Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Toàn Chức Pháp Sư

Chương 151: Quyền từ trên trời rơi xuống (2)

Chương 151: Quyền từ trên trời rơi xuống (2)


Không cam lòng! Không cam lòng! Nếu như hắn có thể cường đại hơn một chút. Thì kết quả sẽ không như thế này.

La Vân Ba quét mắt nhìn xung quanh. Hắn muốn nhìn xem còn tia hy vọng sống sót hay không? Nhưng không còn chút gì. Chẳng qua là hắn không biết ở cách đó không xa, trên một đỉnh tòa nhà đang có một ngọn lửa khổng lồ hiện ra.

………………………..

“Bùng cháy đi!!”

Trong đêm tối, một đoàn lửa đỏ rực sáng chói mắt xẹt qua giống như sao băng rơi vậy. Một cỗ đoàn lửa tràn đầy sự hủy diệt. Đây chắc chắn là Hỏa Quyền khổng lồ của Mạc Phàm ta rồi!!!

Liệt Quyền!!!

Vào lúc giao hòa giữa ban ngày và ban đêm, trên sân thượng của một tòa nhà. Một đoàn lửa cực nóng chiếu sáng cả quảng trường mờ mịt kia.

Cả thân hình hắn bị ngọn lửa bao trùm. Hắn đứng trên sân thượng không khác gì một vị Hỏa Diễm Cuồng Ma. Ánh sáng từ đoàn lửa chiếu sáng rực cả màn đêm. Sóng nhiệt lan tràn ra khắp nơi!!

Không khí như muốn sôi sục lên theo quả đấm bá cuồng, uy vũ phóng ra kia. Nó giống như một Hỏa Quyền khổng lồ đập tan xuyên qua đêm tối giống như đang chống lại lực lượng hắc ám vậy.

Toàn bộ con đường nó đi qua đều được chiếu sáng rực rỡ. Hỏa quyền to lớn giống như biến thành một viên lưu tinh cực nóng thiêu đốt mọi thứ vậy. Nó rực rỡ gào thét từ trên đỉnh tòa nhà xông thẳng xuống chỗ ngã tư đường của con phố dài kia!!!

” Pang!!! Pang!!!!Phang!!!!!!!”

Hỏa Quyền khổng lồ này quả thật là hủy diệt. 6 con Độc Nhãn Ma Lang kia không ngờ có một Hỏa quyền từ trên không rơi xuống, giống như kiểu có một Cự Nhân hung hăng tung ra một quả đấm khổng lồ từ trên trời xuống bọn nó vậy. 6 con Độc Nhãn Ma Lang hoảng loạn chạy trốn bị ngọn lửa dâng lên nuốt chìm đánh cho kêu rên liên tục.

Hỏa Quyền khổng lồ rơi xuống chính giữa ngã tư đường tạo thành một cái hố to đùng trông rất là đáng sợ. Lúc trước bọn nó đang còn đứng chặn đầu Phan Lệ Quân và La Văn Ba, nhưng dưới sức mạnh của Hỏa Quyền bọn nó liền biến thành tro bụi không kịp chạy trốn.

” Chuyện này….”

La Vân Ba và Phan Lệ Quân ngây dại.

Vào lúc này bọn họ giống như được thiên thần cứu vớt vậy. Bọn họ đang sắp bước chân vào Quỷ Môn Quan bất chợt một Hỏa Quyền khổng lồ đấm tan tành cái Quỷ Môn Quan kia. Quả thật cái loại tâm tình này khó dùng từ ngữ mà diễn tả thành lời được.

La Vân Ba phản ứng rất nhanh. Hắn liền phóng ra Phong Quỹ kéo Phan Lệ Quân tiếp tục chạy trốn. Vừa chạy hắn vừa ngoài đầu lại nhìn cái hố to lớn vừa mới xuất hiện kia. Sau đó ngước lên nóc nhà nhìn nơi mà vừa mới xuất hiện một ngọn Hỏa Quyền đỏ rực kia.

Thân ảnh bao trùm trong ngọn lửa kia….

Tại sao hắn cảm thấy quen thuộc như vậy. Nó giống như là Mạc Phàm đang đi tìm người thân vậy.

Là hắn nhìn lầm rồi sao???

Phan Lệ Quân vẫn đang còn miệt mài chạy trốn như trước. Nàng chưa bao giờ nghĩ tới chuyện vào lúc mình sắp chết lại phát sinh kỳ tích. Mà kỳ tích này lại được một nam tử thần bí ở trên sân thượng của tòa nhà kia tạo ra!!!

Hắn là ai vậy??

Chẳng lẽ ở cái đất Bắc Thành này còn có cao nhân mà học không biết ư? Tại sao hắn lại ra tay cứu giúp mình?

…………..

Ánh lửa dần dần biến mất. Phiến khu vực này lại một lần nữa lâm vào bóng tối.

Trên sân thượng. Tâm Hạ yên lặng đứng ở đấy. Một cơn gió do làn sóng nhiệt tạo ra chậm rãi thổi nhẹ chiếc váy của nàng lên. Mái tóc dài tung bay trong gió tạo thành một bức tranh lay động lòng người.

Nhưng mà trên khuôn mặt xinh đẹp này lại hiện ra sự kinh ngạc, không thể tin nổi.

Hai con mắt của nàng nhìn chằm chằm vào một thân ảnh đỏ rực kia. Mặc dù nàng biết hắn đạt tới cảnh giới trung cấp Ma Pháp Sư rồi. Nhưng vào lúc cả cơ thể hắn bao trùm trong ngọn lửa rồi sau đó tung ra một quyền phá tan màn đêm tối kia. Tâm Hạ có cảm giác hắn không khác gì ngọn lửa bá đạo kia. Khí chất hoàn toàn thay đổi.

Mạc Phàm trong lòng Tâm Hạ là một người rất là ấm áp, lưu manh, vô lại. Trong rất nhiều suy nghĩ bậy bạ đối với mình. Thế nhưng khi hắn nắm trong tay một lực lượng hùng mạnh thì con người hắn liền khác hẳn. Hắn nhìn rất là nghiêm túc!

” Có phải ra rất đẹp trai hay không?”

Mạc Phàm quay đầu lại, thấy Tâm Hạ đang nhìn mình chằm chằm rất là say mê liền hỏi.

Tâm Hạ lúc này mới ý thức được mình có chút ngây dại. Gương mặt nàng liền đỏ bừng lên như một quả gấc chín. Nàng liền quay mặt đi, ngại ngùng, không dám nhìn thẳng vào mắt Mạc Phàm.

Lúc này, Tâm Hạ mới hiểu được câu nói trong sách hay viết tâm như con nai con ngơ ngác là cảm giác như thế nào.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch