WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Toàn Chức Pháp Sư

Chương 132: Tru diệt dực thương lang (1)

Chương 132: Tru diệt dực thương lang (1)






” Ta không có nói đùa. Ngươi cho rằng ta có thể an toàn tới được nơi này khi cầm trên người cái đồ vật quan trọng tới như vậy sao? Ta mang Địa Thánh Tuyền trên người không khác gì thịt Đường Tăng hấp dẫn yêu ma quỷ quái khắp nơi tới tìm ta vậy….. Nhưng ta cũng không dám đem cái món đồ này vứt đi. Ta sợ một khi vứt đi sẽ sinh ra đại sự nghiêm trọng. Mà vừa khéo lúc đó ta lại khát nước do sợ quá nên liền lấy nó ra làm một hơi hết sạch.”

Mạc Phàm cũng rất là nghiêm túc trả lời.

Nói xong, Mạc Phàm liền móc cái bình chứa Địa Thánh Tuyền kia đem ra ngoài, rồi dốc ngược bình lên cho Trảm Không nhìn.

Trảm Không cầm lấy bình. Hắn đặt ở trước mắt rồi dốc ngược bình lên nhìn một chút. Vào lúc này, vẻ mặt của hắn chưa có bao giờ phong phú tới như vậy.

Thật...... Thật sự cái thằng chết tiệt này đã uống??

Cho dù hắn có là một người quyền cao chức trọng cũng không có xài xa xỉ, hoang phí như cái thằng này!

Trảm Không lùi lại mấy bước để cho mình khỏi bị té ngã xuống mặt đất.

Qua một lúc lâu, Trảm Không mới khôi phục lại thần trí, bất đắc dĩ nói:

” Nếu là tai họa lần trước, loại người như ngươi chắc chắn sẽ bị đối xử như bọn Hắc Ám Giáo Đình là cho lên giàn hỏa…. Nhưng mà Ta, Mục Trác Vân, Dương Tác Hà, Lão Chu, Đặng Khải. Tất cả mọi người đều hi vọng Địa Thánh Tuyền ngàn vạn lần đừng rơi vào tay Hắc Ám Giáo Đình. Về phần Địa Thánh Tuyền…. Nó rồi sẽ tới lúc bị khô kiệt. Cũng không biết nó còn dùng được bao nhiêu năm nữa. Dù sao không có nó cũng không sao. Vẫn tốt hơn là nhìn thấy cảnh Bắc Thành bị biến thành một cái thành chết!”

” Ta cũng có dự cảm như vậy. Cho nên ta mới lấy nó ra để uống. Cho dù Hắc Ám Giáo Đình có tìm thấy ta đi chăng nữa. Bọn họ dù có giết được ta. Rồi đem ta ngâm để lấy nước Địa Thánh Tuyền ra thì bọn họ cũng chỉ lấy được nước tiểu hôi thối của ta mà thôi.”

Mạc Phàm nhếch môi nói.

“Ngươi, cái tên tiểu tử này….”

Trảm Không cười lắc đầu.

Trảm Không cũng không có bận tâm lắm về Địa Thánh Tuyền hiện giờ đang ở đâu. Thực tế, những lời nói của Mạc Phàm, Trảm Không cũng không có tin tưởng một cách hoàn toàn. Cái loại bảo tàng Địa Thánh Tuyền sắp khô kiệt này mang tới cho Bắc Thành nhiều họa hơn là phúc. Nếu như cái thằng tặc tử Mạc Phàm này lén lút cất giấu Địa Thánh Tuyền để dùng riêng thì coi như tưởng thưởng cho hắn đã cứu giúp Bắc Thành lần này đi. Dù sao hắn cũng chỉ là một đứa học sinh lớp 12 còn chưa có tốt nghiệp mà có thể bảo vệ được một món đồ quan trọng tới như vậy đã là giỏi lắm rồi. Thậm chí hắn còn khai phá ra chuyện Bạch Dương là phản đồ nữa. Đổi lại, nếu là người khác e rằng Địa Thánh Tuyền sớm đã rơi vào tay bọn Hắc Ám Giáo Đình rồi.

Vì vậy, hắn uống hết cũng tốt, mà có tàng trữ làm của riêng cũng tốt. Không sao cả.

Nếu như Địa Thánh Tuyền không có rơi vào tay bọn Hắc Ám Giáo Đình, thì tai họa lần này bọn họ cũng chỉ đối mặt với một con Dực Thương Lang cấp thống lĩnh mà thôi. Như vậy cũng đến lúc kết thúc tai họa lần này rồi!

Mày dám giết hại dân chúng trong thành tuy rằng mày mạnh nhưng mày vẫn phải chết. Cho dù mày có chạy trốn tới chân trời góc bể nào, thì Trảm Không ta cũng sẽ lấy thủ cấp mày xuống để tế vong hồn dân chúng Bắc Thành!

” Tất cả mọi người nghe lệnh của ta!”

Đột nhiên hai mắt Trảm Không sáng như tia chớp, hét to lên.

Ở hai bên quân pháp sư đang bất động như núi bỗng nhiên cầm vũ khí lên vào tư thế sẵn sàng chiến đấu. Trong nháy mắt Cuồng Phong gào thét, không khí sôi sùng sục.

“Tru diệt Dực Thương Lang, không chết không thôi!”

Trảm Không lại hét to lên một lần nữa. Giọng của hắn tràn đầy sát khí.

“Tru diệt Dực Thương Lang, không chết không thôi!”

“Tru diệt Dực Thương Lang, không chết không thôi!”

“Tru diệt......”

Chín gã thuộc hạ trực thuộc Trảm Không đồng thời hét lên hưởng ứng lời kêu gọi của Trảm Không. Từ âm thanh của bọn họ, Mạc Phàm có thể cảm nhận thấy bọn họ không hề e ngại con Dực Thương Lang kia. Có chăng vào lúc này chính là khí phách đàn ông, sẵn sàng quyết tử vì tổ quốc mà thôi!

Bọn họ sau khi hô to khẩu hiệu một lúc lâu. Thủ lĩnh quân bộ Trảm Không liền tiến lên một bước. Áo khoác màu xanh tung bay trong gió.

Rơi xuống! Thủ lĩnh Trảm Không cứ như vậy từ trên đài cao rơi xuống. Trong lúc Mạc Phàm hắn đang còn kinh ngạc chưa kịp hồi phục lại thì ở nơi xa xuất hiện một đôi cánh màu trắng khắc sâu vào trong đôi mắt của hắn…..

Phong chi dực!!

Đây là lần thứ 2 Mạc Phàm nhìn thấy Phong Chi Dực, thế nhưng hắn vẫn kích động không thôi.

Bầu trời tối tăm mịt mờ, vết máu loang lổ khắp thành thị. Vào lúc này bỗng nhiên xuất hiện một thân ảnh có đôi cánh màu trắng tinh xuất hiện giữa bầu trời. Hình ảnh này quả thật là kiêu ngạo và phóng khoáng……

Trong hoàn cảnh tai họa ngập trời như thế này. Ở trong cái tai họa này con người cũng chỉ là những sinh vật phi thường nhỏ bé.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.