Lâm Phàm tu luyện một ngày đêm, một khắc cũng không nghỉ, exp liên tục tăng trưởng. Lãng Triều Kình hiện giờ đã được Lâm Phàm tu luyện tới tám tầng kinh lực, tốc độ này có thể nói là đệ nhất thiên hạ.
Giờ phút này Lâm Phàm dừng tu luyện, bởi vì trái tim hắn đột nhiên đập mạnh, giống như sắp có chuyện lớn xảy ra. Loại cảm giác này tuyệt đối sẽ không sai.
- Tông chủ, ngài mau ra đây…
Vừa lúc đó, từ ngoài cửa truyền tới tiếng gọi gấp gáp của Trương Nhị Cẩu.
Lâm Phàm mặc dù có ngạc nhiên, nhưng vẫn giữ vẻ bình tĩnh. Trương Nhị Cẩu vội vã như thế nhất định là có việc gấp, nhưng mình là tông chủ đời thứ sáu của Thánh Ma Tông, tự nhiên phải giữ uy thế mới được.
- Chớ hoảng sợ, tiến vào nói đi.
Lâm Phàm ngồi lại ngay ngắn, bình thản nói vọng ra ngoài.
Sắc mặt Trương Nhị Cẩu và Phong Bất Giác đều một vẻ vui mừng, đẩy cửa phòng tông chủ rồi bước vào:
- Tông chủ, hôm nay có rất nhiều đơn hàng.
- Vậy sao…
Lâm Phàm thản nhiên nói, giống như chuyện này trong mắt hắn hết sức bình thường.
- Tông chủ, ngài không tò mò một chút nào sao?
Trương Nhị Cẩu và Phong Bất Giác thấy tông chủ bình thản như thế, kinh ngạc hỏi.
- Đại sự trong lời các ngươi là chuyện bản tông đã dự kiến trước, có gì phải tò mò.
Giờ khắc này Lâm Phàm tản ra bức khí nhàn nhạt, tựa như trên đời này không có việc gì có thể thoát khỏi tính toán của hắn.
- Hả… Hóa ra tông chủ cũng biết rồi sao?
Sự hưng phấn hừng hực của hai người Trương Nhị Cẩu bị Lâm Phàm dội vào một chậu nước lạnh, nháy mắt tắt lịm.
Lâm Phàm nhìn thấy bộ dáng của hai người, cười thầm trong lòng, chỉ bằng các ngươi cũng muốn làm bản tông hoảng sợ sao? Quả thực quá coi thường bản tông chủ.
- Tông chủ, ngày hôm nay Diệp sư huynh dẫn theo thập đại thiên tài ngoại môn đến cổ động, giao cho chúng ta rất nhiều tài luyện để nhờ luyện đan. Lần này Vô Danh phong chúng ta nhất định sẽ đại xuất danh khí.
Trương Nhị Cẩu nói.
Lâm Phàm kinh ngạc, nhưng vẫn cố làm vẻ bình thản nhìn hai người. Diệp Thiếu Thiên dẫn người đến cổ động sao? Quả thật là bất ngờ. Lâm Phàm còn cho rằng cái tính tình rắm thối của Diệp Thiếu Thiên thì không có ma nào chịu làm bằng hữu chứ.
Nhưng hiện thực trần trụi này lại hung hăng tát cho Lâm Phàm một cái.
Diệp Thiếu Thiên cũng sẽ có bằng hữu…
- Tông chủ, đây chính là tài liệu thập đại đệ tử ngoại môn đưa.
Phong Bất Giác xuất ra từ túi trữ vật một loạt tài liệu, để ngay ngắn trên mặt đất.
- Chỗ này là của Mạnh sư huynh, mười phần tài liệu, chỉ cần một viên Long Huyết Đan.
- Chỗ này là của Kiếm sư huynh, sáu phần tài liệu, chỉ cần một viên Âm Dương Chuyển Luân Kiếm Đan.
- Chỗ này là của…
Phong Bất Giác mỗi lần lấy ra dược liệu ra thì đều sẽ nói tên loại đan dược đối phương yêu cầu.
- Tông chủ, tất cả đều nói dù đan luyện thành hay không cũng không sao cả. Không ngờ các sư huynh này hào sảng thật.
Phong Bất Giác nói.
- Sư đệ, không phải sư huynh cố ý sửa lời đệ, nhưng đệ nghĩ đơn giản quá rồi. Những tài liệu này, mỗi phần đều có giá trị cực kỳ xa xỉ, cho dù mặt mũi của Diệp sư huynh có lớn hơn nữa cũng không thể khiến bọn họ lấy ra khơi khơi như vậy đâu. Theo ta nghĩ, Diệp sư huynh lần này phải bỏ ra không ít chỗ tốt.
Trương Nhị Cẩu nói.
- Được rồi, hai người các ngươi đi ra ngoài trước đi. Những đan dược này tuy rất khó luyện, nhưng đối với bản tông thì không phải là vấn đề gì lớn.
Lâm Phàm cũng cảm thấy rất vui mừng khi Trương Nhị Cẩu thông minh như vậy.
Không cầu trong tông môn toàn người thông minh, nhưng ít ra cũng cần có một hai người.
Lâm Phàm rất xem trọng Trương Nhị Cẩu.
- Vâng.
Trương Nhị Cẩu và Phong Bất Giác cung kính cáo từ, rời khỏi căn nhà của Lâm Phàm.
Sau khi hai người lui ra, Lâm Phàm nhìn từng dãy dược liệu trước mắt, cười toe toét.
Lâm Phàm thật sự không nghĩ tới Diệp Thiếu Thiên sẽ hỗ trợ.
Nhưng sự thật sờ sờ trước mắt, cũng không thể không tin.
Âm Dương Chuyển Luân Kiếm Đan, Long Huyết Đan, Thất Mệnh Huyền Môn Đan, Bổ Thiên Đan…
Mỗi cái tên đều là một loại đan dược cực kỳ trân quý.
Lâm Phàm cầm lấy tài liệu của Long Huyết Đan, chờ nghe hệ thống phân tích.
"Giao Long Huyết: tinh huyết bản mệnh của mãnh thú Giao Long."
"Cực Cốt Hàn Hoa: một loại thảo dược sinh trưởng ở nơi lạnh nhất."
. . . .
Trong nháy mắt, Lâm Phàm đã hiểu công dụng của mỗi loại dược liệu, cũng hiểu nếu không có thuật luyện đan đạt tới cảnh giới nhất định thì căn bản là không có khả năng luyện chế thành công.
Nhưng với Lâm Phàm thì đây không thành vấn đề, bởi bản thân hắn đang có thuật luyện đan cấp 16, là đại sư danh xứng với thực.
Âm Dương Chuyển Luân Kiếm Đan là một viên đan dược dùng để tu luyện kiếm ý, trong đó dược liệu chủ yếu là Âm Dương Thủy.
Lâm Phàm cầm lấy một phần tài liệu, tổng cộng bốn mươi tám loại linh thảo, ném cả vào trong lò luyện đan.
"Ùng ục…"
Giờ khắc này, lò luyện đan trong thức hải réo lên, phun ra từng luồng sương trắng. Mà sương trắng dần dần hóa thành hình âm dương thái cực xen lẫn với kiếm ý dâng cao.
Luyện loại đan dược này khá tốn thời gian, một viên cần chừng nửa nén hương.
Thời gian vừa đến, lò luyện dừng xoay chuyển, tỏa mạnh hào quang. Đỉnh lò mở ra, một viên đan dược từ từ bay lên, xuất hiện ở trong tay Lâm Phàm.
"Đinh, chúc mừng luyện chế thành công một viên Địa giai trung phẩm Âm Dương Chuyển Luân Kiếm Đan."
"Âm Dương Chuyển Luân Kiếm Đan: dùng để tu luyện Âm Dương Kiếm Ý, cô đọng Âm Dương Kiếm Ý."
"Đinh, sau khi sử dụng có thể tăng trưởng exp."
"Đinh, gia tăng exp luyện đan."
Luyện chế xong một viên Âm Dương Chuyển Luân Kiếm Đan, thuật luyện đan cũng tăng không ít exp.
Nhìn viên đan dược nửa đen nửa trắng trong tay, Lâm Phàm chậm rãi nghiên cứu. Viên đan này tỏa ra âm dương nhị khí nhàn nhạt, đồng thời ẩn chứa một loại kiếm ý tràn trề, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể phá đan mà ra.
Đây là lần đầu tiên Lâm Phàm luyện chế đan dược cao giai, cảm giác rất kỳ diệu, không nghĩ gom các loại linh thảo cùng một chỗ lại sinh ra đan dược có tác dụng lớn như thế.
Lâm Phàm khẽ thở nhẹ một tiếng.
Một viên đan dược, nghịch thiên cải mệnh. Có lẽ đây là chuyện có khả năng.
Giờ phút này Lâm Phàm nghĩ tới viên Vô Thượng Đan mà mình từng nuốt. Loại đan dược đó có thể thay đổi tư chất một người.
Mặc dù Âm Dương Chuyển Luân Kiếm Đan này chưa thể so sánh với Vô Thượng Đan, nhưng lại mở trước mắt Lâm Phàm thông thiên đại đạo.
Hắn càng rõ ràng một chuyện, chức nghiệp phụ đều không thể coi thường.
Lâm Phàm nhất thời có chút hứng thú với viên đan dược này. Âm Dương Chuyển Luân Kiếm Đan ẩn chứa âm dương chi đạo và kiếm ý, không biết đưa chân nguyên của mình vào đó thì sẽ có biến hóa gì nhỉ?
Nghĩ là làm, Lâm Phàm lại ném đan dược vào lò, sau đó mở ra thần thông Âm Dương, liên tiếp rót âm dương nhị khí vào lò đan. Viên đan dược lập tức chớp chớp hào quang, hai màu đen trắng càng lúc càng phân rõ.
(Thần thông Âm Dương: sau khi hệ thống thăng cấp, công pháp Xoay Chuyển Càn Khôn có thêm tên là thần thông Âm Dương)
Tâm pháp Kiếm Ý tuy mới luyện tới tầng 2 nhưng không thể coi thường, dù sao cũng là tâm pháp Thiên giai.
- Mở ra Kiếm Ý.
Giờ khắc này, không gian quanh người Lâm Phàm đột nhiên biến thành vặn vẹo. Một đạo kiếm ý sắc bén vô cùng, chí cường chí cương dũng mãnh tuồn vào Âm Dương Chuyển Luân Kiếm Đan.
Lâm Phàm kinh ngạc phát hiện, Âm Dương Chuyển Luân Kiếm Đan bộc phát ra hào quang còn chói mắt hơn lúc trước.
Luồng sáng rực rỡ che phủ lên tất cả, mọi thứ như bị hòa tan…