Sau khi hắn ghi âm xong bài hát, liền không để ý đến chuyện Ca đàn Tân nhân quý nữa, bởi vì tiếp theo hắn phải đặt trọng tâm hoàn thành nhiệm vụ hệ thống.
[Tiến vào top 25 trong cuộc thi chuyên ngành]
Đây là một nhiệm vụ liên quan đến học tập, điểm thi rất trọng yếu. Cho nên bắt đầu từ tiết học thứ nhất của ngày tiếp theo, Lâm Uyên liền chính thức bật mode [Học Bá].
Học tập khiến tôi vui vẻ.
Các bài khảo hạch chuyên ngành đều là hình thức thi viết, trong đó có rất nhiều kiến thức đều là học bằng cách ghi nhớ. Cho nên ngoại trừ ghi chép nghiêm túc trong giờ học ra thì Lâm Uyên cũng đem thời gian nhàn hạ sau giờ học để xem thêm các loại sách vở chuyên ngành của mình.
Hệ soạn nhạc có lý thuyết chiếm đa số.
Liên tục học tập, trong đầu Lâm Uyên đầy cái gì mà "đối âm cơ bản", "giảng giải ôn độ", "Kỹ năng soạn nhạc hiện đại" thậm chí còn có loại kiến thức chuyên ngành "Giao hưởng thính phòng đại cương".
Tuy nhiên khoan hãy nói, liên tục mấy ngày trải qua cuộc sống như vậy, Lâm Uyên cũng không thấy khô khan, ngược lại cảm giác thấy mình mỗi ngày đều trôi qua rất phong phú.
Buổi tối học tập quá căng thẳng hắn lại gọi hai người Hạ Phồncùng Giản Dịchtùy tiện đi dạo một lúc trên sân trường, hóng gió đêm, nói nhảm, rất là thích ý.
Đang đi trong sân trường, bỗng nhiên điện thoại của Lâm Uyên rung lên. Lấy ra nhìn một cái, là thông báo. [Ca đàn Tân nhân quý mở ra vào ngày mai, «Sinh như hạ hoa» đã nghi danh, Tinh Mang cùng bạn đồng hành]
Tân nhân quý?
Lâm Uyên kinh ngạc nói: “Hôm nay là cuối tháng sao? Ngày mai đã là tháng 11 rồi hả?”
Được rồi. Vì hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống, tranh thủ lại mở ra một cái rương Thanh đồng, hắn gần đây học tập quên trời đất, lại trực tiếp đem chuyện tân nhân quý quên đến ngoài chín tầng mây.
Giản Dịch nói: “Chính xác thì qua 12h tối hôm nay, Ca đàn Tân nhân quý mỗi năm một lần liền bắt đầu rồi!”
Có lẽ là bởi vì có liên quan tới chuyên ngành của mình, Hạ Phồn ở một bên có chút hưng phấn bổ sung: “Mấy ngày nay hệ âm nhạc của chúng ta treo lên hạ xuống thảo luận chuyên này, nhất là khoa thanh nhạc của ta. Ngay cả giáo viên cũng đều nói trong tiết học, bởi vì năm nay học trưởng Tôn Diệu Hỏa trong hệ sẽ xuất đạo ở Tân nhân quý. Tôn Diệu Hỏa còn tự mình chủ động liên lạc với phía trường học, hy vọng các học đệ học muội đồng môn trong trường đến thời điểm đó bỏ phiếu bầu cho anh ta lên bảng. Ngươi có ấn tượng với học trưởng Tôn chứ? Lúc trước khi ngươi chưa đổi ngành, chúng ta còn từng tiếp xúc qua.”
Sắc mặt của Lâm Uyên cổ quái nói: “Có ấn tượng.”
Vì làm người khiêm tốn, nên Lâm Uyên đã cố tình nhờ cậy qua Tôn Diệu Hỏa chứ không muốn tuyên bố thực ra mình chính là người sáng tác ca khúc «Sinh như hạ hoa». Bây giờ nhìn lại, Tôn Diệu Hỏa quả thật không làm mình bại lộ.
Hum?
Giản Dịch nghiêng đầu nhìn Lâm Uyên, cảm thấy biểu tình của hắn có chút ý vị sâu xa.
Sau đó Giản Dịch cùng Hạ Phồn hai mắt nhìn nhau một cái, dường như trong mơ hồ đã nắm được gì đó.
Hai người đều nhớ Lâm Uyên trước đây lấy phương thức “có người bằng hữu” để hỏi ý kiến bọn họ sẽ phát hành bài hát mới như thế nào, Hạ Phồn còn đề nghị hắn tìm người đại diện của công ty để ghi danh Tân nhân quý năm nay.
Bây giờ nhìn lại, có vẻ như Lâm Uyên đã thất bại. Suy nghĩ một chút cũng phải, tiêu chuẩn gia nhập Tân nhân quý là biết bao cao xa, mặc dù Lâm Uyên có thiên phú thanh nhạc đầy đủ, điều kiện giọng hát vô địch, nhưng phương diện soạn nhạc liền thật không có thiên phú gì.
Huống chi, nếu như không phải không tự tin, Lâm Uyên cũng sẽ không nói “Có người bằng hữu” chứ.
Đã như vậy, vì không để cho Lâm Uyên thương tâm, hai người rất ăn ý mà làm ra quyết định tối nay phải bồi vị này nói chuyện thật tốt.
Lâm Uyên vẫn không biết ý nghĩ của hai người bạn. Giờ phút này hắn có chút vui vẻ khi thấy hai người bạn không có hỏi tới sự tình Tân nhân quý của mình, dù sao hắn cũng không quá rành việc giải thích với người mình đã nói dối.
Cứ như vậy, ba người với tâm tư khác nhau tự về nhà trọ của mình.
…
Tân nhân quý bắt đầu tính từ 0h đêm ngày 1/11, vì thế số người thức đêm là không đếm xuể. Nhưng Lâm Uyên gần đây một lòng vì học tập, thực sự quá mệt mỏi. Hơn nữa bởi vì nguyên nhân thân thể tương đối kém, nên hắn căn bản không đợi được đến giữa đêm, mười giờ hơn đã lăn quay ra ngủ.
Tuy âm Uyên không đợi được nhưng tự nhiên có rất nhiều người đợi, đặc biệt là lũ cú đêm thích nghe nhạc đêm khuya hay nghịch điện thoại kia.
---
Trương Thần, học sinh năm hai đại học hệ âm nhạc của học viện nghệ thuật Ma Đô chính là một con cú đêm như vậy. 0h sáng, Trương Thần đeo lên tai nghe tốt nhất của mình, mở ra phần mềm [Vân Hải Music] mà hắn thường dùng để chuẩn bị nghe nhạc. Chuẩn bị nghe một chút xem bài hát mới trong Tân nhân quý năm nay có gì đáng giá cho hắn khai thác không.
“Hi vọng năm nay đừng để cho tôi thất vọng”
Làm học sinh hệ âm nhạc, Trương Thần coi âm nhạc như là công việc, là đam mê. Hắn có tới 4 chiếc tai nghe cao cấp, giá từ 1.500 - 10.000 đồng, tất cả đều là hắn đi làm thêm, tích cóp mua về.
Mở ra ca khúc đề cử, Trương Thần bắt đầu nghe một bài nhạc hàng đầu tiên.
Thành thật mà nói, người đề cử những ca khúc này cũng không tệ lắm, dù sao cũng là các công ty lớn ra sức đẩy bài hát mới của Tân nhân quý, phải hướng tới Tân duệ bảng nên chất lượng nhất định phải không làm bản thân phải xấu hổ, nếu không cũng uổng phí tài nguyên.
Nhưng vấn đề ở chỗ, những ca khúc này chỉ dừng lại ở mức không tệ.
Loại người đem đam mê đặt tại âm nhạc như Trương Thần này, cái tai thực sự đặt rất cao, ca khúc bình thường khó lọt vào tai bọn họ.
Vì vậy, liên tục nghe hai mươi mốt bài hát, chỉ có 3 bài được Trương Thần cho vào list nhạc của mình. Tài khoản của Trương Thần cũng duy trì được 10 năm rồi. Trong tài khoản có tổng cộng 2 danh sách bài hát đơn trong mục yêu thích, còn lại phía dưới là bài hát đơn dự bị.
Trong list yêu thích có tổng cộng mười hai bài hát, mười năm mới tích lũy được 12 bài, mỗi bài như đã là kinh điển, khảm sâu trong tâm hồn của Trương Thần, khả năng cả đời này hắn cũng không thể xóa đi, hơn nữa cứ cách một thời gian lại bỏ ra nghe lại.
Quay lại danh sách mới, trong list dự bị có số lượng bài hát khá nhiều, hơn nữa thay đổi tương đối thường xuyên. Đây thuộc về loại ca khúc để cho hắn thích thú trong thời gian ngắn, nhưng khi nghe nhiều sẽ thấy vô vị, khi chán hắn sẽ đá nó ra khỏi list nhạc của mình.
Lại nghe thêm vài bài, Trương Thần hơi mệt một chút, mỗi bài chỉ nghe 3p cũng đã qua hơn một tiếng rồi. Hắn ngáp một cái chuẩn bị đi ngủ, bỗng nhiên bị một cái bài hát mới được đề cử với từ ngữ hấp dẫn chú ý vừa lóe lên một cái rối biến mất. Trên dòng chữ đề cử hiện ra một câu thơ: [Sinh như hạ hoa chi sáng lạn - Tử như thu diệp chi tinh mỹ]
Không thể không nói, câu này rất có ý tứ. Đẹp đến nỗi Trương Thần không đành lòng mở ra ca khúc để nghe. Hắn sợ ca khúc có chất lượng không cao, ngược lại sẽ phá hư ý cảnh của câu đề cử này. Nhưng cuối cùng, hắn vẫn mở ra bài hát gọi là «Sinh như hạ hoa» kia.
Bởi vì hắn có chút hiếu kỳ, nội dung bài hát phía sau câu đề này rốt cuộc sẽ thế nào.
Lúc này âm nhạc vang lên.
Đoạn đầu mông lung phát ra không rõ từ nơi nào, bỗng nhiên vang lên một biên độ âm thanh xuyên thấu tai nghe. Rất khó hình dung loại cảm giác này. Giống như một cơn sóng biển đang vỗ tới, thoáng cái liền làm Trương Thần tỉnh cả người, tỉnh lại tất cả các tế bào thính giác đã bắt đầu mệt mỏi kia, cho đến khi cả người Trương Thần dường như lâm vào trạng thái ngừng thở để nghiêm túc lắng nghe bài hát «Sinh như hạ hoa» đang vang lên:
[Cũng không biết ngủ say trong bóng tối bao lâu –
Cũng không biết bao nhiêu khó khăn mới có thể mở ra hai mắt –
Ta từ phương xa chạy tới
Trùng hợp các bạn cũng ở đây
Si mê lưu luyến nhân gian
Ta vì cô ấy mà cuồng dã]
Có chút thương cảm, có chút tiếc nuối, lại lộ ra một tia hi vọng cùng bí ẩn, tâm tình đến từ tiếng hát hòa lẫn trong tâm tình của ca từ, nhịp điệu như cá rong chơi ngoài đại dương.
Hơi thở của Trương thần dần ôn hòa. Nhưng dưới hơi thở ấy lại ngưng tụ trong lồng ngực một loại cảm xúc háo hức khác thường, không ngừng thăng hoa. Cho đến khi nhịp điệu bài hát hơi tăng nhanh, lần đầu tiên điệp khúc ấy phá lệ mà dùng cách thức nhẹ nhàng vang lên:
[Ta là thứ chói mắt trong nháy mắt
Là ngọn lửa vạch qua chân trời kia
Ta cho ngươi đến xem ta đang liều lĩnh
Ta sắp tắt và không bao giờ có thể trở lại
Ta ở tại đây
Ở nơi này
Một lần kinh hồng ngắn ngủi
Sáng lạn tựa hạ hoa...]
Trương Thần dường như nghe đến hoảng hốt. Sinh mệnh nở rộ cùng điêu linh dường như cũng ở bên trong ca khúc. Hắn không khỏi liên tưởng đến duyên phận giữa người và người, cùng với duyên phận giữa con người và thế giới này.
Ngay khoảnh khắc này, hắn bỗng nhiên có cảm giác thả ra tâm tình, cổ họng có chút căng lên, hơn nửa đêm lại nghẹn ngào trong chăn. Bởi vì cuối cùng hắn nhớ đến một người bạn ngày xưa.
Giống như hắn, đối phương cũng là một người say mê công việc về âm nhạc. Bọn họ đã từng cùng nhau đi thêm khi nghỉ hè để tích góp mua tai nghe, cũng cùng nhau nghe nhạc, vì những âm thanh kinh điển đó mà chìm đắm như si như say.
Nhưng rất đáng tiếc, sau khi hắn thi vào học viện nghệ thuật tốt nhất Ma Đô, bởi vì điểm văn hóa của người kia không đủ nên bất đắc dĩ thi trượt, không thể không thôi mơ mộng về âm nhạc nữa, con đường tương lai của hai người càng lúc càng xa nhau.
Đến nay cũng không còn liên lạc. Bằng hữu cũng liền không tồn tại nữa sao?
Con mắt của Trương Thần chua xót chảy ra nước mắt, trong đầu nổi lên ngàn vạn suy nghĩ, rồi liền tỉnh ngộ khi nghe đến lúc tiếng hát dần dần ngừng lại:
[Một đường xuân quang
Một đường nhiều gai góc
Một loại kinh hồng ngắn ngủi
Sáng lạn như Hoa mùa hạ
Đây là một thế giới không thể lưu lại quá dài lâu.]
...
Đây đúng là một thế giới không thế lưu lại quá lâu, đã như vậy vì sao không chọn sáng lạn như hạ hoa chứ! Nhân sinh một đời, nguyện cầu không uổng lần đi này.
Có thể được nghe thử ca khúc miễn phí ba lần, nhưng Trương Thần không định tiếp tục nghe thử, hắn xoa xoa khóe mắt rồi trực tiếp click vào ca khúc.
Ca khúc tại Lam Tinh thống nhất niêm yết giá, một bài chỉ cần một đồng tiền. Sau khi mua ca khúc, khóe miệng của Trương Thần có chút cong lên, đúng là đem «Sinh như hạ hoa» đưa vào trong list nhạc đơn yêu thích của mình. Đây là list nhạc đã ba năm chưa có sự thay đổi, hôm nay nơi này nghênh đón thêm một bài hát mới.
Sau đó Trương Thần xem đến thông tin của ca khúc. Kết quả khi thấy tên ca sĩ biểu diễn kia, Trương Thần liền sửng sốt một chút: “Lại do học trưởng Tôn Diệu Hỏa tốt nghiệp trường mình hát sao?”
Gần đây trong sân trường thảo luận nhiều nhất là về đề tài Tân nhân quý. Cái tên Tôn Diệu Hỏa được nhắc tới với tần số không thấp. Tuy nhiên điều mà Trương Thần quan tâm nhất không phải là cột ca sĩ thể hiện, mà là cột ca khúc, phần soạn nhạc. Kết quả hắn thấy cột đấy bất ngờ viết một cái tên: Tiện Ngư.
Tiện Ngư là ai?
Hẳn là một cái nghệ danh.
Trương Thần âm thầm nghi nhớ cái danh tự, dự định sau này sẽ quan tâm kỹ hơn. Cuối cùng hắn mở ra tài khoản mạng xã hội của mình, điểm mở một cái tên đã hơn nửa năm không liên lạc, đem «Sinh như hạ hoa» chia sẻ qua.
Không cần lời nhắn, vì văn tự là không đủ.
Bởi Trương Thần nghĩ, đối phương khi nghe được bài hát này hẳn là sẽ hiểu được tâm ý của hắn, vì âm nhạc mới là ngôn ngữ mà bọn hắn câu thông tốt nhất.
Ngay sau đó, Trương Thần lại muốn đem ca khúc chia sẻ đến trong nhóm lớp học để mọi người cùng nhau thưởng thức, mở ra nhóm lớp học để nhìn một chút, hắn nhất thời lộ ra nụ cười.
Tân nhân quý đã bắt đầu. Trong nhóm, những con cú đêm đã nổ rồi, tất cả mọi người đều không muốn ngủ sớm, dù sao âm nhạc cũng là phần chuyên nghiệp mà mọi người hướng tới. Do vậy tất cả đều thảo luận bài hát sôi nổi cũng không khiến người ta ngoài ý muốn.
- Tiểu bối: “Á hự! Học trưởng Tôn Diệu Hỏa nổ quả này phê quá rồi !”
- Lan Lan: “Sinh như hạ hoa chi sáng lạn – tử như thu diệp chi tinh mỹ! Oanh Oanh Oanh! Học trưởng Tôn Diệu Hoa lần này muốn phát hỏa rồi!”
- Hoa Hoa: “Các ngươi đang thảo luận bài hát của học trưởng Tôn sao? Có thực sự trâu như vậy không? Ta đi nghe thử chút”
- Ôn nhu nhất đao: “«Sinh như hạ hoa» trực tiếp làm ta nghe đến rơi lệ, học trưởng Tôn quá lợi hại, trình độ nghiệp vụ không chê vào đâu được, nhưng cha đẻ của ca khúc này mới thực sự là đại thần.”
- Tiểu Cẩu đi ngàn dặm: “Đúng đúng! Không hổ là khúc phụ (Cha đẻ ca khúc) ! Học trưởng Tôn ôm được bắp đùi thần cấp rồi, trực tiếp được kéo bay”
- Hệ âm nhạc hoàng lượng: “Có tin là khi Tân duệ bảng mở ra vào ngày mai, «Sinh như hạ hoa» sẽ trực tiếp hủy diệt BXH hay không? !”
- Hoa hoa:” Ta nghe xong bài hát này liền quỳ! Đây là tiết tấu ôm đùi Khúc phụ mang bay! Ngoài ra, các ngươi có phát hiện hay không, viết lời, soạn cùng phối nhạc đều là một mình khúc phụ đảm nhiệm, có loại đại thần này trấn môn, coi như phòng thu âm bắt con chó đến hát thì cũng có thể thắng chứ!”