biểu tình dần dần hòa hoãn lại, nhẹ giọng nói: "Biểu hiện cũng không tệ lắm."
Chung Dư có chút đắc ý, cười hắc hắc: "Cũng không nhìn một chút ta là đệ tử của ai."
Nói xong, Chung Dư đột nhiên che miệng.
Xong con ong!
Trình độ dạy bột nước của đại thần bại lộ mất!
Trong câu lạc bộ hội họa, thậm chí trong toàn bộ hệ mỹ thuật, sinh viên hiểu về thực lực vẽ tranh bột nước của Lâm Uyên cũng không nhiều.
Chung Dư còn dự định tiếp tục bí mật nhờ Lâm Uyên đào tạo chuyên sâu, đem trình độ bột nước của mình lại tăng lên một chút, cho nên cùng với đội mấy người từng thấy Lâm Uyên vẽ báo tường kia len lén ước định, không được bại lộ quá sớm thực lực bột nước của đại thần.
Như vậy bọn họ liền có thể âm thầm tận dụng tài nguyên này để tiến bộ thần tốc.
Không nghĩ tới hôm nay chính mình lại nói lỡ miệng!
Quả nhiên giống như Chung Dư đã lo lắng, một lời buột miệng của hắn, những con mắt xung quanh đột nhiên nhìn về phía Lâm Uyên.
Trình độ tranh bột nước của Chung Dư tiến bộ nhanh như vậy, lại là bởi vì đại thần.
Cái này cũng quá kinh khủng đi, trực tiếp đem thực lực Chung Dư tăng lên tới cấp bậc đi so tài thi đấu toàn trường.
Giảng viên bột nước lại không ngạc nhiên.
Đoạn thời gian trước, Chung Dư cùng với mấy sinh viên trong lớp, thực lực vẽ tranh bột nước bỗng nhiên tăng vụt lên, nàng liền hỏi vài người nguyên nhân.
Đám người kia dám giấu đồng học, cũng không dám gạt lão sư, trực tiếp thừa nhận trình độ bọn họ có thể tăng lên nhanh như vậy đều là do học cùng Lâm Uyên.
"Xin hỏi Lâm Uyên đồng học có đây không "
Giảng viên bột nước hiếu kỳ nhìn xung quanh.
Lâm Uyên nói: "Có mặt."
Giảng viên bột nước vừa thấy Lâm Uyên, kinh ngạc nói: "Ngươi là sinh viên lần trước vẽ báo tường bên hệ soạn nhạc!"
Lần trước trong đội bình chọn chấm điểm báo tường, vị này cũng có mặt.
Lúc đó bức tranh Lâm Uyên vẽ để lại cho vị nữ giảng viên này ấn tượng rất sâu sắc, cho nên nàng nhớ mặt Lâm Uyên.
Như đã nói qua, gương mặt đẹp mắt như vậy, muốn cho người ta không nhớ cũng khó khăn.
"Ừm."
Lâm Uyên gật đầu.
Giảng viên bột nước nhìn khung tranh phác họa trước mặt Lâm Uyên một chút, bỗng nhiên cười: "Cũng đừng chỉ dạy phác họa, không có gì khó khăn thì cũng dạy một chút bột nước cho mọi người."
"Được."
Lâm Uyên đồng ý, hắn cũng cảm thấy giờ học bột nước có thể triển khai quy mô lớn, mỗi ngày đều dạy toàn phác họa, có chút nhàm chán.
Giảng viên bột nước sau khi rời đi, một đám người nhìn chằm chằm Chung Dư.
Chung Dư biết không dối gạt được nữa, cười khổ nói: "Bột nước cũng là ta học với đại thần."
"Khó trách ngươi trình độ đề cao nhanh như vậy!"
"Lớp chúng ta có mấy người gần đây thành tích bột nước tăng cao, có phải đều liên quan tới đại thần hay không?"
"Ngươi lừa gạt chúng ta thật là khổ!"
"Chúng ta vẫn nghĩ rằng đại thần chỉ giỏi dạy phác họa!"
"Ta trước đây do dự có muốn hay không nhờ đại thần dạy bột nước, bây giờ suy nghĩ một chút, thật là ngốc nghếch, khi đó do dự cái rắm!"
“...”
"Ta cũng suy nghĩ giống các ngươi thôi, chuyện này không thể chỉ trách ta, ai bảo các ngươi không phát hiện, đại thần mở lớp rồi còn không chịu đăng ký."
Đối mặt với mọi người chất vấn, Chung Dư cũng ngửa bài.
"Đại Thần dạy ta!"
Ánh mắt mọi người càng như lửa nóng, trong lúc nhất thời không để ý tới Chung Dư nữa, rối rít nhìn về phía Lâm Uyên.
"Năm trăm một giờ."
Lâm Uyên bình tĩnh báo giá.
"Chúng ta đóng!"
Mọi người không vì giá cả mà lui bước.
"Xếp hàng đăng ký." - Bên cạnh, Chung Dư cười híp mắt nói.
Đám người này thấy Chung Dư liền bực mình, nhưng vẫn ngoan ngoãn đăng ký ở chỗ hắn.
Ai bảo Chung Dư phụ trách chuyện này từ đầu.
Huống hồ nhiều người như vậy cũng muốn học bột nước với đại thần, không đăng ký lần lượt làm sao có thể sắp xếp được, Lâm Uyên ở Câu lạc bộ hội họa lâu như vậy, mọi người đối với quy củ của hắn đã vô cùng rõ ràng.
Không bao lâu, số người ghi danh học bột nước đã lên đến năm mươi.
Con số này còn vượt qua số người đang đăng ký học phác họa với Lâm Uyên.
Chung Dư đem danh sách cho Lâm Uyên xem qua.
Lâm Uyên gật đầu: "Tiếp tục giờ học."
Bột nước chuyện nhỏ, danh vọng chuyện lớn, hắn không còn nhiều thời gian làm nhiệm vụ.
"Tiếp tục giờ học!" - Chung Dư dùng sức gọi.
Sau buổi trưa hôm nay, số người đăng ký lớp của Lâm Uyên tăng trên diện rộng. Mặc dù Chung Dư tiếc nuối sau này không thể tận tình hưởng riêng giờ học bột nước của Lâm Uyên, nhưng hắn thừa dịp người khác chưa biết, cũng học tốt một thời gian, thậm chí lấy được giải nhì cuộc thi bột nước sinh viên toàn khoa, cũng nên để cho mọi người theo đại thần học tập một chút.
.
Mà ở một bên khác.
Ban soạn nhạc đang vào tiết học thể dục hôm nay.
Giáo viên thể dục cũng không giống như Hoàng Bản Vũ giả bộ ngủ, hắn dựa theo thông lệ điểm danh một lượt:
"Vương Cường."
"Có."
"Lý Phong."
"Có."
"Chu Hàm."
"Có."
"Lâm Uyên."
"Có", " Có", "Có", "Có", "Có", "Có"...
Cả lớp mấy chục người, lại hơn phân nửa người hô có.
Thậm chí có nữ sinh cũng gia nhập đại quân điểm danh hộ, cố ý đè cuống họng, bắt chước thanh âm nam sinh.
Lâm Uyên hôm nay trốn tiết rồi, các bạn học hệ soạn nhạc sớm đã nhận ra, cho nên ai cũng quyết định chủ ý, phải che chở cho Lâm Uyên.
Kết quả bởi vì trước đó không thương lượng qua, lại xảy ra một màn quỷ dị như vậy.
“...”
Giáo viên thể dục lâm vào trầm tư.
Hắn dạy học nhiều năm như vậy, lần đầu tiên gặp phải loại tình huống này, không nhịn được hỏi một câu:
"Lớp các ngươi rốt cuộc có mấy Lâm Uyên?"
Mọi người: "...”
Đây chính là hào quang quần thể cưng chiều trong truyền thuyết sao?