WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Toàn Năng Khí Thiếu

Chương 137: Vương tộc

Chương 137: Vương tộc



Nào ngờ Liễu Hàn Yên thản nhiên đáp:

- Thiển Thiển và tiểu Bình quen nhau từ nhỏ, hai đứa nó cãi nhau như vậy đã hơn mười năm rồi, không cần phải để ý…Hơn nữa, nếu người lớn chúng ta xen vào, có thể sẽ bị hiểu lầm, lại khiến nhà họ Chu bất mãn.

- Nhà họ Chu? Đó là gia tộc thế nào vậy?

Tần Xuyên thắc mắc, Chu gia là gia tộc nào mà khiến Liễu Hàn Yên của Liễu gia phải kiêng dè như vậy?

Liễu Hàn Yên nhìn hắn một cách khác lạ:

- Ngay cả bốn dòng họ hoàng tộc lớn mà anh cũng không biết?

Tần Xuyên lắc đầu, dù sau khi xuống núi, hắn cũng đã hiểu không ít tình hình về Hoa Hạ rồi, nhưng không phải chuyện gì cũng biết.

Trên thực tế, ngay cả năm thế gia trong giới võ học, hắn cũng chỉ mới tiếp xúc gần đây thôi.

Liễu Hàn Yên kín đáo thở dài:

- Tuy “Ngũ Đại Cổ Võ Thế Gia” (Năm thế gia lớn về võ học) chúng ta có địa vị không tầm thường ở Hoa Hạ, nhưng dù sao cũng chỉ là dùng võ học để lập nghiệp, từ cổ chí kim, người nắm quyền thường không phải là con nhà võ.

- Ở Hoa Hạ có rất nhiều dòng họ rất quyền thế, tuy người trong họ không có truyền thống luyện võ, nhưng trong quan trường, trên thương trường, thậm chí trên trường quốc tế, đều có nền tảng rất vững vàng.

- Trong số những dòng họ đó, những dòng họ hiện có thực lực mạnh nhất là Long gia, Kim gia, Chu gia và Tống gia, bốn “đại gia” này được gọi là “Tứ Đại Vương Tộc”, dòng họ nào trong số đó cũng mạnh hơn “Ngũ Đại Cổ Võ Thế Gia” chúng ta.

- Thậm chí có mấy vị lãnh đạo, đều là người của Tứ Đại Vương Tộc, mà chúng ta thì không có bất kỳ vị lãnh đạo nào cả.

- Người có địa vị cao nhất, cũng chỉ có các sư phụ của ta, là ba đại tông sư của ba đại tông môn, dù sao thực lực của tông sư đã một bước tiến vào tiên môn rồi, cho nên có thể không cần quan tâm đến áp lực của rất nhiều cơ quan nhà nước.

- Cho nên hiện nay, cách cục chủ yếu của Hoa Hạ, không kể vài thế lực ẩn dật và một vài vị lãnh đạo, đại khái có thể quy lại là “Tam Tông, Tứ Vương, Ngũ Thế Gia”

Được Liễu Hàn Yên giảng giải sơ qua, xem như Tần Xuyên đã hiểu, mực nước ở Hoa Hạ quả nhiên rất sâu!

Vốn hắn vẫn tưởng Ngũ Đại Cổ Võ Thế Gia đã là thế lực mạnh mẽ lắm rồi, nhưng nhìn lại, thì ra núi này cao, còn có núi khác cao hơn!

May mắn là mình chưa hề tỏ ra kiêu ngạo, theo tình hình này mà xét, cho dù là mình có đạt tới trình độ tiên thiên võ giả cao cấp, thì cũng có nhiều người có trình độ cao hơn mình!

Dù sao, võ công có cao cỡ nào, cũng sợ dao phay, mà cho dù không sợ dao phay, cũng không đỡ nổi mấy viên kẹo đồng!

Liễu Tiên Tiên và Chu Tiểu Biểu chửi nhau hồi lâu, cho đến lúc cả hai nàng hot girl đều thở hồng hộc, mặt đỏ tận mang tai, mệt không chịu nổi nữa, mới dừng lại.

Chu Tiểu Bình vén mái tóc lên:

- Hừ! Chửi cái đồ trẻ ranh đúng là không thú vị gì! Bổn tiểu thư ăn cơm xong còn phải tới câu lạc bộ thi đấu nữa. Bò sữa nhỏ! Mày về ôm búp bê, uống sữa bò đi!

- Xì! Mấy cái loại thi đấu vớ vẩn đó tao đã chơi chán rồi, chậm chạp như con rùa đen, từ lâu tao đã không thèm chơi nữa!

Liễu Tiên Tiên khinh thường.

- Ha ha, ngay cả xe của mày cũng thua về tay tao rồi, đương nhiên là không chơi nổi nữa, tao cũng không thèm chấp nhặt cái thứ như mày!

Liễu Tiên Tiên tức đến phát run, rõ ràng là đã bị chạm trúng chỗ đau.

Chu Tiểu Bình dương dương đắc ý, di tới trước mặt Liễu Hàn Yên, cười nói:

- Chị Hàm Yên, nghe nói gần đây chị tạm thời bị cách chức rồi, đúng lúc rảnh rỗi, tới câu lạc bộ của em chơi đi. Bọn con trai chỗ em có rất nhiều đứa coi chị như “nữ thần” của tụi nó, chỉ tiếc là trước giờ vẫn không có dịp được gặp chị.

- Ừm.

Liễu Hàn Yên lên tiếng, coi như trả lời, nhưng rốt cuộc có đi hay không là chuyện khác.

Chu Tiểu Bình cũng không để ý, dù sao đối với người không quen thân, hầu như Liễu Hàn Yên không nói lời nào.

- Chẳng lẽ anh là đại thiếu gia của nhà họ Tần, Tần Xuyên?

Cuối cùng, Chu Tiểu Bình mới nhìn về phía hắn.

Tần Xuyên không thích mấy cô ngực phẳng, cho nên chỉ khẽ gật đầu.

- Hừ, chỉ như vậy mà thôi, mình còn tưởng tuấn tú lịch sự lắm chứ! Chị Hàn Yên nổi tiếng là đệ nhất mỹ nữ con nhà danh môn, lại gả cho một người tầm thường như vậy, đúng là…hoa lài cắm bãi cứt trâu!

Chu Tiểu Bình “chậc chậc” cái miệng nhỏ nhắn, đưa tay vuốt tóc, rồi cũng không quay đầu lại, liền đi về phía nhà hàng.

Tần Xuyên lắc đầu, thật sự là mấy cô bé thời nay có vấn đề ở con mắt thẩm mỹ rồi!

Tuy nhiên dựa vào thái độ của Chu Tiểu Bính đối với Liễu Hàn Yên, cũng có thể nhận ra, địa vị của Tứ Đại Vương Tộc, đúng là cao hơn Ngũ Đại Cổ Võ Thế Gia.

Chu Tiểu Bình chỉ là Tam tiểu thư của Chu gia, mà đã dám nói chuyện ngang hàng với Liễu Hàn Yên, hơn nữa Liễu Hàn Yên còn là đệ tử tông sư, đủ thấy thé lực của Chu gia mạnh như thế nào.

- Tức chết đi được! Tức chết đi được!

Liễu Tiên Tiên giậm chân mấy cái thật mạnh, rồi chạy tới bên cạnh Liễu Hàn Yên, lay lay tay chị, năn nỉ:

- Chị! Chị mua cho em một chiếc xe thể thao mới được không? Em muốn dạy cho cái con Thái Bình Công Chúa kia một bài học!

Liễu Hàn Yên lắc đầu:

- Em đã thua ba chiếc xe thể thao rồi, nếu như lại chơi, nhất định cha sẽ tức giận, hơn nữa thi đấu như vậy cũng không an toàn!

Tần Xuyên nghe vậy sững sờ, con bé này đúng là loại phá sản, bây giờ mới học năm nhất, mà đã đáu thua ba chiếc xe thể thao rồi!?

Liễu Tiên Tiên cúi đầu, khi cô lại ngẩng mặt lên, đôi mắt đã đẫm lệ, trông rất đáng thương.

- Nhưng mà người ta không cam lòng đâu, hay là chị giúp em dạy cho nó một bài học được không? Chị lái xe nhanh như vậy, chắc chắn có thể thắng được Chu Tiểu Bình.

Liễu Hàn Yên đưa tay vuốt ve khuôn mặt em gái:

- Đừng làm bộ đáng thương, có một số việc chị sẽ không bao giờ đồng ý. Em và Chu Tiểu Bình coi như còn nhỏ, mới có thể làm càn với nhau, nhưng nếu chị tham dự vào, chuyện sẽ khác hẳn. Liễu gia chúng ta không thể để xảy ra mâu thuẫn với nhà họ Chu.

- Thôi, đủ rồi…

Liễu Tiên Tiên bĩu môi, vẻ không hài lòng ra mặt.

Sau khi lên xe, Liễu Hàn Yên thấy em gái vẫn lộ vẻ buồn bã, dường như không cam lòng.

- Hay là chị dẫn em tới công viên chơi?

Liễu Hàn Yên ngẫm nghĩ rồi nói.

Liễu Tiên Tiên làu bàu:

- Em đâu còn là con nít, tới đó có gì thú vị đâu.

Liễu Hàn Yên càng thêm tự trách, bởi vì đã nhiều năm mình không dẫn em gái đi chơi, cho nên cũng không biết em gái thích đi đâu.

Tần Xuyên hiểu Liễu Hàn Yên muốn bù đắp cho em gái, cho nên lên tiếng:

- Gần đây có phòng trò chơi, hay là mình đến đó chơi đi?

Liễu Tiên Tiên nghe vậy, mắt sáng lên:

- Hay quá! Em muốn chơi trò chơi.

Liễu Hàn Yên liếc nhìn Tần Xuyên, về mặt chơi bời, quả nhiên hắn hiểu rõ hơn mình.

Cô thì sao cũng xong, miễn làm cho em gái vui vẻ là được, vì vậy lái xe theo sự chỉ dẫn của Tần Xuyên, đi tới phòng trò chơi.

Rốt cuộc Tần Xuyên có cơ hội móc ra hai ngàn, mua ba trăm đồng xu trò chơi, mỗi người một trăm đồng.

- Em vợ, chỗ kia có trò đua xe, hay là mình tới đó đi?

Tần Xuyên chỉ chỉ dãy xe đua trò chơi.

Liễu Tiên Tiên trề môi:

- Đã từng lái xe thật rồi, thì chơi trò này có ý nghĩa gì!

- Vậy em muốn chơi trò gì?

Liễu Tiên Tiên cười hì hì, không đáp mà chạy về phía dãy máy gắp thú nhồi bông, có lẽ muốn chơi trò đó.

Từ nhỏ tới lớn, đây là lần đầu tiên Liễu Hàn Yên tới phòng trò chơi, nhưng đối với cô, những trò chơi này không có gì hấp dẫn, cô tới đây chỉ để em gái vui lên.

Vì vậy cô tới sau lưng Liễu Tiên Tiên, chỉ đứng xem em gái chơi trò gắp thú nhồi bông, còn mình không chơi.

Tần Xuyên cảm thấy không biết phải nói gì:

- Bà xã, dù sao cũng đã đến rồi, ít nhiều gì cũng chơi một chút, anh với em đi chơi đi!

- Máy trò chơi chỉ là một đống số liệu, chơi hoàn toàn không có ý nghĩ gì.

Liễu Hàn Yên trả lời.

- Cũng không phải là số liệu đâu, em nhìn xem, chẳng phải đàng kia có máy ném rổ, máy chơi banh bàn là gì?

Tần Xuyên chỉ về phía một khu giải trí ở xa xa.

Liễu Hàn Yên liếc nhìn những cái máy ném rổ kia, nhận thấy trên máy có những con số màu đỏ.

- Những con số đó có nghĩ gì?

Liễu Hàn Yên hỏi.

- À, đó là con số ghi lại số lần ném trúng rổ trong một thời gian nhất định, mỗi máy đều hiện con số tối đa.

Tần Xuyên giải thích.

Liễu Hàn Yên nghe vậy, rốt cuộc ánh mắt lộ vẻ thích thú:

- Ném rổ có thể rèn luyện thân thể, cũng không phải là chỉ chơi cho vui.

Nói xong, cô cầm một trăm đồng trò chơi của mình, đi về phía máy ném rổ.

Tần Xuyên cười khổ, chỉ là chơi trò chơi thôi, mà còn phân tích lợi và hại đối với thân thể một cách lý trí như vậy! Đối với phần lớn phụ nữ, thường là cảm tính thắng thế lý trí, nhưng Liễu Hàn Yên thì hoàn toàn ngược lại.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.