WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Toàn Chức Pháp Sư

Chương 118: Tập kích sân trường (2)

Chương 118: Tập kích sân trường (2)
Điều này có nghĩa là nếu như bọn họ tiếp tục ở lại đây thì sẽ có hơn 1000 người mất mạng. Đây là con số thương vong kinh khủng tới mức nào cơ chứ???

Vào lúc này, tốc độ làm việc của các thầy giáo khá là nhanh. Bọn họ nhanh chóng chạy về lớp học của mình. Sau đó cho tất cả học sinh tụ tập trên sân huấn luyện để chuẩn bị rút lui.

Cơ hồ từ khi đưa ra cái quyết định rút lui cho tới khi tập hợp chưa tới 5 phút. Một vị Phong Hệ lão sư, vẻ mặt thất vọng chạy về báo cáo với Trần vĩ lượng:

“Lại có khoảng 40 con Độc nhãn ma lang xuất hiện ở phía sau núi! “

“Rút lui! Nhanh chóng rút lui! Bất luận là thế nào thì những lão sư thực tiễn cũng phải có trách nhiệm trì hoãn cho mọi người rút lui an toàn. Ngàn vạn lần không để cho yêu ma xâm nhập vào trong nhà trường. “

Trần vĩ lượng quá sợ hãi nói.

Vẻ mặt Vị Phong Hệ Lão sư kia liền khổ sở.

Có hơn 50 con nhãn ma lang tấn công, chỉ dựa vào những lão sư khóa thực tiễn trì hoãn...... Làm sao có thể?

..........

Tiết Mộc Sinh vội vàng chạy về lớp dẫn đầu của mình.

Lớp dẫn đầu có thực lực mạnh nhất. Học sinh các lớp khác, còn có rất nhiều học sinh chưa thể phóng thích ra được ma pháp. Nói là có 1500 ma pháp sư có lực chiến đấu. Nhưng trên thực tế, số người có thể đối phó được với yêu ma cũng chỉ có mấy trăm người. Số còn lại, khi đối mặt với yêu ma thì đều không phóng thích ra nổi ma pháp.

Vừa định vào lớp, Tiết Mộc Sinh liền chạm mặt phải một học sinh mà gã nhìn khá là quen mắt. Điều này làm cho Tiết Mộc Sinh vui mừng quá đỗi:

“Mạc phàm, ngươi sao lại ở đây?”

“Ta từ trong mật thất Địa Thánh Tuyền trốn ra. Vừa hay chui ra lại gần nhà trường. Tiết lão sư, chúng ta nhanh chóng rút lui đến kết giới an toàn. Nếu không số lượng người chết sẽ rất là nhiều. Ta nghe vị phó thủ vệ Địa Thánh Tuyền nói to rằng, đây còn không phải là quân lực tấn công mạnh nhất của yêu ma.”

Mạc phàm thở hỗn hển nói với Tiết Mộc Sinh.

“Ta cũng nghĩ như vậy. Hiện tại, chúng ta đã cho học sinh tổ chức rút lui tập thể. “

Tiết Mộc Sinh nghiêm túc gật đầu nói.

“Thế thì quá tốt rồi. Việc rút lui này chúng ta không nên chậm trễ, mau rời khỏi nơi này càng nhanh càng tốt…. Ta mới từ công viên Kỳ Sơn chạy tới đây. Lúc chạy qua, ta có thấy ở phía sau núi của trường chúng ta có rất nhiều Độc Nhãn Ma Lang, cũng không biết bọn nó từ nơi nào chạy tới.”

Mạc phàm nói.

“Có thật vậy không? Nếu vậy chúng ta phải nhanh chóng rút lui! “

Tiết Mộc Sinh ngạc nhiên nói.

Trong con mắt của Mạc Phàm, tình huống hiện tại sợ rằng không có đơn giản như vậy. Cũng không phải chỉ có hơn 1000 con yêu ma xâm nhập vào bên trong thành thị như thế này. Từ vị trí lúc trước Mạc Phàm hắn đứng, hắn có thể thấy được có không ít yêu ma không biết từ đâu chui ra. Ngoài trừ Độc nhãn ma lang ra, ở ngoài kia ra còn có không ít Cự nhãn tinh chuột.

Bạn đang đọc truyện tại truyenhoangdung.xyz. cảm ơn bạn đã ghé thăm, comment và ủng hộ.

Hay nói cách khác, cho dù mọi người có trốn ở phòng dưới đất thì cũng không an toàn tuyệt đối một chút nào cả. Ở trước mặt Cự Nhãn Tinh Chuột thì mấy cái phòng dưới lòng đất kia chính là nhà của bọn nó. Chỉ mất vài phút, mấy cái phòng kia đã bị bọn nó đào ăn hết sạch sẽ!

“Phàm ca, thì ra ngươi đang ở đây. Nhìn thấy ngươi thật sự là quá tốt rồi.”

Trương Tiểu Hầu nhìn thấy Mạc Phàm giống như nhìn thấy thân nhân của mình vậy. Hai con mắt kích động đỏ hoe như muốn khóc.

Nhớ ngày đó, lần đầu tiên bọn họ gặp phải yêu ma. Đã có rất nhiều người bị dọa sợ đến nỗi ngất đi.

Mà ngày hôm nay, có hàng trăm hàng ngàn yêu ma xâm nhập vào thành thị, nơi mà mọi người đang sinh sống. Bọn nó để lại trong thành thị là những cỗ thi thể và vũng máu. Khi nhìn thấy những hình ảnh này, căn bản không có mấy người vào lúc này có thể giữ được bình tĩnh. Đã có không ít nữ sinh ở đâu đó khóc lóc từ sớm.

Đối với những người học sinh này, tất cả mọi chuyện diễn ra quá mức đột ngột, quá mức đáng sợ. Thậm chí bọn họ còn không biết người nhà của mình bây giờ ra sao nữa.

Thấy cả lớp học đắm chìm trong sự sợ hãi và tuyệt vọng, làm cho Mạc Phàm không khỏi nghĩ tới những loại thiên tai ở trong xã hội khoa học kỹ thuật kiếp trước như là động đất, sóng thần, bão….. Ở trước mặt thiên nhiên, con người thật sự quá nhỏ bé. Mà những người ở đây khi đối mặt với yêu ma thì cũng giống như vậy.

“Ách ô ~~~~~~~~~~~~~~~!”

Đột nhiên một tiếng gào thét từ dưới chân núi, sau sân bóng rỗ truyền tới. Một học sinh ngồi gần cửa sổ từ trên cao nhìn xuống, liền sởn cả gai ốc khi phát hiện thấy một con ma lang chỉ có một con mắt ở giữa đang từ sườn núi nhảy xuống. Thân thể nó mạnh mẽ dẫm lên cái giá sân bóng rổ.

Cái giá ở sân bóng rổ nhanh chóng rơi xuống đất nát bấy. Mà ánh mắt đỏ bừng của con Độc nhãn ma lang kia cũng chậm rãi nhìn lên trên. Ánh mắt nó vô cùng tham lam khi nhìn thấy những con mồi ngon ở trong phòng học.

Từ trên cao nhìn xuống có thể nhận thấy ánh mắt tham lam, khát máu của con Độc nhãn ma lang này. Nhất thời từ trong tòa nhà dạy học truyền tới những tiếng thét chói tai của các nữ sinh!!!

“Yêu...... Yêu...... Yêu ma!!!!”

Một tên nam sinh bên cạnh cửa sổ, thường ngày học tập khá chăm chỉ. Sắc mặt của hắn liền trắng bệch nói.

Nếu như so sánh với con U Lang Thú mà bọn họ gặp trong lúc rèn luyện. Thì những con Độc nhãn ma lang này khí thế hung ác còn nhiều hơn mấy phần. Mọi người nhìn thấy liền da đầu như muốn tê dại.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.