Sau khi đập Ma tôn bất tỉnh, nội tâm Lâm Phàm sung sướng vãi ra, mưu trí của ca quả thật vô địch mà.
Có lúc, hữu dụng nhất sẽ là những đồ mình đã từng luyện chế.
Đại Phàm Ca chi linh là thứ bá đạo như vậy, thật sự quá trâu bò đi.
Hắn phát hiện, mình có rất nhiều đòn sát thủ lợi hại, nhưng âm hiểm nhất vẫn là Đại Phàm Ca chi linh.
Giờ khắc này, Thiên Địa pháp tướng phía sau Ma tôn vì không có pháp lực chống đỡ, đã trở về nguyên dạng.
- Đại ca, xử lý tên này nên như thế nào bây giờ?
Hai mắt Thu Trảm Ngư trừng trừng nhìn gia hỏa nằm dưới đất, đây là Kim tiên nha.
Kim tiên trong Vô Tận đại lục là cường giả một phương, xoay tay đã có thể lấy được mạng ngươi.
Hai người Thu Trảm Ngư lang bạt Vô Tận đại lục đã dài như vậy, nhưng chưa từng thấy cường giả Kim tiên cảnh nào.
Hơn nữa, Kim tiên cảnh cũng chia ra dăm bảy loại, không phải tất cả Kim tiên đều cường hãn giống nhau.
Có cường giả Kim tiên thực lực cường đại, dù tu vi ngang nhau nhưng có thể chém giết bốn năm Kim tiên khác, Ma tôn là một trong những Kim tiên cường đại như thế.
- Còn làm sao nữa, đương nhiên chém giết hắn rồi, nếu để một cường giả Kim tiên ghi nhớ, đó là một chuyện rất rất xấu.
Lâm Phàm cười nói.
Thu Trảm Ngư và Nấm Kim Châm lập tức gật đầu, đại ca nói rất đúng, nếu bị một cường giả Kim tiên ghi nhớ, sau này ngủ cũng không yên giấc.
- Tên này dáng vẻ quá yêu dị nha, còn xinh đẹp hơn phụ nữ nữa, thật không chịu được mà.
Thu Trảm Ngư ước ao, ghen tỵ lên tiếng.
- Ngươi có thể lên đó đạp hắn mấy cái được mà.
Lâm Phàm nói.
Thu Trảm Ngư nghe thế thì hơi sợ, dù gì cũng là cường giả Kim tiên, nếu đi lên đạp mấy cái khiến người ta tỉnh lại, vậy thì xong đời rồi.
- Sợ cái gì.
Lâm Phàm lắc lắc đầu, sau đó vung nắm đấm, oanh kích không ngừng lên mặt Ma tôn, trong miệng hắn còn phát ra âm thanh hùng hổ.
- Thực lực đã mạnh, chân lại còn dài như thế, bị đánh là đáng.
Sau khi đánh xong, Lâm Phàm cũng thở phào nhẹ nhõm, cảm giác này thật sự quá thoải mái.
Bắc Đẩu Bạo Huyết Quyền không giống quyền như pháp bình thường, chỉ cần mấy quyền nện xuống, đã đánh cho mặt mũi Ma tôn sưng vù.
Thu Trảm Ngư và Nấm Kim Châm nhìn hình ảnh trước mắt, nuốt một ngụm nước bọt, thầm nghĩ đại ca thật bá đạo.
Lâm Phàm ngẩng đầu nhìn hư không, lúc này, hư không cực kỳ yên tĩnh.
Bây giờ, Ma tôn đã nằm dưới chân, trước tiên cố gắng vơ vét một hồi, sau đó giết hắn, hắn cũng cực kỳ hiếu kỳ, không biết có thể tăng thêm bao nhiêu kinh nghiệm.
Lâm Phàm thật rất muốn biết ngay bây giờ.
- Quang Bất Lưu Thu.
Chiêu này cũng là thần kỹ của Lâm Phàm, ngón tay hắn hơi động, y phục trên người Ma tôn bị lột sạch hoàn toàn.
Một chiếc nhẫn trữ vật rơi vào tay Lâm Phàm, hắn trực tiếp mở nó ra.
Xì xì!
Một đạo ánh sáng bén nhọn từ nhẫn trữ vật lóe lên, chém giết hướng về Lâm Phàm.
Lâm Phàm sững sờ, đột nhiên tránh ra, trong lòng ngưng lại, Ma tôn này dĩ nhiên âm hiểm như thế, còn có hậu chiêu trong nhẫn trữ vật.
Nhưng chuyện để Lâm Phàm nhức đầu chính là, Ma tôn này dĩ nhiên bày đại trận trong nhẫn trữ vật, đại trận này tuần hoàn không thôi, trong đó ẩn chứa sát cơ khủng bố.
- Ha ha, ngươi cho rằng dựa vào cái này đã có thể ngăn cản tiểu gia bó tay sao? Ngươi đang nằm mơ.
Lâm Phàm trực tiếp ném nhẫn trữ vật vào Thiên Địa Dung Lô.
Sau đó, hắn khống chế Thiên Địa Dung Lô luyện hóa hóa, dưới lực lượng luyện hoá của Thiên Địa Dung Lô, trận pháp kia tan vỡ trong nháy mắt, bảo bối trong đó nhất thời tung bay trong Thiên Địa Dung Lô.
Lâm Phàm cẩn thận nhìn một chút, phát hiện không ít thứ tốt.
Đặc biệt, trong nhẫn trữ vật dĩ nhiên có một linh mạch, linh mạch kia như một con Cự Long, không ngừng lăn lộn tỏa ra linh khí bàng bạc trong Thiên Địa Dung Lô.
Luyện hóa!
Lâm Phàm không suy nghĩ nhiều, mạnh mẽ luyện hoá nó, trong này có không ít linh thảo, nhưng không có tiên thảo, mặc kệ bên trong có vật gì, hắn cũng trực tiếp luyện hóa chúng thành năng lượng hết.
Nhất Niệm Thành Đan!
Đan hỏa sôi trào, bao vậy toàn bộ đồ của Ma tôn.
Cũng không lâu lắm, một hạt đan dược được luyện thành, sau đó phiêu phù trong Thiên Địa Dung Lô.
“Keng, chúc mừng luyện chế Thành Tiên Đan.”
Lâm Phàm ném tiên đan vào miệng, sau đó nhai ngấu nghiến.
“Keng, chúc mừng kinh nghiệm tăng cường ba trăm triệu...”
“Keng, chúc mừng tu vi tăng lên.”
“Tu vi: Chân Tiên cảnh trung kỳ.”
Không sai, không sai, viên thuốc này thăng cho mình một cái tiểu cấp bậc.
Suy nghĩ một chút cũng phải, đây là do dùng toàn bộ linh thảo của Ma tôn luyện chế thành đan, kinh nghiệm trong này mới hùng hậu như vậy.
Nếu là người bình thường, khi phục dụng đan dược này, kết quả chỉ có một, hoàn toàn bạo thể mà chết, dược lực nhiều như thế, người bình thường sẽ không chịu nổi.
Ngoại trừ Lâm Phàm, nắm giữ hệ thống, nên có thể chuyển hóa trực tiếp đan dược thành kinh nghiệm, còn lại không ai có thể dùng.
Thời khắc này, Lâm Phàm chuyển ánh mắt nhìn về Ma tôn đang nằm dưới đất, khóe miệng nở một nụ cười.
- Khà khà!
Nụ cười bỉ ổi phát ra từ miệng Lâm Phàm, e rằng Ma tôn sẽ không bao giờ nghĩ tới, mình sẽ có kết quả như hôm nay.
Mà hai người Thu Trảm Ngư và Nấm Kim Châm nghe được thanh âm này, run rẩy cả người một cái, bọn họ cảm giác đại ca có gì đó rất kinh khủng, hai người cũng cảm thấy đáng thương cho Ma tôn lúc này, hắn đã trở thành là một tên Ma tôn bi ai nhất trên đời.
- Đại ca cái này còn phải cân nhắc sao? Một búa xuống chém chết hắn là được, cần chi nghĩ nhiều?
Thu Trảm Ngư không hiểu hỏi.
- Ngươi không hiểu, chém người phải chú trọng lực đạo, cũng như vị trí, nếu như chém quá mạnh, máu tươi sẽ phun đầy người, nếu như chém không mạnh, khẳng định đối phương sẽ không chết, nên vị trí này rất trọng yếu.
Lâm Phàm hoa trương giảng giải.
Hai người Thu Trảm Ngư gật gật đầu, hoá ra như vậy.
- Không nghĩ tới, việc chém người cũng cần hiểu biết như vậy.
- Tự nhiên.
Lâm Phàm cười cợt.
Lúc này, Ma tôn như muốn tỉnh lại, nhưng Lâm Phàm sao để chuyện đó xảy ra, hắn lại cho Ma tôn ăn một viên gạch vào đầu, đập cho hắn ngất thêm lần nữa.
- Ha ha, Ma tôn, ngươi đi chết đi.
Lâm Phàm giờ ra một búa chém về hướng Ma tôn.
Một búa ẩn chứa uy lực phi phàm, lực lượng của nó xuyên qua phòng ngự trên người Ma tôn.
Ầm!
Thân thể Ma tôn đột nhiên nổ tung.
Pháp tắc Kim tiên bị phá nát, tình cảnh này để Thu Trảm Ngư và Nấm Kim Châm kinh ngạc.
Bọn họ biết pháp tắc là tồn tại kiên cố nhất, nhưng bây giờ, đại ca chỉ dùng một búa đã chém nó vỡ, trình độ bực này, thật quá kinh khủng, điều này khiến người ta không dám tưởng tượng ữa.
Khủng bố, thật sự quá khủng bố.
Lúc này, tiếng hệ thống nhắc nhở vang lên.
Lâm Phàm mừng như điên.
“Keng, chúc mừng chém giết cường giả Kim tiên đại viên mãn.”
“Keng, kinh nghiệm tăng cường...”
“Keng, tu vi thăng cấp.”
Chân Tiên cảnh hậu kỳ!
Chân Tiên cảnh đại viên mãn!
Huyền tiên sơ kỳ!
Huyền tiên trung kỳ!
...
Huyền tiên hậu kỳ!
Huyền tiên đại viên mãn!
- Cmn...
Lâm Phàm đã hoàn toàn trợn mắt ngoác mồm, giời ạ, kinh cmn khủng quá đi, mình tăng cấp giống như ngồi tên lửa thế, hí hí.
Một lần lướt qua hơn một cấp bậc lớn, cuộc sống sao trở nên dễ dàng quá vậy.
Chẳng bao lâu nữa, mình có thể một bước phi thiên, trực tiếp đánh ngã toàn trường, hehe.