WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Toàn Chức Pháp Sư

Chương 74: Chuyện lạ ở khu phố cũ (2)

Chương 74: Chuyện lạ ở khu phố cũ (2)
Tại sao có thể nhanh như vậy lại phát sinh tình cảm rồi. Chúng ta cũng đã vào lớp 12 rồi, sắp phải thi tốt nghiệp trung học rồi đấy. Thời điểm này là thời điểm cực kỳ quan trọng ảnh hưởng tới tương lai sau này. Nếu như phân tâm vào chuyện yêu đương thì đối với cả hai đều không tốt chút nào cả!

Cho nên, Mạc Phàm hắn gật đầu, nói với Chu Mẫn:

“ Có rảnh rỗi!”

Lập tức, Chu Mẫn nhoẻn miệng cười nói:

“ Sau khi tan học người ta chờ người ở cổng trường. Ta có chuyện quan trọng cần nói với người.”

“ Không thành vấn đề.”

Mạc Phàm gật đầu. Trong đầu hắn còn đang suy nghĩ có nên hay không nên gọi Trương Tiểu Hầu mang thêm một hộp Tiểu Vũ tán tới, đề phòng tình huống đột xuất có thể xảy ra hay không? Tiểu vũ tán: thuốc làm nước mắt rơi. ……….

Sau khi tan học, tất cả học sinh liền nháo nhào ùa ra cổng trường.

Chu Mẫn quả nhiên là một người giữ chữ tín. Nàng đã đứng đợi Mạc Phàm ở cổng trường rồi.

Lúc Mạc Phàm đi tới, đang định mở miệng nói. Thì Chu Mẫn liền có chút thần thần bí bí nói,

“ Mạc Phàm, không biết chuyện này ta có nên nói cho ngươi biết hay không? Nhưng ta cũng không tìm ra ai thích hợp hơn ngươi cả.”

“ Chuyện là như thế này. Nhà bà nội ta ở chỗ cây đa gần quảng trường. Nơi đó, người ta đang tính xây dựng một khu phố mới. Trong thời gian nghỉ hè, ta có tới chỗ bà nội ở, nhưng nhiều lần ta có nghe được tiếng động không khác gì có công trường đang thi công ở bên cạnh vậy. Ta có đi hỏi mọi người thì mọi người bảo ban đêm không có đội thi công nào xây dựng ở chỗ đó cả…. Do Bà nội nói bà có một kỷ vật lâu đời được chôn cất ở đây. Nên dù ta có khuyên bà rời khỏi nơi này nhưng bà vẫn nhất quyết không chịu rời đi. Cho nên, ta hy vọng ngươi có thể đi theo ta tới nơi đó một chuyến. Tới đó xem rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra. Nếu không để bà nội một mình ở nơi đó, ta thực sự không yên tâm cho lắm. Ban đêm ở đó quả thật quá đáng sợ. “

Chu Mẫn nghiêm túc nói với Mạc Phàm.

Nghe xong câu chuyện của Chu Mẫn, Mạc Phàm liền sửng sốt.

Công trường chấn??

Lần trước vừa mới là Phòng ăn chấn, bây giờ lại tới Công trường chấn. Cái đất Bắc Thành này thật lắm đồ chơi quá đi mất.

“ Chắc không phải là có một con Cự nhãn tinh chuột nữa chứ?”

Mạc Phàm suy tư, nói.

“ Cự nhãn tinh chuột? Đây là một loài yêu ma mà. Ở trong Bắc Thành thì làm gì có yêu quái chứ??”

Chu Mẫn kinh ngạc, cái miệng nhỏ nhắn mở ra thành chữ O.

Lần trước đối mặt với yêu ma đã làm cho Chu Mẫn tới bây giờ vẫn còn sợ hãi.

“ Chuyện này cũng không có gì kỳ lạ cả. Ta có nghe được tin tức từ bên Liên minh Thợ săn rằng. Thời gian này là thời gian mà bọn Cự nhãn tinh chuột giao phối. Cho nên rất nhiều nơi bọn Cự nhãn tinh chuột này từ chỗ âm u nhảy ra tán loạn giao phối.”

Mạc Phàm hắn cũng không ngạc nhiên gì khi nghe tới chuyện này.

Nếu như hắn còn đang ở trong trường học, thì Mạc Phàm hắn và Chu Mẫn cũng đều ngốc như thế. Hai người bọn họ đều cho rằng trong Thành thị thì luôn an toàn 100%. Tuyệt đối trong thành thị không hề có xuất hiện yêu ma.

Nhưng hắn ở trong Thành thị liệp yêu tiểu đội, cho nên hắn cũng có một chút kiến thức thực tế.

Nói như thế nào nhỉ??

Bạn học Chu Mẫn! Người tìm đúng người rồi đó. Ta còn có một cái thân phận khác, đó chính là người giữ gìn trật tự cho Bắc Thành. Bởi vì ta là một thành viên của Thành thị liệp yêu tiểu đội. Tiểu đội luôn giữ bình an cho Bắc thành. Cho nên, ta hơi bị chuyên nghiệp đó!!!

Ài, Lần này không kiếm được tiền rồi. Dù sao thì giúp cô nương này cũng không phải là chuyện gì xấu. Mình đi xem một chút vậy!!

……….

Hắn và Chu Mẫn đi tới quảng trường trước cây đa. Đúng như lời Chu Mẫn nói. Quảng trường này đã bị phá dỡ và dời đi nơi khác rồi. Nhìn qua, nó không khác gì vừa mới bị một trận động đất tàn phá vậy.

Tro bụi tràn ngập ở nơi đây. Đất đá ngổn ngang. Quảng trường thì tan hoang. Khắp nơi là hàng rào của các công trường tạm thời. Phòng ốc cái thì phá dở một nửa, cái thì trơ trụi. Nhìn qua không khác gì thành phố ma vậy.

Nghe nói ở chỗ này, người ta tính xây dựng thành một khu buôn bán. Nhưng do đầu tư tài chính bị thiếu hụt nghiêm trọng, cho nên nơi này chính phủ không biết nên xử lý như thế. Kết quả là nó biến thành một đống hoang tàn đổ nát.

Phần lớn mọi người đều đã rời khỏi nơi này. Chỉ còn một số kẻ lang thang, miễn cưỡng tìm mấy căn nhà rách nát để ở. Những người còn sót lại ở chỗ này đa phần đều là người già không muốn rời khỏi nơi này, giống như bà nội của Chu Mẫn vậy.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.